Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 711 - Chương 2401. Thành Thân

Chương 2401. Thành thân Chương 2401. Thành thân

Chương 2401: Thành thân

Trên đỉnh núi, Diệp Huyền nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.

Lý Bán Chi chắp hai tay ra sau lưng, để mặt gió thổi khiến mái tóc nàng bay bay, đẹp không sao tả xiết.

Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Thực ra không cần biết ta có đồng ý hay không thì Đạo Chủng chi địa vẫn sẽ không ngừng chiến!”

Nghe vậy, Lý Bán Chi không khỏi siết chặt tay phải.

Diệp Huyền nhìn nàng: “Bán Chi cô nương, Niệm tỷ của ta đã đả thương Đạo Tổ! Điều này là một cơ hội tuyệt hảo đối với Đạo Chủng chi địa! Lúc này Đạo Chủng chi địa mà dừng tay thì chẳng khác gì cho Đạo Đình cơ hội. Bán Chi cô nương thông minh như vậy, chắc chắn ngươi sẽ không làm loại chuyện như vậy.”

Lý Bán Chi mỉm cười: “Diệp công tử rất lợi hại, nhìn nhận sự việc rất thấu đáo. Thế nhưng hình như Diệp công tử đã bỏ quên một chuyện, đó chính là hiện giờ Đạo Đình đang muốn giết ngươi. Ta ngừng chiến để Đạo Đình và Diệp công tử liều mạng với nhau, sau đó Đạo Chủng chi địa chúng ta làm ngư ông đắc lợi, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Bán Chi cô nương đúng là có thể làm như vậy, thế nhưng cô nương vẫn còn một lựa chọn tốt hơn, đó chính là liên thủ với Ngũ Duy vũ trụ chúng ta.”

Lý Bán Chi khẽ nói: “Diệp công tử, thứ lỗi ta nói thẳng, hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ không giúp ích được nhiều cho Đạo Chủng chi địa chúng ta đâu!”

Diệp Huyền đột nhiên chỉ vào mình: “Ta thì sao?”

Lý Bán Chi nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nói: “Lý Bán Chi cô nương, ngươi thấy ta thế nào?”

Lý Bán Chi nhìn hắn, nàng chớp mắt: “Ngươi muốn nói điều gì?”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Bán Chi cô nương, ngươi thấy ta quan trọng hay là Đạo Kinh quan trọng?”

Lý Bán Chi nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Diệp công tử, câu nói này của ngươi…”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Bán Chi cô nương, tại sao ngươi chỉ nhìn thấy Đạo Kinh mà không thấy ta? Chẳng lẽ sau này ta không có thành tựu bằng quyển Đạo Kinh kia ư?”

Lý Bán Chi nhìn hắn mà không đáp lời.

Diệp Huyền tiếp tục nói: “Bán Chi cô nương, Đạo Kinh là vật chết, con người là vật sống! Tại sao ngươi lại chọn Đạo Kinh chứ không chọn con người?”

Lý Bán Chi mỉm cười: “Diệp công tử nói vậy cũng có lí, chỉ là Diệp công tử này, ngươi có từng nghĩ đến việc nếu ta có được Đạo Kinh thì Đạo Kinh sẽ cho ta sử dụng, còn Diệp công tử có bằng lòng để ta sử dụng hay không?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Bán Chi cô nương, tại sao ngươi lại suy nghĩ như vậy? Ngươi phải suy nghĩ theo một góc độ khác đi! Chúng ta có mục đích chung, đó chính là tiêu diệt Đạo Đình! Nếu đã có mục đích chung rồi thì tại sao không hợp tác? Cô nương có thể nói nhiều như vậy một cách rất bình tĩnh, có lẽ cô nương cũng có hảo cảm với ta, ta…”

“Hảo cảm?”

Lý Bán Chi đột nhiên cắt ngang lời hắn: “Diệp công tử, xin lỗi đã chen ngang lời ngươi, chỉ là… hảo cảm này…”

Diệp Huyền nghiêm túc nói: “Bán Chi cô nương, ngươi không có hảo cảm với ta à?”

Lý Bán Chi trầm mặc, không thể không nói đây là lần đầu tiên nàng gặp một người như Diệp Huyền.

Hỏi thế thì nàng phải trả lời kiểu gì?

Diệp Huyền tiếp tục hỏi: “Bán Chi cô nương, ngươi muốn đọc Đạo Kinh thì ta có thể cho ngươi Đọc!”

Lý Bán Chi nhìn hắn: “Thật sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Thật.”

Nói đoạn, hắn bèn lấy năm quyển Đạo Kinh ra để trước mặt Lý Bán Chi.

Lý Bán Chi không nhận lấy Đạo Kinh mà nhìn chằm chằm vào hắn.

Diệp Huyền mỉm cười: “Cô nương sợ ta giở trò à?”

Lý Bán Chi lắc đầu, nàng khẽ nói: “Quả nhiên Diệp công tử bất phàm, chuyện ngươi chia sẻ Đạo Kinh ở Ngũ Duy vũ trụ ta đã biết từ lâu. Nói thật thì theo ta đây là một chuyện rất khó tin nhưng mà Diệp công tử vẫn làm như vậy.”

Nói đoạn, nàng đẩy năm quyển Đạo Kinh đến trước mặt Diệp Huyền: “Diệp công tử, Lý Bán Chi ta sẵn sàng làm bạn với ngươi! Như lời ngươi nói đấy, nếu để so sánh với Đạo Kinh thì ngươi càng có giá trị hơn!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Cái này có được tính là khảo nghiệm không?”

Lý Bán Chi lắc đầu cười: “Không phải! Diệp công tử, ta có thể nói rõ với ngươi rằng trước khi ngươi tới đây, mục đích của chúng ta chính là Đạo Kinh trên người ngươi. Thế nhưng sau khi gặp được Diệp công tử, ta đã thay đổi chủ ý! Đạo Kinh không quan trọng bằng ngươi!”

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía bầu trời, mỉm cười: “Diệp công tử, đêm nay chúng ta thành thân!”

Diệp Huyền sững sờ.

Lý Bán Chi nhìn hắn, nàng mỉm cười: “Mặc dù ta xem trọng Diệp công tử hơn nhưng đây không phải suy nghĩ của toàn bộ Đạo Chủng chi địa. Ngươi và ta thành thân thì tất cả mọi người sẽ im miệng, ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Lúc này, giọng nói của Diệp Tri Mệnh bỗng vang lên: “Mục đích của nữ tử này không đơn giản!”

Diệp Huyền thầm nói: “Yên tâm, trừ Niệm tỷ ra thì không ai có thể tính kế ta đâu!”

Nói đoạn, hắn bèn mở mắt ra nhìn về phía Lý Bán Chi rồi cười đáp: “Được, thành thân!”

Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ngươi thực sự thành thân với nàng ta?”

Diệp Huyền thầm nói: “Một là nàng ta đè ta, hai là ta đè nàng ta, ai sợ ai chứ!”

Diệp Tri Mệnh: “…”

Thành thân!

Lý Bán Chi không nói dối, Đạo Chủng chi địa nhanh chóng bắt đầu tổ chức hôn lễ cho hai người.


Bình Luận (0)
Comment