Chương 2418. Ngươi đúng là nhân tài
Chương 2418. Ngươi đúng là nhân tài
Chương 2418: Ngươi đúng là nhân tài
Ầm!
Đầu của nam tử lập tức nổ tung!
Thần hồn câu diệt!
Sau khi nhìn thấy cảnh này, đám người Đồ Minh vốn dĩ đang định động thủ đột nhiên dừng lại!
Diệp Huyền đã giết người!
Đây là điều mà họ không ngờ tới!
Nam tử bị Diệp Huyền giết cũng mở to mắt trước khi chết, ánh mắt tràn đầy sự hoài nghi.
Hắn ta không ngờ Diệp Huyền lại giết mình!
Đúng lúc này, một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên bao phủ lấy Diệp Huyền, hắn lập tức xoay người đấm ra một quyền.
Ầm!
Một luồng sức mạnh cường đại bộc phát trước mặt hắn, trong nháy mắt, Diệp Huyền liên tiếp lui về sau mấy chục trượng!
Trước mặt hắn xuất hiện một nam tử trung niên mặc áo choàng đen, hai tay giấu trong tay áo.
Nhìn thấy nam tử trung niên, đám người Đồ Minh ở trong sân vội vàng hành lễ: "Tham kiến A Khổ Vương!"
A Khổ Vương!
Một trong bốn vị vua của Đạo Chủng chi địa, chỉ nghe theo mệnh lệnh của La Hầu!
A Khổ Vương nhìn Diệp Huyền: "Sao ngươi lại giết người?"
Diệp Huyền hỏi ngược lại: "Ta thách đấu với Chân Võ Thần Quân thì có gì sai sao?"
A Khổ Vương khẽ cau mày: "Ta đang hỏi ngươi!"
Diệp Huyền chỉ vào xác chết của nam tử trẻ tuổi: "Hắn ta sỉ nhục ta trước."
A Khổ Vương quay đầu nhìn Đồ Minh, hắn ta do dự nói ra những gì đã xảy ra lúc trước!
Đối với người trước mặt, tất nhiên là hắn ta không dám giấu diếm dù chỉ một chút, cho nên cũng không thêm dầu vào lửa.
Một lúc sau, A Khổ Vương nhìn Diệp Huyền: "Tội của hắn ta không đến nỗi phải chết!"
Vẻ mặt Diệp Huyền vô cảm: "Diệp Huyền ta bình sinh ghét nhất là loại ở nhà thì cứng rắn, ra ngoài thì lại yếu đuối giống như vậy!"
Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía đám người Đồ Minh: "Bắt nạt người của mình để làm gì? Có bản lĩnh thì đi bắt nạt Đạo Đình đi! Ta chỉ hỏi ngươi, bây giờ ngươi có dám cùng ta đi tới Đạo Đình không?"
Vẻ mặt của đám người Đồ Minh trở nên vô cùng khó coi sau khi nghe được những lời này.
A Khổ Vương đột nhiên nói: "Ta đã nói rồi! Tội của hắn ta không đến nỗi phải chết!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Vậy ta phải làm sao bây giờ, người cũng đã chết rồi! Không thì ta xin lỗi hắn ta vậy!"
Nói xong, hắn quay sang nhìn thi thể của nam tử trẻ tuổi rồi cúi đầu: "Thật xin lỗi vì đã giết ngươi nhé! Xin hãy tha thứ cho ta!"
Mọi người: "..."
Trong sân, A Khổ Vương nhìn Diệp Huyền, tuy rằng vẻ mặt vẫn bình tĩnh nhưng đám người có mặt ở đó lại cảm giác được một luồng uy áp vô hình!
Diệp Huyền nhìn hắn ta với vẻ mặt không có cảm xúc: “Sao thế, ngươi định đánh ta đấy sao?”
Trong mắt hắn không hề có một chút vẻ sợ hãi nào cả.
Hai mắt A Khổ Vương hơi híp lại, tay phải chậm rãi siết chặt.
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền phì cười: “Hóa ra đây chính là Đạo Chủng chi địa!”
Nói xong, hắn bất chợt rút chém lao về phía A Khổ Vương.
Thấy một màn này, đám người Đồ Minh có mặt ở đó trực tiếp ngây người.
Diệp Huyền này bị điên rồi sao?
Vậy mà còn chủ động ra tay với A Khổ Vương!
A Khổ Vương cũng hơi sững sờ, người này dám chủ động ra tay với mình?
Hắn ta không nghĩ ngợi nhiều mà đấm một quyền!
Ầm!
Diệp Huyền trực tiếp bị đánh bay đi, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Nhưng hắn lại nhanh chóng bò dậy ngay, sau đó tiếp tục lao về phía A Khổ Vương.
Vẫn muốn đánh tiếp!
Trong sân, đám người Đồ Minh đưa mắt nhìn nhau, Diệp Huyền này bị điên rồi sao?
Lúc này, xung quanh càng lúc càng có nhiều cường giả của Đạo Chủng chi địa.
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt khó tin vô cùng!
Đây chính là A Khổ Vương đấy!
Đầu Diệp Huyền bị úng nước rồi sao?
Vậy mà lại dám ra tay với A Khổ Vương?
Ở nơi đó, Diệp Huyền hết lần này đến lần khác xông tới, nhưng không hề nghi ngờ gì, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của A Khổ Vương.
Chẳng qua, hắn cũng không hề sợ hãi một chút nào cả, vẫn nhiều lần xông lên đánh đối phương!
Đồ Minh nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền đã thương tích đầy mình ở phía xa: “Đây là một tên điên!”
Lúc này, hắn ta quả thật đã có hơi kiêng dè Diệp Huyền rồi!
Diệp Huyền này rõ rành rành là một thằng điên mà!
Ầm!
Lúc này, Diệp Huyền lại một lần nữa bị đánh bay ngược ra sau!
A Khổ Vương nhìn hắn bay đi mà hơi nhíu mày: “Có phải ngươi có bệnh không?”
Tít đằng xa, Diệp Huyền lọ mọ bò dậy, hắn lau máu tươi bên khóe miệng sau đó nói với vẻ dữ tợn: “Tiếp tục!”
Nói xong, hắn lại xông về phía A Khổ Vương.
Phụt!
Một sợi kiếm quang xoẹt qua không gian!
Cách phía xa, A Khổ Vương hơi nhíu mày lại, sau đó lại tung thêm một quyền nữa!
Mà đúng lúc này, có bốn loại sức mạnh thần bí đột nhiên đè lên người hắn ta.
Bốn loại vực!
Bị bốn loại vực trấn áp khiến trong mắt A Khổ Vương hiện lên vẻ nặng nề, hắn ta đấm ra một quyền!
Ầm!
Diệp Huyền lại một lần bay ngược ra sau, nhưng A Khổ Vương cũng liên tiếp lùi lại mười mấy trượng!
Mà lúc này, Diệp Huyền lại xuất hiện trước mặt hắn ta, phản ứng của A Khổ Vương lại nhanh hơn hắn, tung ra một quyền trước.
Chỉ một quyền đơn giản mà không hề hoa hòe hoa sói chút nào.
Nhưng cũng chỉ một quyền đơn giản như thế đã đánh bay Diệp Huyền đi thêm lần nữa!
Trên mặt đất cách đó mấy chục trượng, Diệp Huyền bò lên khỏi khố, hắn đang định ra tay tiếp thì đúng lúc này, một nam tử bất chợt xuất hiện trước mặt hắn.
La Hầu!
La Hầu nhìn hắn: “Đánh thoải mái không?”
Diệp Huyền không trả lời.
La Hầu lại liếc mắt nhìn thi thể nam tử ở đằng xa kia, sau đó nói: “Hắn ta rảnh rỗi sinh nông nổi, đúng là thiếu dạy dỗ, nhưng tội không đáng chết, ngươi ra tay như vậy khó tránh khỏi có hơi tàn độc!”
Vẻ mặt của Diệp Huyền vẫn vô cảm như thế: “Ta đã xin lỗi rồi còn gì!”
La Hầu lắc đầu: “Giết người rồi sau xin lỗi đối phương, ngươi đúng là nhân tài đấy!”
Diệp Huyền: “…”