Chương 2436. Ta không đoán được
Chương 2436. Ta không đoán được
Chương 2436: Ta không đoán được
Bên ngoài đại điện, Si Yểu Yểu chầm chậm bước xuống bậc đá. Phía sau nàng là một nữ tử mặc khôi giáp màu đen. Nữ tử này che mặt, trong tay là một thanh trường đao.
Si Yểu Yểu đột nhiên mỉm cười: “Mộng Nhất, ngươi thấy thế nào?”
Nữ tử tên Mộng Nhất khàn khàn nói: “Giết!”
Si Yểu Yểu liếc nhìn nàng: “Tại sao?”
Mộng Nhất trầm giọng đáp: “Uy hiếp!”
Si Yểu Yểu mỉm cười: “Mộng Nhất, tại sao phải phá đạo, bởi vì đại đạo bất công nên chúng ta mới phá đạo!”
Mộng Nhất nhìn Si Yểu Yểu, nàng không lên tiếng.
Si Yểu Yểu khẽ nói: “Mộng Nhất, năm xưa Đạo Đình đối xử với chúng ta bằng thái độ đó, uy hiếp đến chúng ta, chúng ta phải giết bọn họ! Mà hiện giờ chúng ta cũng đối xử với Diệp Huyền như vậy thì có khác gì với Đạo Đình đâu?”
Mộng Nhất không đáp lời.
Si Yểu Yểu nhìn về phía bầu trời xa xa: “Chúng ta hãy nhìn nhận Diệp Huyền theo một góc độ khác, ngươi có muốn nghe không?”
Mộng Nhất gật đầu: “Nghe!”
Si Yểu Yểu khẽ nói: “Trước khi nói về hắn, chúng ta hãy nói về Ngũ Duy Thiên Đạo – Mộ Niệm Niệm đã!”
Mộ Niệm Niệm!
Mộng Nhất trầm mặc.
Hiện giờ ai chẳng biết Ngũ Duy Thiên Đạo?
Nữ tử mà chỉ cần dùng ba phần sức mạnh thôi đã có thể giết được nhục thân của Đạo Tổ. Sức mạnh của nữ tử này nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người!
Si Yểu Yểu nói: “Ở Đạo Đình, nàng ta có thể thu hồi sức mạnh của mình, sau đó giết Đạo Tổ. Thế nhưng nàng ta không hề làm vậy, bởi lẽ nếu làm vậy thì Ngũ Duy vũ trụ sẽ bị hủy diệt! Còn nàng ta tới khi chết vẫn không hề thu hồi sức mạnh của mình… Mộng Nhất, một nữ nhân mạnh như vậy mà lại không tiếc hi sinh chính mình vì lòng tin và sự bảo hộ trong lòng mình, còn chúng ta thì sao? Hiện giờ Đạo Chủng chi địa chúng ta được mấy người còn nhớ tâm niệm ban đầu?”
Mộng Nhất không đáp lời.
Si Yểu Yểu tiếp tục nói: “Ta rất bội phục Mộ Niệm Niệm, đời này điều ta nuối tiếc nhất là chưa thể làm quen với nữ nhân này!”
Nói đoạn, nàng nhìn về phía Mộng Nhất, cười nói: “Ta đánh giá Diệp Huyền rất cao, đánh giá cao sự thẳng thắn của hắn, huyết tính của hắn và cà mưu trí của hắn. Sau khi Mộ Niệm Niệm ra đi, những việc mà hắn làm đủ để chứng minh Mộ Niệm Niệm không hề chọn sai người. Đứng trên một góc độ khác thì ngươi sẽ phát hiện, người này rất trọng tình nghĩa, mặc dù hắn cũng có lúc không từ thủ đoạn, song hắn vẫn có giới hạn!”
Mộng Nhất trầm giọng nói: “Hắn đã giết thần nữ!”
Si Yểu Yểu mỉm cười: “Mộng Nhất, thần nữ muốn cùng hắn thành thân, mục đích chỉ là thôn tính huyết mạch của hắn và muốn có Đạo Kinh của hắn. Thần nữ chết, hoàn toàn là do nàng ta tự chuốc lấy. Nói một câu khó nghe thì là nàng ta đáng đời!”
Mộng Nhất trầm mặc.
Si Yểu Yểu lại nói: “Đạo Đình muốn Đạo Kinh của Diệp Huyền, mà Đạo Chủng chi địa chúng ta cũng muốn nó. Thế nhưng dù là Đạo Đình hay Đạo Chủng chi địa thì đều đã bỏ qua một chuyện, đó chính là sau khi Diệp Huyền có được Đạo Kinh, hắn không hề chiếm làm của riêng mà còn chia sẻ cho người khác!
Đạo Đình muốn có được Đạo Kinh, thực chất bọn họ có một lựa chọn tốt hơn, đó chính là hỗ trợ Diệp Huyền và Ngũ Duy Thiên Đạo cứu vớt Ngũ Duy vũ trụ. Như vậy thì ta chắc chắn rằng bọn họ sẽ dễ dàng có được mấy quyển Đạo Kinh kia. Bởi lẽ dù là Diệp Huyền hay Mộ Niệm Niệm thì đều không coi trọng mấy quyển Đạo Kinh đó!
Tuy nhiên, Đạo Đình lại chọn một con đường khác! Không chỉ Đạo Đình mà Đạo Chủng chi địa chúng ta cũng chọn một con đường khác!”
Mộng Nhất nhìn Si Yểu Yểu: “Vương, mấy người La Hầu…”
Si Yểu Yểu khẽ nói: “Ngươi biết tại sao lại như vậy không?”
Mộng Nhất lắc đầu.
Si Yểu Yểu đột nhiên cười chế giễu: “Bởi vì dù là Đạo Đình hay Đạo Chủng chi địa thì đều cho rằng mình tài hơn người khác! Đạo Đình có suy nghĩ như vậy thì cũng có thể hiểu được, dẫu sao từ trước đến nay bọn họ luôn cho rằng mình là người bảo vệ đại đạo, cho rằng mình là trật tự của trời đất này. Thế nhưng dựa vào đâu mà Đạo Chủng chi địa chúng ta có suy nghĩ này? Tại sao ngày xưa chúng ta lại phá đạo? Bởi vì đại đạo bất công, thế nên chúng ta chọn cách phá đạo. Còn hiện giờ Đạo Chủng chi địa đối xử với Diệp Huyền như vậy thì có khác gì so với Đạo Đình không?”
Nói đoạn, nàng nhìn Mộng Nhất, mỉm cười: “Thứ nhất, ước nguyện ban đầu của phá đạo giả là gì? Là phá đạo, trả lại càn khôn cho thế gian này. Thế nhưng hiện giờ, rất nhiều phá đạo giả phá đạo là vì muốn trở thành một Đạo Đình tiếp theo!”
Mộng Nhất trầm giọng nói: “Vương, Diệp Huyền chỉ đang lợi dụng Đạo Chủng chi địa chúng ta mà thôi!”
Si Yểu Yểu mỉm cười: “Khi ngươi lợi dụng người ta thì người ta đương nhiên cũng lợi dụng ngươi!”
Nói đoạn, nàng nhìn về phía xa xa, khẽ nói: “Nếu như ta đoán không nhầm thì bạch bào đã biết tin Diệp Huyền tới Lưỡng Giới Uyên rồi!”
Mộng Nhất nói: “Hắn ta sẽ làm thế nào?”
Si Yểu Yểu mỉm cười: “Ngươi đoán xem!”
Mộng Nhất lắc đầu: “Ta không đoán được!”
Si Yểu Yểu bật cười ha ha: “Truyền lệnh xuống, kêu hai mươi đạo tướng tới gặp ta!”
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía xa xa. Hình như nhớ đến điều gì đó, nàng bỗng dừng lại, nói: “Với cả bảo Diệp Huyền tới luôn!”
Mộng Nhất khẽ hành lễ rồi quay người rời đi.
…