Chương 2512. Đều bị áp chế
Chương 2512. Đều bị áp chế
Chương 2512: Đều bị áp chế
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau cả ngàn trượng!
Mà hắn còn chưa dừng lại thì Đạo Tổ đã xuất hiện trước mặt hắn một lần nữa!
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn lại chém kiếm về phía trước.
Uỳnh!
Một vầng huyết sắc kiếm quang đột nhiên bùng nổ, Diệp Huyền lại bay ngược về phía sau.
Khoảnh khắc hắn bay đi, Đạo Tổ đột nhiên bật người, đánh một chưởng về phía hắn. Mặc dù chỉ là một chưởng đơn giản, thế nhưng nó lại mạnh hơn một vài thần kĩ rất nhiều!
Cường giả cấp bậc như Đạo Tổ, mỗi một chưởng đều ẩn chứa đại đạo, không phải thứ mà những thần thông võ kĩ thông thường có thể so sánh được.
Thấy Đạo Tổ tung chưởng về phía mình, Diệp Huyền không hề né tránh mà để mặc hắn ta đánh trúng người mình. Thế nhưng kiếm của Diệp Huyền đã chém ngay trên đầu Đạo Tổ.
Uỳnh!
Kiếm quang tản ra, Diệp Huyền lại lần nữa bắn ngược về phía sau. Lần này hắn lùi lại mấy nghìn trượng!
Còn Đạo Tổ thì đã chống lại được kiếm của Diệp Huyền!
Bởi lẽ xung quanh hắn ta không biết đã xuất hiện một đường kim quang từ lúc nào, ban nãy đường kim quang ấy đã chặn lại kiếm của Diệp Huyền!
Đạo Tổ nhìn Diệp Huyền phía xa xa bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi tưởng chỉ có ngươi mới có cách bảo mệnh sao? Ngươi…”
Đúng lúc đó, Diệp Huyền phía xa xa bỗng bật người, sau đó chém một kiếm thật mạnh về phía Đạo Tổ!
Khoảnh khắc hắn xuất kiếm, bạch phát lão giả phía không xa bỗng nhiên biến mất. Ngay sau đó, một quyền ấn xuất hiện ngay phía sau Diệp Huyền, song đúng lúc đó một nữ tử đã xuất hiện phía sau hắn.
An Lan Tú!
An Lan Tú cầm trường thương đâm mạnh về phía trước.
Uỳnh!
An Lan Tú bay ngược về phía sau cả ngàn trượng. Khi nàng vừa mới dừng lại thì khóe miệng bỗng trào máu tươi.
Nàng không tu luyện Đạo Thể nên hoàn toàn không thể chịu được sức mạnh của cường giả Thành Đạo cảnh!
Ở phía xa xa, một kiếm của Diệp Huyền hướng tới Đạo Tổ cũng đã bị Đạo Tổ ngăn lại!
Mặc dù kiếm đạo của hắn rất manh, song muốn chém được Đạo Tổ thì vẫn rất khó!
Lúc này, An Lan Tú đi tới bên cạnh Diệp Huyền, nàng trầm giọng nói: “Không sao chứ?”
Mặc dù Diệp Huyền đã kích hoạt huyết mạch chi lực, song hắn vẫn chưa hoàn toàn bước vào trạng thái điên cuồng!
Mặc dù thực lực sau khi trở nên điên cuồng sẽ gia tăng nhanh chóng nhưng trạng thái đó khiến hắn như biến thành một kẻ khác! Do đó hắn không dám để mình chìm đắm trong đó hoàn toàn.
Diệp Huyền lau máu tươi bên khóe miệng: “Vẫn đánh được!”
An Lan Tú nhìn bạch phát lão giả: “Ta chặn hắn ta thay ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn chuẩn bị ra tay. Mà lúc này, Diệp Huyền bỗng nhiên kéo tay nàng lại.
An Lan Tú nhìn hắn, Diệp Huyền lắc đầu: “Không được!”
An Lan Tú không có Đạo Thể, hoàn toàn không thể chịu được sức mạnh của bạch phát lão giả.
Đòn tấn công ban nãy đã khiến nàng trọng thương!
An Lan Tú đang định nói gì đó thì lúc này, Đạo Tổ bỗng nhiên biến mất. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cuộn trào về phía Diệp Huyền và An Lan Tú.
Ở một bên khác, bạch phát lão giả cũng biến mất.
Vụt!
Phía sau Diệp Huyền và An Lan Tú, không gian đột nhiên sụp đổ.
An Lan Tú đột nhiên quay người, nàng không lùi mà xông lên phía trước, đâm thương!
Đường thương của nàng như rồng lượn, xuyên thủng trời đất!
Lúc này, một quyền ấn ập thẳng lên cây thương của An Lan Tú…
Ầm!
Trường thương rung lên kịch liệt, An Lan Tú lập tức lùi mạnh về phía sau. Trong lúc lùi, cả người nàng bỗng trở nên hư ảo. Ngay sau đó, nàng bỗng nhiên đánh một chưởng về phía trước. Một chưởng này của nàng khiến không gian xuất hiện rất nhiều tàn ảnh, những tàn ảnh này cũng đồng thời xuất chưởng!
Bạch phát lão giả vốn đang định thừa thắng xông lên bỗng dừng lại, hắn ta đánh một chưởng.
Uỳnh!
Khắp đất trời lập tức bụi tung mù mịt, khoảnh khắc ấy, một cây trường thương xé gió bay tới.
Bạch phát lão giả nhíu mày, hắn ta lại xuất chưởng, trong chưởng này ẩn chứa sức mạnh vô song.
Uỳnh!
Cây trường thương bị đánh tan, An Lan Tú phía sau cây trường thương lập tức lùi lại cả ngàn trượng.
Bạch phát lão giả đang định ra tay lần nữa thì lúc này, Na Già Lâu bỗng xuất hiện trước mặt An Lan Tú. Nàng liếc nhìn An Lan Tú: “Cùng đánh!”
Nói đoạn, nàng bèn xông về phía bạch phát lão giả.
An Lan Tú cũng nhón chân, cả người hóa thành một đường bạch quang rồi xông về phía bạch bào lão giả.
Mà lúc này, Diệp Huyền cũng đã bắt đầu chiến với Đạo Tổ!
Diệp Huyền vẫn bị áp chế như cũ, thế nhưng không có bạch phát lão giả hỗ trợ, Đạo Tổ cũng chỉ có thể áp chế Diệp Huyền mà thôi!
Bởi lẽ nhục thân của Diệp Huyền quả thực quá mạnh!
Hơn nữa Diệp Huyền còn có bốn loại vực, bốn loại vực kết hợp với huyết mạch chi lực nên mặc dù bị áp chế song hắn vẫn còn thể chống cự với Đạo Tổ!
Ở một bên khác, Thượng Chủ vẫn luôn chú ý đến chiến trường bên tinh không kia.
Si Yểu Yểu và mấy người La Hầu đứng bên cạnh Thượng Chủ.
La Hầu nhìn Diệp Huyền phía xa xa: “Người này đúng thật là kì tài! Hắn còn dám chống cự Đạo Tổ lâu như vậy!”
Si Yểu Yểu đột nhiên nói: “Thứ mạnh của hắn là nhục thân, nếu như nhục thân của hắn không đủ mạnh thì hắn đã toi đời từ lâu rồi!”
La Hầu có hơi tò mò: “Nhục thân của hắn là gì vậy? Tại sao có thể mạnh đến thế?”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Si Yểu Yểu.
Si Yểu Yểu lắc đầu: “Đừng nhìn ta, ta cũng không biết đâu!”
Nói đoạn, nàng bèn nhìn Thượng Chủ: “Thượng Chủ thấy nhiều biết nhiều, ngươi có biết nhục thân của hắn là gì không?”
Thượng Chủ lắc đầu: “Ta chưa từng thấy nhục thân nào mạnh như vậy, đến sức mạnh của cường giả Thành Đạo cảnh mà cũng chống đỡ được!”
Lúc này, La Hầu đột nhiên nói: “Hai nữ nhân kia không đối đầu được với Di Tôn của Đạo Đình đâu!”
Si Yểu Yểu nhìn An Lan Tú và Na Già Lâu, mặc dù thực lực của hai nữ nhân này cũng mạnh, song vẫn bị Di Tôn áp chế.
Diệp Huyền cũng bị áp chế!
Cứ tiếp tục thế này thì thể nào bên Diệp Huyền cũng sẽ bại trận!