Chương 2515. Là ngươi gọi ta ra đấy à?
Chương 2515. Là ngươi gọi ta ra đấy à?
Chương 2515: Là ngươi gọi ta ra đấy à?
Ngự Đạo cảnh!
Hiện giờ Diệp Huyền không chỉ có nhục thân đạt Ngự Đạo cảnh mà cảnh giới cũng đã lên đến Ngự Đạo!
Điều này không đơn giản như một cộng một đâu!
Ở phía xa xa, Đạo Tổ nhìn chằm chằm hắn, trong lòng hắn ta chấn động không thôi!
Diệp Huyền đạt tới Ngự Đạo cảnh rồi sức chiến đấu lại cao như vậy ư?
Đạo Tổ thu hồi tâm tư rồi liếc nhìn hai người bên cạnh: “Cùng nhau ra tay!”
Nói đoạn, hắn ta bèn xông lên phía trước!
Hai cường giả Thành Đạo cảnh kia cũng ra tay theo!
Ba người cùng xuất chiêu!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền bước lên phía trước một bước, hắn chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Đường kiếm này khiến Đạo Tổ phải lùi lại, thế nhưng ngay sau đó, hai chưởng ấn lập tức đánh vào ngực và đầu của Diệp Huyền!
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền bay ngược về phía sau cả ngàn trượng!
Sau khi dừng lại, hắn thấy hơi chao đảo. Mà lúc này, hai cường giả Thành Đạo cảnh kia lại xuất hiện trước mặt hắn. Sắc mặt Diệp Huyền hơi thay đổi, hắn quét ngang thanh kiếm.
Rầm!
Kiếm quang bùng nổ, Diệp Huyền lại bay ngược về phía sau. Lúc này, Đạo Tổ ở ngay trước mặt hắn, hắn ta đánh một chưởng về phía đối phương!
Rầm!
Cả tinh không chấn động.
Lúc này, Diệp Huyền bỗng xòe tay ra, mười đường kiếm khí của Tư Đồ Thính Vân bèn bay ra!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Đạo Tổ tái mắt, hắn ta lập tức lùi lại!
Hai cường giả Thành Đạo cảnh cũng vội vàng lùi ra sau!
Kiếm khí của Tư Đồ Thính Vân có thể chém chết bọn họ!
Diệp Huyền lau máu bên khóe môi, sắc mặt hắn nghiêm trọng vô cùng.
Mặc dù hắn đã đạt đến Ngự Đạo cảnh nhưng vẫn chưa thể một đánh ba!
Phải thôi động cả huyết mạch chi lực sao?
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại!
Huyết mạch chi lực, rơi vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn, đây là con bài cuối cùng của hắn!
Ở phía xa xa, Đạo Tổ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền. Hắn ta kinh ngạc không thôi trước nhục thân của đối phương!
Diệp Huyền có thể đỡ được hai đòn tấn công của hai cường giả Thành Đạo cảnh, và hắn vẫn sống nhăn!
Nhục thân gì thế này?
Lúc này, một cường giả Thành Đạo cảnh bên cạnh Đạo Tổ nói: “Không kéo dài được nữa! Tiếp tục đánh thế này thì người của chúng ta và Ngũ Duy vũ trụ đều sẽ thảm bại! Hơn nữa sợ là còn có biến cố!”
Đạo Tổ quay đầu nhìn, bấy giờ, cường giả của Ngũ Duy vũ trụ và cường giả của Đạo Đình đang khó phân thắng bại!
Cứ tiếp tục thế này thì cả hai đều sẽ thảm bại cho xem!
Phải biết rằng Đạo Đình còn có một kẻ địch nữa là Đạo Chủng chi địa!
Ba người bọn họ có thể đánh được Diệp Huyền, thế nhưng Diệp Huyền lại có kiếm khí, cộng thêm nhục thân của hắn nữa nên nhất thời bọn họ không thể giết được hắn!
Nghĩ đến đây, Đạo Tổ bèn nhìn Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ban đầu cũng định tặng một phần quà lớn cho ngươi và nữ tử váy trắng phía sau ngươi, nhưng nếu nàng ta đã không xuất hiện thì đành tặng mình ngươi thôi vậy!”
Nói đoạn, hắn ta bèn xòe tay ra. Ngay sau đó, ở Trùng Thiên thứ ba mươi tư của Đạo Đình, một đường kim quang xông lên trời. Chỉ trong nháy mắt, kim quang đã xuất hiện trên bầu trời Ngũ Duy vũ trụ.
Cả tinh không lập tức chấn động.
Bên trong đường kim quang đó là một Thần Kì Chi Ấn!
Bên trong Thần Kì Chi Ấn này có một hư ảnh. Hư ảnh này ngày một rõ hơn, cùng với đó là một luồng uy lực bao trùm lấy cả Ngũ Duy vũ trụ!
Dưới luồng uy lực đó, tất cả mọi người đều như ngừng thở vậy!
Dù có là Diệp Huyền thì cũng cảm thấy tức ngực, như thể có một ngọn núi lớn đè lên vậy.
Ở một bên khác, sắc mặt Thượng Chủ lập tức trở nên nghiêm nghị: “Ba ngàn đại đạo chi thủ…”
Ba ngàn đại đạo!
Ba ngàn đại đạo tức là ba nghìn loại đại đạo. Đương nhiên trên thế gian này, đại đạo không chỉ dừng lại ở con số ba nghìn.
Mà trong những đại đạo này cũng phân chia mạnh yếu!
Đứng thứ nhất là Mệnh Vận đại đạo!
Là ba ngàn đại đạo chi thủ!
Đạo Tổ không kiểm soát được Mệnh Vận đại đạo, thế nhưng Đạo Kinh từng có người có thể kiểm soát được loại đại đạo này, người đó cũng chính là người sáng lập ra Đạo Đình!
Con bài mạnh nhất của Đạo Đình không phải nằm ở việc ẩn giấu hai cường giả Thành Đạo cảnh mà là Thần Kì Chi Ấn!
Bởi vì trong đó còn có hồn tổ tiên của Đạo Đình!
Đây cũng là cách cuối cùng của Đạo Đình!
Ban đầu hắn ta định để lại để đối phó với nữ tử váy trắng thần bí phía sau Diệp Huyền.
Thế nhưng nữ tử váy trắng đó không hiện thân. Để có thể nhanh chóng kết liễu Diệp Huyền, hắn ta chỉ đành sử dụng con bài cuối cùng này!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhìn hư ảnh bên trong Thần Kì Chi Ấn. Sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng thì sấm chớp đùng đùng.
Mẹ kiếp, lại hoán tổ nữa rồi.
Lúc này, tất cả mọi người đều dừng lại!
Bọn họ không cần thiết phải đánh nhau nữa rồi!
Nếu như giờ bên Diệp Huyền không xuất hiện một cường giả cực mạnh thì coi như xong!
Rất nhanh sau đó, bên trong Thần Kì Chi Ấn xuất hiện một nữ tử!
Nữ tử này mặc trường bào màu đen, mi mục như họa, trong tay là một chiếc quạt gấp màu đen, khí chất vô cùng.
Sau khi nữ tử xuất hiện bèn liếc mắt nhìn xung quanh. Nàng nhìn về phía Đạo Tổ, nhưng hình như phát hiện ra điều gì đó nên lại quay đầu nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới.
Trông thấy thế, sắc mặt Đạo Tổ bèn thay đổi, tổ tiên nhà mình quen biết Diệp Huyền ư?
Diệp Huyền cũng sững sờ, tổ tiên Đạo Đình biết hắn ư?
Trên không trung, nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Đạo Thể!”
Đạo Thể!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!
Mẹ kiếp, nữ nhân này không biết hắn mà chỉ nhận ra Đạo Thể của hắn thôi!
Nữ tử đột nhiên mỉm cười: “Thú vị đấy, không ngờ lại có người tu luyện thành công Đạo Thể, đúng là thú vị!”
Ở một bên khác, Đạo Tổ nhìn nữ tử rồi khẽ hành lễ, hắn ta hỏi: “Tổ tiên, Đạo Thể là gì vậy?”
Nữ tử liếc nhìn hắn ta: “Là ngươi gọi ta ra đấy à?”
Đạo Tổ vội gật đầu.