Chương 2517. Đi dạo với ta không?
Chương 2517. Đi dạo với ta không?
Chương 2517: Đi dạo với ta không?
Diệp Huyền lắc đầu: “Thế đạo hiện giờ chỉ quan tâm đấm đá chứ ai quan tâm đến đạo lí!”
Nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Thế ngươi có hứng thú xây dựng lại trật tự không?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi muốn ta làm chủ của Đạo Đình hả?”
Nữ tử mỉm cười: “Không được sao?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Tiền bối, hiện giờ đầu ta hơi rối!”
Lão đại mà Đạo Đình gọi đến lại bảo hắn làm chủ của Đạo Đình ư!
Chuyện gì thế này?
Nữ tử mỉm cười: “Trên người ngươi có năm quyển Đạo Kinh?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nữ tử lại nói: “Chắc là Đạo Đình cũng có hai quyển, ngươi có được hai quyển này là thành bảy quyển rồi!”
Lúc này, Thượng Chủ ở một bên khác bỗng nói: “Đạo Chủng chi địa cũng có một quyển, cộng thêm quyển này nữa thì Diệp Huyền sẽ có tám quyển Đạo Kinh!”
Nữ tử nhìn Thượng Chủ, Thượng Chủ khẽ hành lễ: “Tham kiếm tổ tiên!”
Nữ tử mỉm cười: “Ngươi cũng từng là người của Đạo Đình à?”
Thượng Chủ gật đầu: “Đúng vậy! Có điều sau này ta đã phản nghịch ra đi rồi! bởi vì Đạo Đình không còn là Đạo Đình mà ta thấy nữa. Đương nhiên, điều này không liên quan gì đến tổ tiên, ta còn kính phục hành động ban nãy của tổ tiên nữa là.”
Nữ tử mỉm cười, sau đó nàng nhìn Diệp Huyền: “Chỉ cần ngươi gật đầu là ngươi có thể sở hữu tám quyển Đạo Kinh! Thế nên ngươi thấy sao?”
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Tại sao ngươi lại chọn ta?”
Nữ tử chớp mắt, nàng nói với vẻ tinh nghịch: “Ngươi muốn nghe lời thật lòng hay nói dối?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Cứ nói dối trước đi xem nào!”
Nữ tử mỉm cười: “Ngươi là kì tài vạn năm có một, có ngươi thì có thể chấn hưng Đạo Đình, xây dựng lại trật tự…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế lời nói thật thì sao?”
Nữ tử nhìn hắn: “Ngươi có nhiều chỗ dựa!”
Diệp Huyền: “…”
Nữ tử lại nói: “Muốn chấn hưng Đạo Đình không phải chuyện quá khó, thế nhưng muốn tập hợp đủ Đạo Kinh và triệu hồi đại đạo chi linh thì rất khó, mà muốn ba ngàn đại đạo quy vị, xây dựng lại trật tự thì bắt buộc phải có Đạo Kinh đầy đủ để triệu hồi đại đạo chi linh. Thế nhưng để làm được điều này, người bình thường là không thể.”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao lại khó như vậy?”
Nữ tử mỉm cười: “Có ba điều khó, thứ nhất là quyển Đạo Kinh cuối cùng đang ở Bà Sa Thế Giới. Nơi đó không phải là nơi mà hiện giờ ngươi có thể chọc tới.
Thứ hai, rất nhiều người không muốn ngươi thu thập đủ Đạo Kinh, ví dụ như Ám Uyên và Cổ Thần Uyên ở Bà Sa Thế Giới… Những thế lực đó mà biết ngươi có tám quyển Đạo Kinh thì bọn họ sẽ đỏ mắt đố kị, còn ngươi thì sẽ gặp nguy hiểm!
Thứ ba, dù ngươi đã thu thập được tám quyển Đạo Kinh nhưng chưa chắc đại đạo chi linh đã chấp nhận ngươi, thậm chí còn giết ngươi ấy chứ!”
Diệp Huyền không hiểu, hỏi: “Tại sao lại giết ta?”
Nữ tử lắc đầu: “Cái này thì sau này ngươi sẽ biết! Ta chỉ có thể nói với ngươi rằng muốn thu thập Đạo Kinh đồng thời được đại đạo chi linh chấp thuận thì khó lắm!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế tiền bối cho rằng ta có thể được đại đạo chi linh chấp thuận không?”
Nữ tử chớp mắt: “Ta không biết liệu nàng ta có chấp nhận ngươi hay không, nhưng ta biết có lẽ nàng ta không dám giết ngươi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Tại sao?”
Nữ tử nói: “Bởi vì ngươi có nhiều chỗ dựa!”
Diệp Huyền: “…”
Nhiều chỗ dựa!
Diệp Huyền cạn lời, nói cái gì vậy trời?
Trong tinh không, nữ tử mỉm cười: “Ngươi suy nghĩ thế nào rồi?”
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Nếu như ta không đồng ý thì sao?”
Nữ tử chớp mắt: “Ngươi sẽ đồng ý!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao?”
Nữ tử đáp: “Bởi vì ngươi không có lí do để từ chối!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta chỉ muốn bảo vệ Ngũ Duy vũ trụ!”
Nữ tử mỉm cười: “Nếu như ngươi muốn bảo vệ vũ trụ phía sau ngươi mãi mãi thì ngươi hãy trở thành chủ của Đạo Đình, điều này có thể giúp ngươi bảo vệ vũ trụ của ngươi tốt hơn!”
Diệp Huyền chỉ vào các cường giả Đạo Đình phía xa xa: “Bọn họ sẽ không phục ta!”
Nữ tử chỉ vào mình: “Ta chấp nhận ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế ngươi có thể khiến bọn họ chấp nhận ta không?”
Nữ tử hỏi ngược lại: “Ta chấp nhận ngươi thì bọn họ còn không dám chấp nhận ngươi sao?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Nữ tử lại nói: “Thiếu niên à, ta không còn nhiều thời gian nữa đâu!”
Diệp Huyền nhìn nàng, nữ tử tiếp tục nói: “Nhân lúc ta còn ở đây, có thể giúp được ngươi, thế nên ngươi phải đưa ra quyết định đi!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Nữ tử khẽ cười: “Ta còn khoảng chưa đầy một khắc nữa, ngươi đi dạo với ta không?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Được!”
Nữ tử và Diệp Huyền bèn đi về phía tinh không xa xôi.
Các cường giả Đạo Đình không khỏi đưa mắt nhìn nhau.
Lúc này, Đạo Tổ chỉ còn lại linh hồn, sắc mặt hắn ta khó coi vô cùng, không biết đang nghĩ điều gì.
Ở tinh không xa xôi, nữ tử chỉ về phía xa và nói: “Ở hướng kia có một thế lực thần bí tên là Cổ Thần Uyên. Thế lực này toàn là cường giả Thành Đạo cảnh, hơn nữa còn có cả cường giả trên Thành Đạo cảnh!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Bọn họ nằm ngoài Đạo Kinh sao?”
Nữ tử lắc đầu: “Bọn họ ở trong Đạo Kinh!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Cường giả trên Thành Đạo cảnh có thuộc phạm trù Đạo Kinh không?”
Nữ tử gật đầu: “Có!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn có hơi đánh giá thấp về Đạo Kinh rồi!