Chương 2520. Công nhận
Chương 2520. Công nhận
Chương 2520: Công nhận
Diệp Huyền nhìn quyển Đạo Kinh trong tay với vẻ cạn lời.
Tên Thượng Chủ này chắc chắn là sợ người của Ám Uyên tới tìm hắn ta nên mới đưa quyển Đạo Kinh cho mình một cách dễ dàng như vậy.
Ám Uyên!
Diệp Huyền im lặng đứng tại chỗ một lúc rồi sau đó xoay người rời đi.
Ở một nơi nào đó trong tinh không, sau khi Tô Khắc nhìn thấy Diệp Huyền rời đi, hắn ta cũng thu hồi ánh mắt.
Thực ra hắn ta đã đến Ngũ Duy vũ trụ từ lâu rồ nhưng vẫn chưa ra tay, hắn ta muốn ra tay vào thời khắc mấu chốt, nhưng không ngờ sau khi vị ở Đạo Đình kia hoán tổ xong thì vị Đạo Đình tiên tổ này lại đứng về phía Diệp Huyền!
Đây là điều mà hắn ta hoàn toàn không ngờ tới!
Đương nhiên, điều mà hắn ta không ngờ tới chính là Ám Uyên đã cứu Đạo Tổ đi!
Điều này có nghĩa là Ám Uyên sẽ là kẻ thù của Diệp Huyền!
Nghĩ đến đây, thậm chí Tô Khắc còn muốn bật cười.
Hắn ta đột nhiên nói: "Các ngươi ở lại đây bảo vệ Diệp công tử, ta sẽ trở về Cổ Thần Uyên một chuyến."
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Một bên khắc, giờ đây Đạo Tổ đã là ở dạng linh hồn đang đứng ở trong tinh không, có một nam tử trung niên mặc hắc bào đứng ở một nơi cách đó không xa đứng trước mặt hắn ta.
Đạo Tổ nhìn nam tử trung niên trước mặt: "Ám Uyên!"
Nam tử trung niên cười nói: "Đoán rất đúng, ngươi có thể gọi ta là Liên Tôn!"
Khuôn mặt của Đạo Tổ không có biểu cảm gì: "Cứu ta có phải là vì hai quyển Đạo Kinh kia không?"
Liên Tôn cười nói: "Ngươi sẽ đưa cho ta sao?"
Đạo Tổ cười tự giễu: "Ta có thể từ chối sao?"
Vừa nói, hắn ta vừa búng ngón tay, hai quyển Đạo Kinh đã xuất hiện trước mặt Liên Tôn.
Liên Tôn cũng không từ chối mà cất hai quyển Đạo Kinh đi.
Lúc này, Đạo Tổ đột nhiên nói: "Trên người Diệp Huyền có năm quyển!"
Liên Tôn nhìn hắn ta, cười nói: "Ngươi muốn chúng ta giết Diệp Huyền!"
Đạo Tổ cười nói: "Vốn dĩ các ngươi cũng muốn đi, đúng không?"
Liên Tôn nhìn tinh không ở phía xa, khẽ nói: "Thật không dám giấu, lần này ta tới đây là vì Diệp Huyền! Bởi vì theo như chúng ta biết, hắn có quan hệ với Kiếm Tông, mà Kiếm Tông này có mối huyết hải thâm thù với Ám Uyên ta!"
Đạo Tổ khẽ cau mày: "Huyết hải thâm thù?"
Liên Tôn khẽ nói: "Hồi đó, tổ sư của Kiếm Tông này cũng chính là kiếm tu nữ tử kia, người này không chỉ giết chết mấy chục cường giả của Ám Uyên ta mà còn cầm kiếm đến Ám Uyên ta..."
Nói đến đây thì hắn lại không nói thêm gì nữa.
Năm đó có thể nói một nỗi ô nhục của Ám Uyên!
Đạo Tổ nhìn Liên Tôn: "Ta cần phải nhắc nhở ngươi, bên cạnh Diệp Huyền có một tiểu nữ hài, tiểu nữ hài này tên là Mộ Niệm Niệm, người này mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi, nếu các ngươi muốn lấy được Đạo Kinh và giết chết Diệp Huyền thì phải nhanh lên, nếu không, một khi người này khôi phục trí nhớ và thực lực, đến lúc đó, các ngươi sẽ chỉ như con kiến ở trước mặt nàng ta thôi!"
Liên Tôn khẽ nói: "Ngươi đang nói về Mộ Niệm Niệm người có thể đập tan nhục thân của ngươi mà không cần đến ba phần thực lực sao?"
Đạo Tổ nói: "Đúng!"
Liên Tôn im lặng.
Lần này đến đây, rất nhiều chuyện và rất nhiều người đã vượt ngoài dự liệu của hắn ta rồi!
Đặc biệt là tên Diệp Huyền này, thực lực của tên hắn cũng khiến hắn ta cảm thấy hơi chấn động.
Tuy là Ngự Đạo cảnh nhưng Diệp Huyền hoàn toàn có thể đối đầu với cường giả Thành Đạo cảnh, quan trọng nhất chính là huyết mạch chi lực và nhục thân của hắn thật sự rất khủng bố!
Đạo Tổ đang định nói chuyện nhưng Liên Tôn lại cười nói: "Ngươi không cần phải khiêu khích, chúng ta sẽ giết tên Diệp Huyền này, bởi vì hắn không chỉ có quan hệ với Kiếm Tông mà còn có quan hệ với Cổ Thần Uyên, cho nên hắn phải chết."
Vừa nói, hắn ta vừa lắc đầu vừa cười: "Nói thật thì có quá nhiều lý do để giết hắn!"
Hai mắt của Đạo Tổ từ từ nhắm lại.
Lúc này, hắn ta là người không can tâm nhất và cũng là người ấm ức nhất!
Vốn là đại chiêu để dành nhưng hắn ta không ngờ không chỉ hủy diệt bản thân, mà còn thành toàn cho Diệp Huyền!
Đương nhiên là hắn ta cũng không ngờ rằng tiên tổ của Đạo Đình lại không giúp đỡ Đạo Đình mà lại giúp Diệp Huyền!
Mà còn làm cho Diệp Huyền trở thành chủ của Đạo Đình!
Mỗi lần nghĩ đến đây là hắn ta đều vô cùng tức giận.
Tức giận!
Lúc này, Liên Tôn đột nhiên nói: "Đạo Tổ, ngươi có muốn đến Ám Uyên không? Nếu ngươi muốn đi, chúng ta sẽ giúp ngươi hồi phục lại nhục thân!"
Đạo Tổ khẽ nói: "Ta có tư cách để từ chối sao?"
Liên Tôn cười lớn: "Vậy từ nay về sau là người một nhà rồi! Đi thôi!"
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.
Đạo Tổ quay đầu nhìn tinh không ở Ngũ Duy vũ trụ, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng: "Diệp Huyền, sau này chúng ta sẽ gặp lại!"
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi.
Diệp Huyền quay trở lại tinh không của Ngũ Duy vũ trụ, mà lúc này, một số người trong Đạo Đình đã rời đi, Bạch Đế Tử cũng đã biến mất, nhưng Bạch Bào thì vẫn còn ở đó.
Diệp Huyền đi tới trước mặt những cường giả của Đạo Đình kia, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.
Thực ra vào thời điểm này, bọn họ đã trở nên mờ mịt rồi.
Vốn dĩ bọn họ là kẻ thù truyền kiếp với Diệp Huyền, nhưng tất cả đã thay đổi theo sự xuất hiện của tổ sư gia tộc mình!
Tiên tổ đã công nhận Diệp Huyền rồi!
Chẳng lẽ những người khác còn muốn trở thành kẻ thù của tiên tổ hay sao?
Lúc này, Bạch Bào đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Huyền, hắn ta nhìn về phía đối phương, không nói năng gì cả.
Diệp Huyền đột nhiên cười nói: "Người muốn ở lại thì có thể ở lại, người không muốn ở lại thì có thể lập tức rời đi."
Trong sân, không có cường giả Đạo Đình nào động đậy.
Rời đi?
Họ có thể đi đâu?
Lúc này, Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, một Thần Kỳ Chi Ấn xuất hiện trong tay hắn.