Chương 2536. Cần thời gian
Chương 2536. Cần thời gian
Chương 2536: Cần thời gian
Huyền Sơ nhìn hắn: “Con đường võ đạo có nhiều vướng bận quá cũng không phải chuyện tốt đâu!”
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Huyền Sơ, ngươi có bạn bè không?”
Huyền Sơ sững sờ, sau đó lắc đầu nói: “Không có!”
Diệp Huyền lại hỏi: “Người thân thì sao?”
Huyền Sơ đáp: “Ta chỉ có sư phụ.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta thấy thế giới này còn có thứ quan trọng hơn cả võ đạo và kiếm đạo, đó chính là bạn bè người thân!”
Nói đoạn, hắn bèn đưa mắt nhìn xung quanh, mỉm cười: “Đây là Ngũ Duy vũ trụ, nơi đây là nhà của ta.”
Huyền Sơ liếc nhìn hắn: “Nếu như ngươi không từ bỏ Đạo Kinh thì không chỉ ngươi mà cả Ngũ Duy vũ trụ đều gặp nguy hiểm! Bởi vì Bà Sa Thế Giới không chỉ có một mình Bà Sa Tông chúng ta mà còn có những thế lực lớn mạnh khác. Nếu như ta đoán không nhầm thì hiện giờ những thế lực này đã biết tin ngươi có rất nhiều Đạo Kinh. Chẳng bao lâu nữa sẽ ngày càng có nhiều cường giả từ Bà Sa Thế Giới tới vũ trụ này. Hơn nữa ngươi còn có kẻ địch là Ám Giới, tình cảnh của ngươi sẽ càng lúc càng cam go!”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Tình cảnh của ta vẫn luôn cam go mà!”
Huyền Sơ đang định nói gì đó thì lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhìn về phía Niệm Niệm, hắn mỉm cười: “Ăn no chưa?”
Niệm Niệm gật đầu, nàng vỗ vào cái bụng nhỏ của mình, ngoác miệng cười: “No ghê!”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Đi thôi, đưa ngươi đi chơi!”
Nói đoạn, hắn bèn vươn tay ra, Niệm Niệm nắm lấy tay hắn.
Diệp Huyền nhìn Huyền Sơ, mỉm cười: “Huyền Sơ cô nương, hôm khác chúng ta lại nói chuyện nhé!”
Huyền Sơ khẽ gật đầu.
Diệp Huyền đưa Niệm Niệm rời đi.
Sau khi hai người rời đi, một lão giả xuất hiện trước mặt Huyền Sơ.
Người này chính là lão giả kia của Bà Sa Tông.
Lão giả nói: “Hắn không từ bỏ?”
Huyền Sơ gật đầu.
Lão giả lắc đầu: “Đạo Kinh đúng là tai họa đối với hắn, thiếu niên này không thức thời gì cả!”
Huyền Sơ khẽ nói: “Chúng ta đánh giá thấp hắn rồi!”
Lão giả nhìn nàng: “Là sao?”
Huyền Sơ liếc nhìn hắn ta: “Trưởng lão, tại sao Ám Giới lại phải liên thủ với chúng ta?”
Lão giả nhíu mày: “Ý ngươi là Ám Giới đang kiêng sợ Diệp Huyền!”
Huyền Sơ gật đầu: “Ám Giới muốn liên thủ với chúng ta chẳng qua là muốn lợi dụng chúng ta mà thôi!”
Lão giả trầm giọng nói: “Đúng vậy!”
Huyền Sơ đột nhiên bảo: “Ngồi yên quan sát động tĩnh!”
Lão giả trầm giọng hỏi: “Đợi sao?”
Huyền Sơ gật đầu: “Chỉ có thể đợi thôi! Cứ yên lặng đợi là được! Chúng ta không có thâm cừu đại hận với Diệp Huyền nên không vội. Ám Giới và những thế lực khác ở Bà Sa Thế Giới mới là những người sốt ruột, bọn họ sẽ ra tay trước!”
Lão giả khẽ gật đầu: “Cũng được!”
Nói đến đây, hình như hắn ta nghĩ tới điều gì đó nên lại lên tiếng: “Nha đầu, Diệp Huyền thâm tàng bất lộ, ban nãy hắn cho ngươi xem Đạo Kinh chắc chắn là muốn giở trò gì đó! Ngươi tuyệt đối đừng có tâm tư khác!”
Huyền Sơ liếc nhìn lão giả: “Tâm tư gì khác?”
Lão giả cười: “Ngươi hiểu mà!”
Huyền Sơ khẽ nói: “Ta chỉ thấy một người trọng tình trọng nghĩa thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn đứng dậy rời đi.
Lão giả đứng tại chỗ với sắc mặt khó coi vô cùng. Một lát sau, hắn ta đập một cái thật mạnh lên mặt bàn: “Cái tên Diệp Huyền đáng chết! Đúng là không biết xấu hổ!”
Uỳnh!
Cái bàn bèn nát tươm.
Sau khi trở về Kiếm Điện, Diệp Huyền đang định chuẩn bị nghiên cứu Đạo Kinh tâm pháp thì lúc này, Di Tôn xuất hiện bên cạnh hắn.
Diệp Huyền nhìn Di Tôn: “Có chuyện gì?”
Di Tôn gật đầu: “Bạch Đế Tử trở về rồi!”
Diệp Huyền sững sờ, đoạn hỏi: “Về rồi?”
Di Tôn gật đầu: “Không về một mình mà còn đưa theo hơn ba mươi hộ đạo giả! Trong đó có mười sáu người là cường giả Ngự Đạo cảnh, mười bốn người là cường giả Chứng Đạo cảnh. Ngoài ra, một vài người đã từng rời khỏi Đạo Đình cũng quay lại.”
Diệp Huyền khẽ nói: “Lão đầu này cũng có bản lĩnh đấy nhỉ!”
Di Tôn lại bảo: “Hắn ta có một đề nghị.”
Diệp Huyền đáp: “Nói!”
Di Tôn trầm giọng nói: “Bạch Đế Tử nói, hiện giờ kẻ địch lớn nhất của chúng ta chính là Ám Uyên và Bà Sa Thế Giới. Ám Uyên còn đáng sợ hơn cả Bà Sa Thế Giới, bởi vì Ám Uyên thống nhất, bọn họ thống nhất về tư tưởng. Còn Bà Sa Thế Giới thì khác, thế lực bên đó rất nhiều, có các thể loại tư tưởng. Chúng ta có thể liên minh với một vài thế lực của Bà Sa Thế Giới. Tóm lại là muốn kéo dài thời gian cho đến khi Niệm Niệm cô nương khôi phục trí nhớ và thực lực!”
Kéo dài thời gian!
Diệp Huyền trầm mặc.
Hiện giờ đúng thật là hắn đang cần thời gian!
Thời gian càng nhiều thì càng có lợi cho Ngũ Duy vũ trụ.
Di Tôn lại nói: “Hắn ta còn bảo hiện giờ Ngũ Duy vũ trụ nhìn thì có vẻ rất an toàn, song thực ra không phải. Bởi vì một khi Ám Uyên ra tay thì chắc chắn sẽ không chừa lại bất cứ cơ hội nào cho Ngũ Duy vũ trụ. Với tình hình trước mắt mà nói thì Ngũ Duy vũ trụ có liên thủ với Đạo Đình cũng chưa chắc đã bằng Ám Uyên.”
Nói đến đây, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Hắn ta nói, mặc dù thực lực của Đạo Chủ rất mạnh nhưng dù sao ngươi cũng chỉ có một mình, hơn nữa còn chưa đạt đến Thành Đạo cảnh, một khi Ám Uyên hoặc Bà Sa Thế Giới phái cường giả Thành Đạo cảnh đến thì Ngũ Duy vũ trụ sẽ rơi vào thế bị động. Thế nên chúng ta bắt buộc phải kéo dài thời gian cho đến khi Niệm Niệm cô nương khôi phục trí nhớ và thực lực.
Hơn nữa hắn ta còn bảo Đạo Chủ ngươi bắt buộc phải tính toán đến trường hợp xấu nhất. Sắp tới, Ám Uyên rất có khả năng sẽ ra tay, bởi vì họ không dám để Niệm Niệm khôi phục trí nhớ và thực lực!”