Chương 2538. Uy hiếp cực lớn
Chương 2538. Uy hiếp cực lớn
Chương 2538: Uy hiếp cực lớn
Không thể không nói, hắn cảm thấy Đạo Kinh võ học và tâm pháp thực sự quá biến thái!
Trừ Đạo Thể ra, uy lực Đạo Kiếm của hắn cũng tăng lên rất nhiều, ít nhất phải tăng năm lần!
Có thể nói, Đạo Kinh võ học mà không có tâm pháp hỗ trợ thì đúng là khác biệt vô cùng!
Được Đạo Kinh tâm pháp trợ giúp thì mới có Đạo Kinh võ học thực sự!
Lúc này, một nữ tử bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Người tới là một người quen!
Si Yểu Yểu!
Diệp Huyền mỉm cười: “Yểu Vương, lâu rồi không gặp!”
Si Yểu Yểu liếc nhìn hắn: “Thực lực lại tăng lên rồi?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Coi như là vậy!”
Si Yểu Yểu liếc nhìn hắn: “Ngươi đúng là càng lúc càng mạnh lên!”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Yểu Vương tới tìm ta chắc là có chuyện gì nhỉ?”
Si Yểu Yểu nhìn hắn: “Theo như ta được biết thì Ám Uyên chắc sắp ra tay rồi đấy!”
Ám Uyên!
Nụ cười trên gương mặt của Diệp Huyền dần biến mất: “Biết bọn họ có bao nhiêu người không?”
Si Yểu Yểu lắc đầu: “Không biết gì cả.”
Diệp Huyền trầm mặc.
Si Yểu Yểu lại nói: “Tóm lại là ngươi phải cẩn thận! Ám Uyên không thể so với Đạo Đình, nếu bọn họ ra tay thì chắc chắn đã chuẩn bị tốt mọi thứ. Như vậy cũng có nghĩa là một khi bọn họ ra tay thì có khả năng sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đa tạ đã nhắc nhở!”
Si Yểu Yểu hỏi: “Ngươi tiếp xúc với Bà Sa Thế Giới chưa?”
Diệp Huyền gật đầu: “Tiếp xúc rồi!”
Si Yểu Yểu nói: “Thế thì phải cẩn thận bọn họ! Hiện giờ bọn họ không động thủ chắc là đang đợi Ám Uyên động thủ đấy!”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta biết.”
Si Yểu Yểu do dự một lát rồi hỏi: “Niệm Niệm cô nương khi nào thì khôi phục trí nhớ?”
Diệp Huyền cười khổ: “Không biết nữa!”
Si Yểu Yểu nhìn hắn, nàng không lên tiếng.
Diệp Huyền lại nói: “Ta không biết thật mà!”
Hiện giờ Niệm Niệm chẳng có dấu hiệu gì cho thấy là khôi phục trí nhớ cả.
Si Yểu Yểu thở dài một hơi: “Ban đầu ta còn tưởng sau khi chuyện của Đạo Đình kết thúc là xong, nhưng hiện giờ lại mọc ra Bà Sa Thế Giới với Ám Uyên…”
Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn Diệp Huyền: “Ngươi hãy bảo trọng!”
Nói xong, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền đứng tại chỗ trầm mặc.
Lúc này, Niệm Niệm xuất hiện bên cạnh hắn. Nàng khẽ kéo lấy tay hắn: “Là bởi vì ta à?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không phải bởi vì ngươi, là vì ta.”
Niệm Niệm nghiêng đầu nhìn hắn: “Tại sao chứ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Bởi vì ta có một vài thứ hay ho mà bọn họ muốn có!”
Niệm Niệm nhíu mày: “Dựa vào đâu chứ?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Chắc là do trông ta có vẻ dễ bị bắt nạt!”
Niệm Niệm buột miệng nói: “Ta bảo vệ ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn sững sờ.
Diệp Huyền cũng sững sờ, hắn nhìn Niệm Niệm: “Niệm Niệm… ngươi…”
Niệm Niệm có hơi hoang mang: “Ta…”
Diệp Huyền vội hỏi: “Ngươi nhớ ra điều gì rồi sao?”
Niệm Niệm lắc đầu: “Đâu có! Ta… ban nãy ta cũng không biết mình làm sao nữa.”
Diệp Huyền khẽ xoa đầu nàng, hắn mỉm cười: “Không sao, không sao, đi thôi, đưa ngươi đi ăn cá nướng!”
Nghe vậy, đôi mắt Niệm Niệm bèn sáng lên: “Được!”
Diệp Huyền bật cười ha ha, hắn nắm tay nàng rồi đi về phía xa.
Sau lưng hai người là Di Tôn.
Lúc này, một lão giả xuất hiện bên cạnh Di Tôn, người này chính là Bạch Đế Tử.
Bạch Đế Tử nói: “Ngươi đang lo lắng à?”
Di Tôn gật đầu: “Nhưng ta thấy hình như Đạo Chủ chẳng lo lắng chút nào!”
Bạch Đế Tử nói: “Hắn không lo lắng, chắc là đã có kế sách gì đó!”
Di Tôn lắc đầu: “Dạo này tinh không Ngũ Duy vũ trụ thường xuất hiện một vài khí tức thần bí, có những khí tức còn rất mạnh… E là phải hơn cả Thành Đạo!”
Bạch Đế Tử trầm mặc.
Di Tôn thở dài một hơi: “Sáu quyển Đạo Kinh đó đúng là tai họa mà.”
Bạch Đế Tử nhìn hắn ta: “Ngươi thấy chúng ta mà giao nó ra thì Ám Uyên có bỏ qua cho hắn và Ngũ Duy vũ trụ không?”
Di Tôn nhíu mày: “Tại sao lại không bỏ qua? Mục đích của bọn họ là sáu quyển Đạo Kinh còn gì?”
Bạch Đế Tử nhìn hắn ta: “Nếu ngươi là Ám Uyên, sau khi cướp Đạo Kinh của Diệp Huyền thì ngươi còn để hắn và Mộ Niệm Niệm sống không?”
Di Tôn trầm mặc.
Chắc chắn là không!
Bởi vì hai người này còn sống vẫn sẽ uy hiếp cực lớn!
Nghĩ đến đây, Di Tôn bèn thờ dài một hơi.
Bạch Đế Tử lại nói: “Dù là Ám Uyên hay là Bà Sa Tông thì bọn họ đều sẽ không để Diệp Huyền và Mộ Niệm Niệm sống. Giống như chúng ta ngày xưa ấy! Không giết Diệp Huyền và Mộ Niệm Niệm, một khi Diệp Huyền tiến bộ, hoặc là Mộ Niệm Niệm khôi phục trí nhớ và thực lực thì tới khi ấy, hai người này mà báo thù sẽ chẳng ai cản được họ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền và Niệm Niệm phía xa xa, khẽ nói: “Ta và hắn đã giao đấu nhiều lần, cái tên này mưu mô lắm, chúng ta cứ chờ xem!”
Di Tôn gật đầu: “Cũng chỉ còn cách đó thôi!”
Bạch Đế Tử nói: “Ta phải đi tìm Chân Võ!”
Di Tôn nhíu mày: “Hắn ta sẽ trở về sao?”
Bạch Đế Tử nói: “Ta sẽ cố gắng khuyên hắn ta trở về!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người biến mất nơi cuối chân trời.