Chương 2577. RẤT yếu
Chương 2577. RẤT yếu
Chương 2577: RẤT yếu
Việt Hi ở bên cạnh mỉm cười: “Lý tông chủ đưa ra điều kiện rất hấp dẫn… Có điều, Lý tông chủ này, ta cũng phải nói thật với ngươi, lần này chúng ta sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa các ngươi và Ngũ Duy vũ trụ!”
Lý Thiện Thủy nhíu mày: “Tại sao?”
Việt Hi khẽ mỉm cười: “Lý tông chủ, thứ lỗi ta nói thẳng, tại sao chúng ta phải nhúng tay vào?”
Lý Thiện Thủy trầm mặc.
Việt Hi lại nói: “Lý tông chủ, nếu các ngươi có được Đạo Kinh của Diệp Huyền, Bà Sa Tông cũng sẽ không ghen tỵ.”
Lý Thiện Thủy liếc nhìn nàng, đoạn nói: “Cáo từ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Sau khi Lý Thiện Thủy rời đi, Việt Tôn ở bên cạnh đột nhiên nói: “Thực ra nếu giờ bọn họ tới Ngũ Duy vũ trụ thì vẫn còn cứu được!”
Việt Hi nhìn Việt Tôn: “Cứu kiểu gì?”
Việt Tôn mỉm cười: “Nhận thua xin tha.”
Việt Hi mỉm cười: “Bọn họ sẽ không làm vậy đâu!”
Việt Tôn giơ ngón tay cái lên: “Chẳng trách sư bá lại truyền vị cho ngươi! Lợi hại!”
Việt Hi mỉm cười: “Nếu như ngươi muốn thì hiện giờ ta truyền cho ngươi luôn!”
Việt Tôn đứng dậy bước đến trước mặt Việt Hi, nàng mỉm cười: “Sư tỷ, ngày xưa nếu như ta có tâm tư tranh giành vị trí tông chủ thì ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?”
Việt Hi nắm lấy tay nàng, khẽ cười: “Trong lòng ngươi ta xấu xa vậy sao?”
Việt Tôn mỉm cười: “Tới giờ ta vẫn không thể nhìn thấu ngươi!”
Việt Hi nhìn nàng: “Sau khi ta tiếp nhận Bà Sa Tông có hại ai bao giờ chưa?”
Việt Tôn trầm mặc một hồi rồi mỉm cười: “Là ta nghĩ nhiều rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Việt Hi đứng tại chỗ, khẽ nói: “Nha đầu ngốc…”
…
Trên một tầng mây nào đó, các cường giả đến càng lúc càng đông, đây đều là cường giả của các nơi trên thế giới.
Mà bọn họ đều được các thế lực Huyền Ngoa Tông triệu tập đến!
Cường giả các thế lực như Huyền Ngoa Tông cũng đồng loạt đuổi đến. Lúc này, nơi đây đã có sáu mươi chín cường giả Quy Nhất cảnh. Ngoài ta, cường giả Thành Đạo cảnh cũng có hơn ba trăm vị, số còn lại là cường giả Ngự Đạo cảnh, khoảng hơn ngàn người!
Có vẻ rất đông, thực ra cũng phải thôi, bởi vì phần lớn các cường giả đẳng cấp của Bà Sa Thế Giới đều đã tới!
Ngũ Duy vũ trụ.
Diệp Huyền và bạch bào nữ tử trở về Ngũ Duy vũ trụ xong, hai người không hề dừng lại mà đến thẳng chỗ Truyền Tống Trận.
Bạch bào nữ tử liếc nhìn Tô Triết: “Ngươi ở lại đây là được!”
Tô Triết do dự một lát rồi gật đầu: “Được!”
Bạch bào nữ tử: “Một mình ta là đủ!”
Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Ta muốn góp vui!”
Bạch bào nữ tử đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng lên tiếng: “Thế thì đi cùng đi!”
Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Vậy thì đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn hóa thành một đường kiếm quang rồi xông vào Truyền Tống Trận.
Bạch bào nữ tử và Diệp Huyền cũng biến mất.
…
Trong thông đạo của Truyền Tống Trận, Diệp Huyền nhìn Tư Đồ Thính Vân: “Sư tỷ, ta muốn thỉnh giáo kiếm đạo của ngươi!”
“Kiếm đạo!”
Tư Đồ Thính Vân chớp mắt, sau đó nàng cười: “Vị bên cạnh ngươi kia cũng là một kiếm tu! Hơn nữa còn là kiếm tu rất mạnh!”
Diệp Huyền nhìn bạch bào nữ tử: “Thanh Nhi… ngươi là quyền kiếm song tu sao?”
Bạch bào nữ tử gật đầu: “Coi như là vậy.”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Thế ngươi chỉ điểm kiếm đạo cho ta được không?”
Bạch bào nữ tử liếc nhìn hắn, nàng nói: “Hiện giờ kiếm đạo của ngươi đã có phong cách của riêng ngươi, có điều về ý cảnh thì còn nhiều điểm chưa ổn!”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Có cách gì để nâng cao không?”
Bạch bào nữ tử nghĩ ngợi rồi nói: “Ta có thể chỉ hướng cho ngươi, còn ngươi có nâng cao được hay không thì phải xem ngươi rồi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Bạch bào nữ tử nói: “Hiện giờ kiếm đạo cảnh giới của ngươi đã đạt đến mức kiếm tâm tự tại, kiếm tâm tự tại là sao? Là kiếm không còn bị bản thân trói buộc, cũng không bị vạn vật trói buộc, thế nhưng kiếm của ngươi vẫn chưa tự tại hoàn toàn.
Tự tại là gì? Không đạt tới thứ gì, tự nhiên chính là tự tại, mà hiện giờ ngươi vẫn còn cách trình độ đó xa lắm! Sở dĩ ngươi không thể đạt tới trình độ đó là bởi ngươi có quá nhiều chuyện, gánh vác quá nhiều. Tâm của ngươi đã bị trói buộc trong vô hình, sự trói buộc này khiến ngươi không thể tự tại hoàn toàn.”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn hiểu ý của nàng. Hiện giờ vì chuyện của Ngũ Duy vũ trụ, hắn không thể đạt đến kiếm tâm tự tại hoàn toàn!
Diệp Huyền lại hỏi: “Thanh Nhi, trên kiếm tâm tự tại thì sao?”
Bạch bào nữ tử nhìn hắn: “Ta không thể nói cho ngươi!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Bạch bào nữ tử khẽ nói: “Ngươi đã bước ra khỏi kiếm đạo của mình! Con đường này ngươi chỉ có thể mày mò, ngươi hiểu ý của ta không?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Bạch bào nữ tử lại nói: “Ngươi tiếp tục đi như vậy, kiếm đạo của ngươi sẽ là con đường chỉ thuộc về ngươi. Tới khi đó ngươi có thể trở thành người không còn trong cảnh giới! Còn về con đường kiếm đạo của chúng ta, dù ngươi cũng có thể đi nhưng không cần thiết!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Bạch bào nữ tử liếc nhìn Tư Đồ Thính Vân phía xa xa, nàng lại nói: “Kiếm đạo của nàng ta cũng là do nàng ta tự tạo ra đấy!”
Tư Đồ Thính Vân gật đầu: “Dù là kiếm đạo hay là thứ gì khác, đường mình tự đi mới là tốt nhất! Bởi vì con đường của người khác mặc dù đơn giản hơn rất nhiều nhưng cũng bị hạn chế rất nhiều.”
Nói đoạn, nàng khẽ mỉm cười: “Trong mắt chúng ta, thế gian chỉ có hai kiểu người. Thứ nhất là người nằm trong cảnh giới, thứ hai là người nằm ngoài cảnh giới! Nằm trong cảnh giới tương đương với những tân thủ mà Ngân Hà Giới nhắc đến, còn nằm ngoài cảnh giới mới là cường giả chân chính.”
Diệp Huyền chớp mắt: “Tân thủ là sao?”
Tư Đồ Thính Vân mỉm cười: “Tức là rất, rất yếu ấy!”
Diệp Huyền: “…”
Tư Đồ Thính Vân lại nói: “Đương nhiên, chủ nhân của Đạo Kinh cũng được coi là cường giả, chỉ có điều người đi đường của hắn ta thì không. Trừ phi có người vượt qua hắn ta, bằng không đều không thể coi là cường giả thật sự được.”