Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 913 - Chương 2603. Là Do Chúng Ta Quá Để Ý

Chương 2603. Là do chúng ta quá để ý Chương 2603. Là do chúng ta quá để ý

Chương 2603: Là do chúng ta quá để ý

Đạo Chủng chi địa.

Ở một toà đại điện nào đó, Thượng Chủ nhìn cuốn sổ trong tay, hắn ta trầm mặc không lên tiếng.

Cuốn sổ trong tay hắn ta là nội dung và chú thích từ quyển thứ nhất cho đến quyển thứ bảy của Đạo Kinh, rất chi tiết!

Còn về quyển thứ tám và thứ chín thì Diệp Huyền vẫn chưa nghiên cứu ra, do đó không ai biết được nội dung của quyển thứ tám và quyển thứ chín.

Ở bên cạnh, La Hầu đột nhiên nói: “Không ngờ hắn thực sự chia sẻ cho chúng ta!”

Thượng Chủ nhìn hắn ta và mỉm cười: “Ta cũng thấy như đang nằm mơ vậy!”

Si Yểu Yểu ở bên cạnh mỉm cười: “Thực ra hắn không hề để ý đến Đạo Kinh, là mấy người chúng ta quá để ý đến Đạo Kinh!”

Thượng Chủ nhìn nàng: “Đúng vậy, hồi đầu chúng ta chọn đứng về phía hắn nên may mắn, chứ không hiện giờ e là Đạo Chủng chi địa đã hoàn toàn biến mất rồi!”

Mọi người trầm mặc.

Thực lực của bạch bào nữ tử đó chỉ cần hắt hơi một cái thôi cũng đủ để huỷ diệt Đạo Chủng chi địa!

Lúc này, A Khổ Vương ở bên cạnh nói: “Chẳng phải còn có quyển thứ tám và quyển thứ chín sao?”

Mọi người nhìn A Khỏi Vương, A Khổ Vương có hơi không hiểu: “Sao thế?”

Thượng Chủ mỉm cười: “Không được tham lam quá! Quyển thứ tám và quyển thứ chín này, dù hắn có chia sẻ cho chúng ta thì chúng ta cũng không dám nhận, bởi vì nhận thì đồng nghĩa với việc chúng ta tự đâm đầu vào chỗ chết, ngươi hiểu chưa?”

A Khổ Vương nhíu mày: “Tại sao?”

Si Yểu Yểu đột nhiên nói: “Bởi vì hiện giờ đang có rất nhiều thế lực âm thầm nhòm ngó những quyển Đạo Kinh này! Nội dung của bảy quyển này đủ để chúng ta dùng mấy trăm năm luôn rồi! Còn về những quyển sau, mặc dù chúng ta muốn xem nhưng một khi xem thì sẽ dẫn đến tai hoạ. Những thế lực kia không dám đi bắt nạt Diệp Huyền không có nghĩa là bọn họ cũng không dám bắt nạt chúng ta! Ngươi hiểu chưa?”

A Khổ Vương: “…”

Si Yểu Yểu lại nói: “Với chúng ta mà nói, bảy quyển Đạo Kinh đã là quá đủ rồi! Nhiều hơn nữa thì không phải là phúc đâu, mà là hoạ đấy!”

Thượng Chủ ở bên cạnh nói: “Đúng vậy!”

Nói đoạn, hắn ta đứng dậy, khẽ mỉm cười: “Chúng ta đã được lợi rất nhiều rồi, hiện giờ cũng nên phát triển một cách khiêm tốn. Còn về chuyện của Diệp Huyền, chúng ta có muốn giúp đỡ cũng lực bất tòng tâm! Có điều, hắn cũng không cần chúng ta giúp đỡ! Thế nên hiện giờ ta tuyên bố, tất cả các đệ tử ở ngoài của Đạo Trủng chi địa đều quay về!”

A Khổ Vương ở bên cạnh nhíu mày: “Đều quay về ư?”

Thượng Chủ mỉm cười: “Đúng vậy! Một trăm năm không được ra ngoài!”

Nói đoạn, hắn ta bèn bước về phía cửa đại điện, nhìn lên bầu trời và nói: “Thay đổi hết rồi! Còn chúng ta thì quá yếu! Tập trung phát triển mới là điều quan trọng nhất! Một trăm năm sau, Đạo Chủng chi địa chúng ta chắc chắn sẽ trở thành thế lực lớn. Đương nhiên, tiền đề là phải chống chọi được, ha ha…”

Cổ Thần Uyên.

Tô Triết cũng nhận được nội dung, chú thích từ quyển một đến quyển bảy của Đạo Kinh từ Diệp Huyền.

Trên đỉnh một kim tự tháp nào đó, bạch phát lão giả trước mặt Tô Triết đột nhiên nói: “Để những người của chúng ta ở Ngũ Duy vũ trụ quay về đi!”

Tô Triết do dự một lát rồi nói: “Ý của sư tôn là?”

Bạch phát lão giả khẽ nói: “Chuyện của Diệp công tử đã không còn là chuyện mà chúng ta có thể nhúng ta vào được nữa! Có được bảy quyển Đạo Kinh là phúc duyên vô cùng to lớn rồi! Nếu như chúng ta tiếp tục thì có lẽ cũng có cơ duyên lớn hơn, song cũng có thể sẽ phải vạn kiếp bất phục!”

Tô Triết gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Bạch phát lão giả quay đầu nhìn về phía Ngũ Duy vũ trụ, hắn ta khẽ nói: “Từ giờ trở đi, phong uyên toàn bộ Cổ Thần Uyên, không ai được ra ngoài!”

Tô Triết trầm giọng nói: “Sư tôn, quyển Đạo Kinh thứ tám và thứ chín…”

Bạch phát lão giả nhìn đối phương: “Tham lam quá sẽ chết người đấy!”

Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Thiên Nhân tinh vực.

Một nữ tử băng qua tinh không, xung quanh nàng là một luồng u quang nhàn nhạt!

Diệp Linh!

Vẻ mặt Diệp Linh lạnh lùng.

Đúng lúc đó, phía sau nàng bỗng có mười mấy luồng khí tức lớn mạnh đang đuổi theo với tốc độ cực nhanh.

Diệp Linh dừng bước rồi quay đầu nhìn. Lúc này, mười hai người kia đã xuất hiện trước mặt nàng.

Tất cả đều là cường giả Quy Nhất cảnh đỉnh phong!

Lão giả dẫn đầu nhìn Diệp Linh: “Diệp Linh cô nương, chúng ta muốn mời ngươi tới Đạo Môn làm khách, ngươi tự đi theo chúng ta hay là để chúng ta ‘mời’ ngươi?”

Diệp Linh đột nhiên vỗ một chưởng.

Uỳnh!

Đầu của lão giả vừa nói chuyện đã bay ra.

Những người còn lại sững sờ.

Diệp Linh liếc nhìn những người còn lại, nàng lại vỗ một chưởng nữa.

Uỳnh!

Một cường giả Quy Nhất cảnh trong số đó lập tức hoá thành hư vô!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt những người còn lại lập tức tái nhợt!

Diệp Linh bước về phía những người đó, vẻ mặt nàng lạnh như băng: “Lại tới bắt nạt muội muội hắn! Chuyện hắn làm thì liên quan gì đến muội muội hắn?”

Mọi người: “…”

Lúc này, Diệp Linh đột nhiên lạnh lùng nói: “Ta đang hỏi các ngươi đấy!”

Nói đoạn, nàng lại vỗ một chưởng.

Uỳnh!

Ở phía xa xa, lại một cường giả nữa bị giết chết ngay tại chỗ…
Bình Luận (0)
Comment