Chương 2620. Là thật
Chương 2620. Là thật
Bạch Đế Tử trầm mặc rồi nói: “Sở dĩ Đạo Môn không dám ra tay là bởi e sợ thế lực phía sau Đạo Chủ, cũng chính là Thính Vân cô nương và bạch bào nữ tử. Ngươi truyền tin rằng Đạo Chủ đã đi tìm Thính Vân cô nương và bạch bào nữ tử… Như vậy thì những thế lực núp trong bóng tối chắc chắn sẽ phải kiêng dè. Còn về Đạo Môn, bọn họ muốn động thủ thì bắt buộc phải nghĩ đến Thính Vân cô nương và bạch bào nữ tử, mà chỉ cần nghĩ tới họ thôi là đám người đó sẽ không dám ra tay bừa!”
Chân Võ gật đầu: “Được!”
Bạch Đế Tử lại nói: “Còn một chuyện nữa là ngươi liên lạc với Huyền thành, Cổ tộc, Nam Việt tộc. Cứ nói là chúng ta mời họ tới Ngũ Duy vũ trụ làm khách và nghiên cứu về tám quyển Đạo Kinh đầu!”
Chân Võ do dự một lát rồi nói: “Bọn họ sẽ tới sao?”
Bạch Đế Tử nói: “Nếu như ta là bọn họ thì sẽ không tử chối đâu! Giết một trong số chúng ta mới được quyển thứ tám, nhưng hiện giờ chúng ta không yêu cầu gì, lại còn tặng miễn phí! Dẫu sao thì nội dung quyển một đến quyển tám đã lưu truyền ra ngoài rồi. Nếu vậy thì tại sao chúng ta không dứt khoát hơn?”
Chân Võ trầm giọng nói: “Giờ ta đi làm luôn!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Bên trong điện, Bạch Đế Tử chầm chậm nhắm mắt lại…
Hiện giờ hắn ta đang rất lo.
Đạo Môn biết rõ có bạch bào nữ tử và Tư Đồ Thính Vân mà vẫn dám nhắm vào Diệp Huyền. Rất rõ ràng, họ có nền tảng!
Thế lực cổ xưa như bọn họ thì nền tảng vững chắc lắm!
…
Đạo Môn.
Đạo Lão Tứ nhìn một lão giả trước mắt: “Ngươi nói là Diệp Huyền đã đi tìm bạch bào nữ tử và Tư Đồ Thính Vân?”
Lão giả gật đầu: “Tin tức nhận được là như vậy!”
Đạo Lão Tứ trầm mặc.
Lão giả lại bảo: “Với cả không biết ai đã lấy danh nghĩa của Đạo Môn để truyền thông báo tìm muội muội của Diệp Huyền. Chỉ cần tìm được là sẽ có quyển Đạo Kinh thứ tám, thứ chín kèm hai mươi tỉ Tạo Hóa Thần Tinh!”
Đạo Lão Tứ nói: “Có tra ra được là ai không?”
Lão giả lắc đầu: “Không tra được!”
Đạo Lão Tứ khẽ cười: “Thôi! Dù sao thì đây cũng không phải chuyện xấu đối với chúng ta!”
Lão giả gật đầu: “Hiện giờ đã có vài người tới Thiên Nhân tinh vực tìm Diệp Linh… chắc là đã có người tìm thấy rồi!”
Đạo Lão Tứ mỉm cười, hình như hắn ta nhớ đến điều gì đó nên trợn mắt bảo: “Không hay rồi! Có người cố ý để những người đó đi tìm Diệp Linh, mà trong cơ thể Diệp Linh có một linh hồn rất mạnh… Có người không những muốn đục nước béo cò mà còn muốn giá họa cho chúng ta!”
Lão giả: “…”
Đạo Lão Tứ híp mắt lại: “Là ai mưu mô như vậy!”
…
Thiên Nhân tinh vực.
Trước một cổng thành, Diệp Linh dừng lại, bởi nàng thấy một lão giả cách mình không xa.
Lão giả này toàn thân mặc hắc bào, trông không rõ tướng mạo.
Hắc bào lão giả nói: “Các hạ là muội muội của Diệp Huyền?”
Diệp Linh lạnh lùng đáp: “Đúng vậy!”
Hắc bào lão giả: “Muốn mượn một thứ của các hạ!”
Diệp Linh nhìn hắc bào lão giả: “Thứ gì?”
Hắc bào lão giả nói: “Đầu!”
Dứt lời, hắn ta bèn biến mất.
Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, hắc bào lão giả xông về phía Diệp Linh. Cơ thể hắn đã đã ở trước mặt nàng, thế nhưng đầu của hắn ta thì đã rơi ở phía sau cả mười mấy trượng!
Hắc bào lão giả trợn tròn hai mắt, trong mắt là vẻ khó có thể tin được.
Chết không nhắm mắt!
Diệp Linh bỗng quay đầu. Ngay sau đó, nàng giơ tay phải, không gian nứt vỡ, nàng túm được một hắc y nhân.
Hắc y nhân run rẩy nói: “Tiền bối…”
Diệp Linh lạnh lùng bảo: “Ai bảo các ngươi tới tìm ta?”
Hắc y nhân kinh hãi nói: “Là… Đạo Môn, bọn họ nói giết được muội muội Diệp Huyền là được quyển Đạo Kinh thứ tám, thứ chín và hai mươi tỉ Tạo Hóa Thần Tinh…”
Vẻ mặt Diệp Linh có hơi dữ tợn: “Chỉ biết bắt nạt muội muội hắn hết lần này đến lần khác, đúng không? Đưa ta tới Đạo Môn!”
Hắc y nhân: “…”
Tới Đạo Môn!
Diệp Linh không hề đùa. Được hắc y nhân chỉ đường, nàng tới thẳng Đạo Môn ngay!
Chưa đi được bao lâu thì bỗng có ba hắc y nhân xuất hiện ở phía trước cách nàng không xa.
Một người trong số đó nói: “Ngươi chính là…”
Diệp Linh đột nhiên vỗ một chưởng.
Uỳnh!
Người vừa nói chuyện lập tức nổ tung!
Thần hồn câu diệt!
Hai người còn lại hoá đá ngay tại chỗ!
Lúc này, Diệp Linh khẽ nhón chân phải, một đường u quang bay ra. Chỉ trong chớp mắt, hai cường giả còn lại đã bị đường u quang kia tiêu diệt.
Bên cạnh Diệp Linh, cơ thể của hắc y nhân kia bắt đầu trở nên run rẩy.
Rốt cuộc nàng là yêu quái gì đây?
Đạo Môn!
Khoảnh khắc ấy, hắc y nhân chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Đạo Môn. Đạo Môn đang đào hố chôn người hả?
Trên đường đuổi tới Đạo Môn, Diệp Linh đã giết mười mấy vị cường giả Quy Nhất cảnh!
Tất cả đều bị miểu sát!
Cứ như là giết gà vậy!
Hắc y nhân bên cạnh Diệp Linh đã sợ chết khiếp!
Cường giả Quy Nhất cảnh đã trở nên yếu ớt như vậy từ lúc nào?
Rốt cuộc ngươi trước mắt này mạnh đến mức nào, hay là do bản thân hắn ta quá yếu?
Khoảnh khắc ấy hắc y nhân hoang mang vô cùng!
Tu hành cả một đời, hắn ta cứ ngỡ mình đã đạt đến đỉnh cao của thế gian, thế nhưng đột nhiên hắn ta phát hiện ra, người ta muốn miểu sát hắn ta chỉ đơn giản như giết một con gà vậy…
Diệp Huyền!
Khoảnh khắc ấy, hắn ta nhớ đến Diệp Huyền! Hắn ta nhớ đến lời mà Diệp Huyền nói!
Vị diện chi tử của Cửu Duy!
Cái tên này thực sự là vị diện chi tử của Cửu Duy!
…