Ngày mười hai tháng một, Lê Phi Kì thẩm vấn Tần Mộ cùng Tần Thủy Tâm, Tần Mộ tóc tai bù xù, sớm đã không còn uy phong tướng quân, mà Tần Thủy Tâm dĩ nhiên hấp hối, nhưng nhãn thần vẫn tràn ngập cừu hận cùng không cam lòng.
” Sinh thần của Trẫm gặp phải thích khách, điều tra được đại hoàng huynh muốn mưu phản, sau đó Lâm tướng quân lại tuyên bố thích khách do Hứa tướng quân sai khiến, án này do Tề Hiên điều tra được Lâm tướng quân bị người sai khiến cố ý vu hại Hứa tướng quân, lúc Tề Hiên tiến thêm một bước truy được thì tất cả chứng cớ thể hiện người ở sau lưng sai sử Lâm tướng quân đúng là Tần tướng quân ngươi cùng nữ nhi Tần Thủy Tâm của ngươi, đối với chuyện này, Tần tướng quân, các ngươi còn lời gì muốn nói không ?”
“Hoàng thượng, thần biết tội.”Tần Mộ lòng có hàng vạn hàng nghìn không cam lòng nhận tội.
“Người tới, đem Tần Mộ cùng Tần Thủy Tâm tha ra ngọ môn trảm thủ!” Lê Phi Kì ra lệnh.
Lúc bọn thị vệ tiến vào tha hai người đi, Tần Mộ bỗng nhiên lão lệ tung hoành: “Hoàng thượng, cầu Hoàng thượng tha tiểu nữ một mạng, tiểu nữ đã có cốt nhục của Hoàng thượng a, Hoàng thượng, xem phân thượng long tử, cho tiểu nữ một con đường sống đi!”
“Long tử? Hừ, Trẫm cũng không có phúc khí này! Trong bụng nàng căn bản là không phải đứa nhỏ của Trẫm, Tần Thủy Tâm, ngươi mang chính là đứa nhỏ của đại hoàng huynh đi!” Tầm mắt sắc bén của Lê Phi Kì bắn về phía Tần Thủy Tâm.
Tần Thủy Tâm oán hận trừng Lê Phi Kì, chính là nàng không có đầu lưỡi nên không mở miệng được, bằng không nàng thật muốn chửi ầm lên.
“Nữ nhi? Thật như vậy sao?” Tần Mộ đến bây giờ mới biết được tôn tử hắn vẫn tưởng niệm lại là nghiệt chủng mà nữ nhi cùng người khác yêu đương vụng trộm, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, “Không ~~~ ông trời, ngươi vì sao phải đối với ta như vậy!”
“Đưa bọn họ tha xuống!”Lê Phi Kì ra lệnh, bọn thị vệ tha Tần Mộ cùng Tần Thủy Tâm đi.
Lê Phi Kì đứng dậy, đi đến Phượng Dạ cung.
“Ngươi đem bọn họ đều xử trảm ?” Y vừa vào cửa, Nhan Tuấn đã hỏi.
“Ân.”Lê Phi Kì tới gần Tiêu Vũ Lạc.
“Ai ~~~ thực không lưu tình a!” Nhan Tuấn khoa trương thở dài, kỳ thật y biết, nếu là mình, có lẽ còn ác hơn!
“Phi Kì, nhưng không phải nàng có ~~~” Tiêu Vũ Lạc ánh mắt dao động.
“Không phải của ta!”Lê Phi Kì vội vàng đáp.
“Ai? Thì ra ngươi biết?” Tiêu Vũ Lạc kinh ngạc, “Ngươi làm sao mà biết được?”
“Ân? Lạc Nhi, nghe lời khẩu khí của ngươi giống như ngươi cũng biết a?”Lê Phi Kì tới gần, “Ngươi chừng nào thì biết?”
“Ách ~~~ chính là ngày nàng hạ độc ta đó! Chính nàng ta nói cho ta biết.”Tiêu Vũ Lạc đẩy y ra.
“Nga ~~~ thì ra là thế!”
“Vậy ngươi làm sao mà biết? Nhưng lại không nói cho ta biết? !”Tiêu Vũ Lạc khó chịu.
“Ách, Tuấn cùng Tiểu Dật nói với ta.”Lê Phi Kì lấy lòng cười, nghĩ thầm chết tiệt Tiểu Dật đã biết chuyện Tần Thủy Tâm cùng đại hoàng huynh vụng trộm nhưng vẫn không nói, thẳng đến mấy ngày trước mới thuận miệng nói ra, lý do cư nhiên vẫn quên nói cho y? !
“Tiểu Dật? Hắn làm sao mà biết được?”
“Vũ Lạc, loại sự tình này cũng đừng quản, chuẩn bị một chút, hôm nay ta cùng Phi Kì mang ngươi ra ngoài chơi.”
“Tốt, tốt!”Tiêu Vũ Lạc hưng phấn mà lớn tiếng hoan hô.
Lê Phi Kì cùng Nhan Tuấn nhìn thấy Tiêu Vũ Lạc dần dần khôi phục sức sống thì vui mừng nhìn nhau cười, hiện tại hết thảy đều an bình, giờ phút này hạnh phúc sẽ vĩnh viễn, đương nhiên, còn có một chuyện rất trọng yếu, thì phải là nhóm cục cưng sinh ra, hai chuẩn phụ thân đang chờ đợi mòn mỏi a!
�� ch�-.qp} �a� Phi Kì kỳ thật cũng không muốn nhìn Lê Phi Tuyệt như thế, nếu có thể, y không muốn tuyệt tình như vậy, “Tề Hiên, giải hoàng huynh vào thiên lao.”
“Chậm đã, các ngươi cho rằng ta chỉ có chút binh lực? Nói cho các ngươi, hiện tại cả Hoàng cung đã bị quân đội của ta vây quanh, các ngươi một người cũng đừng mong trốn thoát!”Lê Phi Tuyệt giãy dụa.
” Quân đội của ngươi đã bỏ chạy, hoàng huynh, ngươi nghĩ rằng vì sao ta không sợ hãi hành động hôm nay của ngươi? Ngươi cho vì sao Tề Hiên lại xuất hiện đúng lúc như vậy?”
“Vì cái gì?”Lê Phi Tuyệt buông tha giãy dụa, gã thủy chung không rõ chính là điểm này, vì cái gì hắn giống như chờ gã đến?