Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 147



Trong khi Thiên Vân tiến vào Cống Hiến Đường, chư vị mạch chủ cùng trưởng lão lại tiếp tục thảo luận vấn đề phát sinh bên trong Dược Vương Động, bầu không khí tong điện có chút khẩn trương.
Lúc này Diêu Thanh Hồng sắc mặt có chút khó coi, nhìn xuống hai bên cao tầng tông môn.

Nàng đã nghe Mạnh Huyền thông báo về vấn đề tai kiếp sắp đến, lúc đầu nàng căn bản không tin, có điều nếu trưởng lão của Thanh Vân đạo cũng đã xác nhận, vậy xem ra phải nhìn nhận lại tính chất sự việc một chút.

Thanh Vân đạo trước nay tinh thông chiêm tinh thuật số, thái thượng trưởng lão Vân Hạc Tử càng là đỉnh cấp toán sư, tu vi Sinh Hoa cảnh, một khi ông ta cũng xác nhận chuyện này là thật, vậy tai kiếp chắc chắn sẽ đến.
Việc cần làm lúc này, chính là đợi các vị lão tổ bàn bạc tìm cách giải quyết.

Hiện nay các vị lão tổ năm tông môn đã tụ hợp lại, nếu quả thực đại kiếp tiến đến, lập tức sẽ có tin báo về.
Phía dưới chư vị mạch chủ cùng trưởng lão vẫn đang tranh cãi kịch liệt, vấn đề mà họ bàn luận không phải đại kiếp sắp đến, mà là sự tình của Thiên Vân.
"Lý mạch chủ, ngươi không nên dùng suy nghĩ chủ quan để đánh giá, ai cũng biết Thiên Vân cùng Kiếm Vô Ngân có thù, ở bên trong bí cảnh ngoài hắn ra, còn ai có thể giết chết Kiếm Vô Ngân đây?".

Hình đường trưởng lão Thôi Xán vỗ bàn quát lớn.
"Thôi trưởng lão, ngươi cũng đừng có đặt điều vô căn cứ, bằng chứng nào nói đệ tử của ta giết Kiếm Vô Ngân, ngươi đưa ra cho ta nhìn một chút".

Lý Hạo cũng không hề tỏ ra yếu thế, lập tức vỗ bàn đứng lên.
"Các vị ngồi đây ai cũng biết, Thiên Vân kia khí vận kém như thế nào.


Hắn ngoài giết người đoạt bảo, nếu không làm sao có thể dễ dàng thu được nhiều dược liệu như thế?" Thôi Xán cũng đứng dậy, chỉ tay thẳng mặt Lý Hạo mà nói.
"Bản lĩnh của hắn cao, thu được dược liệu cũng là điều bình thường.

Kẻ suốt ngày chỉ biết làm chuyện hoang đường, bị người giết lại đổ lên đầu đệ tử ta, ngươi làm vậy là có ý gì?" Lý Hạo mặt đỏ tới mang tai, gầm lên.
Các vị mạch chủ cùng trưởng lão ngồi cạnh, cũng không biết phải khuyên can như thế nào.

Hai người ai cũng có cái lí của riêng mình, giúp người này lại đắc tội người kia, tình huống rất khó xử.
"Thôi được rồi, hiện giờ tạm gác chuyện này qua một bên, đợi có thời gian, lại tìm người của Thanh Vân đạo tính toán một chút là được".

Diêu Thanh Hồng bóp cái trán, mệt mỏi nói.
— QUẢNG CÁO —
Hai người Lý Hạo cũng Thôi Xán lúc này mới ngừng lại, lườm đối phương một cái, ngồi vào vị trí của mình.
Ngay lúc này, một đạo hoả quang từ ngoài điện xông vào, tốc độ nhanh như chớp.

Hoả quang vừa tiến vào đại điện, liền biến ảo thành ảnh chiếu một lão giả.

Lãi giả này hạc phát đồng nhan, lại không phải Thiên Tùng Tử còn ai.

Thiên Tùng Tử hai tay chắp sau lưng, thần tình vô cùng ngưng trọng, miệng nói.

"Đại kiếp nạn là sự thật, hơn nữa thiên địa có biến, chỉ sợ kiếp nạn sẽ đến càng nhanh.

Lập tức triệu tập tiểu tử Thiên Vân kia, thử hỏi xem hắn có biết tin tức gì về trận đại kiếp này hay không.

Tình hình rất khẩn cấp, lập tức lệnh cho toàn bộ đệ tử trở về núi, Lạc Diệp Tiên Tông đóng cửa thủ sơn trăm năm, cố gắng tăng cao thực lực"
Đạo thân ảnh nói hết câu liền trực tiếp tan biến vào không khí.
Chư vị mạch chủ cùng trưởng lão vừa rồi còn tranh cãi kịch liệt, mặt đỏ tới tận mang tai, vừa nghe tới việc đại kiếp là thật, sắc mặt thoáng cái tái nhợt, cắt không còn giọt máu.
Diêu Thanh Hồng vốn còn không tin, có điều giờ khắc này, nàng cùng chư vị cao tầng ngồi đây đều hiểu, đại kiếp xem ra đã được Vân Hạc Tử tính ra.

Một khi Vân Hạc Tử tính ra, vậy chắc chắn nó là thật.
"Các vị mau chóng chia ra hành động, ta sẽ trực tiếp hỏi chuyện Thiên Vân, Lý mạch chủ cũng ở lại đi".

Diêu Thanh Hồng quét mắt nhìn đám người, thần tình nghiêm túc nói.
"Vâng, tông chủ".


Đám người không ai phản bác, lập tức lui ra, riêng phần mình tiến về nơi làm việc, tốc độ cực nhanh.
Thiên Vân ra khỏi Cống Hiến Đường, nhìn lên cao, chỉ thấy độn quang ngang dọc, thần tình có chút nghi hoặc không thôi.
"Thiên Vân, mau tới Nghị Sự Điện một chút, ta có việc muốn hỏi ngươi".

Thiên Vân còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên bên tại vang lên giọng nói của Diêu Thanh Hồng.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân trong lòng lộp bộp, có điều không dám cãi lời, lập tức tiến về đại điện trung tâm.
Chỉ một lát Thiên Vân đã đi tới, thấy trong điện chỉ còn Diêu Thanh Hồng cùng Lý Hạo đang ngồi, lúc này mới chắp tay, hành lễ nói.

"Đệ tử Thiên Vân tại, không biết tông chủ cho gọi đệ tử, muốn biết việc gì?"
"Tiểu tử, ngươi ở bên trong Dược Vương Động, có nghe nói qua vấn đề tai kiếp hay không?" Lý Hạo một bộ nghiêm trọng, hướng Thiên Vân hỏi.
Thiên Vân tâm thần máy động, âm thầm thở ra một hơi, chắp tay hướng sư tôn đáp.

"Bẩm sư tôn, ta ở bên trong cũng có nghe qua một ít tin tức, thâm chí đã tận mắt gặp vị tiền bối kia, có điều người này tu vi quá cao, ta không thể nhìn rõ mặt mũi"
Thiên Vân không thể nói tin tức là do mình truyền ra, chỉ có thể nhắm mắt nói láo.
"Ngươi từng tận mắt thấy? Vậy người đó nói với ngươi những gì?" Diêu Thanh Hồng sắc mặt biến đổi, thất thố tra hỏi.
Thiên Vân trong lòng âm thầm cười, có điều vẻ mặt lại mang chút khó chịu, chau mày nói.

"Xin hỏi tông chủ, chuyện này là việc cá nhân của đệ tử, tông môn tra hỏi như vậy có phải hơi quá phận rồi chăng?"
Diêu Thanh Hồng làm sao không hiểu, Thiên Vân đây là muốn lật mình, có điều tình huống hiện tại vô cùng khẩn cấp, nàng chỉ có thể dịu giọng nói.

"Ngươi nói đi, chỉ cần những lời ngươi nói là thật, bất cứ yêu cầu gì ta cũng đều đáp ứng"
Lý Hạo nghe Diêu Thanh Hồng nói như vậy, thần tình không khỏi vui vẻ, truyền âm cho Thiên Vân, nói.

"Trong bảo khố có một khối Tinh Vẫn khoáng, khoáng thạch này cứng chắc vô cùng.

Nghe nói năm xưa Mạc lão tổ dùng một khối tương tự, chế tạo ra một kiện pháp bảo, đến nay lão nhân gia ông ta vẫn còn sử dụng.

Nếu ngươi có thể thu nó vào tay, lại luyện chế một kiện cực phẩm Linh Khí, hắc hắc...!Hơn nữa đợi ngươi bước vào Phong Thân cảnh, một lần nữa tế luyện thành bản mệnh pháp bảo, quả thực không còn gì tốt hơn"
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân nghe được truyền âm, hai con ngươi lập tức sáng lên, hít một hơi thật sâu, chắp tay nói.

"Nếu vậy xin tông chủ cấp cho đệ tử một khối Tinh Vẫn khoáng, lại giúp ta luyện chế nó thành một thanh cực phẩm Linh Khí, ta biết gì liền khai báo hết"
Diêu Thanh Hồng vẻ mặt biến đổi, nhìn về phía Lý Hạo, ánh mắt bất thiện.

"Tông chủ! Nếu tin tức của hắn có thể giúp Đại Việt tranh thủ được nhiều cơ hội hơn, vậy những phái khác cũng phải xuất lực mới được, thậm chí chúng ta có thể dùng nó trao đổi với các nước khác.

Bằng đó chỗ tốt, Thiên Vân chỉ lấy một khối Tinh Vẫn khoáng, quá rẻ".

Lý Hạo nhìn thẳng Diêu Thanh Hồng, phân tích một chút.
Thiên Vân nghe sư tôn nói vậy, lập tức ngẩn ra, đúng vậy a, nếu hắn nói ra toàn bộ tin tức, chẳng phải tất cả các nước đều được hưởng lợi hay sao? Một khối khoáng thạch đổi lấy tin tức trọng yếu như vậy, quả thực quá rẻ.
Thiên Vân hiểu được, nếu thả ra toàn bộ tin tức, chắc chắn Lạc Diệp Tiên Tông sẽ kiếm được món hời lớn.

Các tông phái ở trong nước cũng như các nước khác chỉ sợ cũng thèm nhỏ dãi.

Tới lúc đó nếu không xuất máu, cũng đừng mong moi được thông tin từ Lạc Diệp Tiên Tông.

Biết rõ đây là một món lợi lớn, có điều Thiên Vân hiểu được, hắn nuốt một mình không trôi.

Dù sao cảnh giới của hắn quá thấp, nói ra toàn chuyện động trời, ai mà tin? Chưa biết chừng lại bị người túm tới, thi triển sưu hồn, đến lúc đó sinh tử như thế nào, hắn khó mà định đoạt.
Diêu Thanh Hông nghe Lý Hạo nói, trong lòng cũng có tính toán, lát sau nàng gật đầu nói.

"Ngươi nói ra ta nghe một chút, nếu đúng là tin tức tốt, khối Tinh Vẫn khoáng thạch kia, sẽ là của ngươi"
Suy nghĩ cẩn thận một phen, lúc này Thiên Vân mới đáp.

"Vị tiền bối kia có nói, bên trong Nhất Tuyến Thiên xuất hiện sương mù trắng.

Người tiến vào trong đó sẽ bị sương mù trắng tẩy não, biến thành con rối.

Những con rối này thực lực cường đại, rất khó đối phó.

Ông ta cũng cho biết, đám người bị thao túng, có lẽ đã bị truyền tống vào tu chân giới, cao tầng các phái nên cho cường giả tiến nhập các cấm địa, tìm hiểu một chút"
Thiên Vân tuy rằng chỉ trả lời qua loa, có điều nếu là người thông minh, lập tức sẽ hiểu ra vấn đề, mà Diêu Thanh Hồng cùng Lý Hạo trí tuệ hiển nhiên không phải hạng tầm thường có thể so sánh.


Bình Luận (0)
Comment