Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 73



"Lão phu Lạc Diệp Tiên tông ngoại môn chấp sự, Lê Thiện, Vân huynh đệ có thể hay không nhường cho ta kiểm tra một chút, mấy năm này thường có ma tu chui vào chúng ta Lạc Diệp Tiên tông.

Vân huynh đệ an tâm, ta chỉ dò xét một chút linh lực cũng không có tùy tiện khám phá người linh căn cùng linh chủng" Ngoại môn chấp sự chắp tay nói, biểu hiện rất khách khí.
"Ma tu? Đại Việt chúng ta cũng có hạng người này sao?" Thiên Vân hiếu kì, dù sao từ trước tới giờ hắn chỉ nghe nói tiên giới Đại Chu có ma tu hoành hành, lại chưa từng nghe qua tu sĩ các nước khác xuất hiện.
Thiên Vân một bên hỏi, một bên đưa tay phải lên cho lão chấp sự xem xét.

Thiên Vân trên thân có một chút bí mật, tuy nhiên cũng không có gì dính dáng tới ma tu, hơn nữa hắn lại có Thiên Diễn thuật, muốn điều tra linh căn cùng đạo thụ của hắn, vậy cũng phải hỏi xem hắn có đồng ý hay không a.
Lão chấp sự bắt đầu tìm tòi, miệng nói.

"Thuận tu hay nghịch tu gì cũng là người tu hành, tránh không được nôn nóng nhất thời mà đi nhầm vào ma đạo.

Vân huynh đệ mới vừa bước qua tiên kiều, kiến thức còn chưa đủ, đợi sau này Vân huynh đệ chứng kiến liền hiểu"
Lê Thiện tìm tòi một chút, lại nói.

"Vân huynh đệ có thể sử dụng một chút linh lực sao?"
Thiên Vân cũng không có từ chối, lấy chỉ làm đao, hướng về phía bên cạnh vách đá, nhẹ nhàng một chém.
Xoẹt
Một đạo đao khí thuận thế mà ra, đao mang như một dải ánh sáng, trực tiếp chém vào vách đá.
Vách đá thế mà cứng chắc vô cùng, chịu một đao của Thiên Vân vậy mà chỉ lưu lại một đạo vết cắt rất nông.
Thiên Vân kinh hãi, hắn tuy chỉ hời hợt một chém, thế nhưng bình thường cũng đủ bổ đoạn một ngọn núi, vậy mà lúc này lại chỉ lưu lại một đạo vết cắt.

Thiên Vân không khỏi hoài nghi bản thân thực lực giảm xuống.
Thiên Vân hoài nghi bản thân thực lực suy yếu.

Hai người Lê Thiện cùng Lạc Thương cũng là hoài nghi mình hoa mắt.

Vách đá này đâu phải đá núi thông thường a, đây là Thiên Cương thạch nha.


Đừng nói chỉ là Khai Linh cảnh, ngay cả Phân Chi cảnh cấp thấp cũng đừng mong làm nó xuất hiện một vết trầy.

Thiên Vân vừa bước vào con đường tu tiên thực lực đã khủng bố như thế, đơn giản khó mà tin được.
"Vân huynh đệ, xin hỏi ngươi cảnh giới hiện tại là gì?" Lê Thiện nuốt một ngụm nước miếng, khách khí hỏi.
Thiên Vân nghi hoặc, lại không có hỏi, thành thật trả lời.

"Khai Linh tam đoạn đỉnh cao"
"Cái này, Vân huynh mời đi theo ta".

Lê Thiện do dự một chút, cuối cùng cắn răng quyết định, tế ra một thanh phi kiếm.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân có chút không hiểu thấu, lại không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể mang theo Thu Phượng đạp lên phi kiếm.
"Vân huynh đệ cẩn thận một chút".

Lê Thiện nhắc nhở một câu, phi kiếm lập tức bay lên cao, tiến về phía nội môn mà đi.
Phi kiếm tiến về nội môn chấp sự đường, rất nhanh liền ngừng lại.

Nơi này so với ngoại môn chấp sự đường vẳng vẻ hơn không ít, có lẽ vì nội môn đệ tử cũng không có nhiều.
"Tại hạ ngoại môn chấp sự Lê Thiện, xin hỏi Viên chấp sự có tại hay không?" Lão chấp sự họ Lê tiến vào nội môn chấp sự đường, chắp tay chào một tên trung niên quản sự, hỏi.
"Là Lê chấp sự a, ngươi tìm Viên chấp sự có chuyện gì sao?" Gã trung niên quản sự gật đầu hỏi, xem ra cũng không để Lê Thiện vào mắt.
Thiên Vân đứng ở phía sau, thầm nghĩ.

"Xem ra chấp sự nội môn cùng ngoại môn, cũng là có khác biệt a"
"Là như vậy.

Vị huynh đệ này chính là người gần đây xông qua tiên kiều, ta đã khảo nghiệm qua một chút.

Chỉ có điều Vân huynh đệ thực lực quá mạnh, linh lực cũng là tinh thuần vô cùng, ta sợ giữ hắn tại ngoại môn sẽ làm trễ nải việc tu luyện, cho nên mới mang người tới đây, mong được xem xét thu vào nội môn".

Lê Thiện nghe hỏi như vậy liền tường tận nói ra.
"Là hắn a.

Tốt đợi ta thông tri Viên lão một chút".

Gã trung liên quản sự vừa nghe liền hiểu ý, gật đầu một cái liền đi vào bên trong.
Hai người cũng không phải chờ quá lâu, chỉ một lát bên trong liền có một thân ảnh đi tới.

Người này là một cái lão đầu, tuổi xem ra rất lớn, một thân trang phục màu đỏ, râu tóc lão đầu này hơi có chút dựng lên, quả thực không khác gì một ngọn lửa đang cháy.

Lê Thiện thấy lão già đi tới, vội vàng chắp tay chào, Thiên Vân cũng học theo bái một cái.
Lão già đi tới, cũng không có nhìn thẳng Lê Thiện mà híp mắt đánh giá Thiên Vân.
Thiên Vân bị nhìn cả người có chút không được tư nhiên.

Đúng lúc Thiên Vân muốn lên tiếng, lão già họ Viên liền xuất một khối cầu màu trắng, đưa về phía hắn.

"Chuyện về Vân tiểu hữu ta đã nghe nói qua.

Lúc đầu tông môn cũng không có nắm chắc linh chủng của tiểu hữu sẽ thực sự tốt, dù sao cũng là Dương Thanh Long dùng thuật triết ghép mà thành.

Nhưng nếu Lê Thiện đã nói ngươi có bản lãnh, vậy bản tông cũng không thể để tài năng của ngươi bị mai một.

Ngươi rót một chút linh lực vào "Thí Nghiệm cầu" này.

Nếu tư chất cùng thực lực ngươi tốt, ta cũng không ngại tiến cử ngươi làm một nội môn đệ tử"
Thiên Vân đã từng thấy qua "Thí Nghiệm cầu" này bên trong mảnh vỡ kí ức hệ thống.

Loại Thí Nghiệm cầu này công dụng chủ yếu chính là phát hiện linh căn, phẩm chất linh chủng, cuối cùng chính là độ tinh thuần của linh lực.


Thiên Vân chỉ hơi bất ngờ việc Lạc Diệp Tiên tông có thể điều tra những việc xảy ra với hắn.

Trong lòng Thiên Vân không khỏi xiết chặt, chỉ sợ bí mật về Hạ Thi Phệ Linh Kinh bị lộ ra.

Có điều giờ này hắn đã không thể nửa đường rút lui, cố găng bình ổn tâm tình, vươn tay chạm vào quả cầu.
Một tia linh lực thuận lòng bàn tay cứ thế rót vào bên trong Thí Nghiệm cầu.

Thí nghiệm cầu vốn ảm đạm vô quang, đúng lúc này xảy ra dị biến.

Khối cầu màu trắng lúc này chuyển dần sang màu vàng, hào quang lóa cả mắt.

Hào quang từ từ co lại, hình thành một con rồng màu vàng, tuy con rồng rất mờ nhưng có thể phân biệt là rồng, không phải giao càng không phải rắn.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân chưa từng thấy linh chủng loại này, cũng không biệt phẩm chất ra làm sao.

Chỉ có điều ba người còn lại vẻ mặt biến đổi, miệng há ra, không thể tin vào những gì mình thấy.
"Long đằng thụ, giời ạ.

Đại Việt hơn ngàn năm rồi chưa từng có người nào xuất hiện loại linh chủng này a".

Gã trung niên quản sự miệng há ra, không thể tin vào mắt mình, nói.
"Xem ra lần này Lạc Diệp Tiên tông chúng ta nhặt được bảo bối.

Hai người các ngươi nên làm cài gì, cũng không cần ta phải nhắc a".

Viên lão cố gắng trấn định, quay sang hai người nghiêm túc nói.
Lê Thiện cùng vị kia trung niên quản sự gật đầu, đồng thanh nói.

"Sự việc hôm nay nếu ta có nửa lời truyền ra lập tức sẽ bị thiên lôi đánh chết, cả tộc đều sẽ chịu diệt vong"
"Tốt! Từ nay về sau Thiên Vân sẽ là nội môn đệ tử, hưởng mọi đặc quyền mà nội môn đệ tử nên có.

Trương Tấn, ngươi đi sắp xếp cho y một toà động phủ, nhớ chọn nơi linh khí dày một chút".

Họ Viên chấp sự nói xong liền hoá thành một đạo hoả quang, chạy về hướng nghị sự điện.
Thiên Vân toàn bộ hành trình ù ù cạc cạc.

Hắn tu vi quá thấp, biết cũng không nhiều, chỉ có thể nghe theo sắp xếp của Viên lão.
Nghị sự điện lúc này đang có vài đạo thân ảnh ngồi đối diện trao đổi thứ gì đó.

Người ngồi ở ghế chủ vị là một nữ tử.

Nàng này nhìn tuổi không lớn, chỉ tầm 25, 26 mà thôi.

Dung mạo của nàng không tình xuất sắc, nhưng vẫn được coi là đại mĩ nhân, khí chất xuất trần, tu vi sâu như biển, đám người phía dưới không ai dám nhìn thẳng vào nàng.

Nàng này tên Diêu Thanh Hồng, tu vi Phong Thân cảnh đỉnh phong, nghe đồn nàng chỉ cách Sinh Hoa cảnh nửa bước chân.
Ngồi phía dưới là chủ toạ của các chi mạch trong Lạc Diệp Tiên tông.
Thứ tự xếp theo vị trí ghế ngồi.

Đầu tiên là "Binh đạo nhất mạch" Triệu Vũ.

Đối diện với Triệu Vũ là "Pháp đạo nhất mạch" Dương La.

Tiếp đó là "Trận pháp nhất mạch" Lý Hạo.

"Đan đạo nhất mạch" Trịnh Thu Hà.


" Hoạ Phù nhất mạch" Triệu Thanh Tuyền.

"Luyện khí nhất mạch" Vũ Trung.
Đám người này có nam có nữ, tu vi đều đạt tới Phong Thân cảnh, là lực lượng nòng cốt của Lạc Diệp Tiên Tông.
Đúng lúc đám người nghị luận ầm ĩ, bên ngoài xuất hiện một thanh âm cầu kiến.
"Nội môn chấp sự Viên Thiệu có việc bái kiến tông chủ, cùng các vị mạch chủ".
Đám người nghe thấy có người bái kiến, cùng không bàn cãi nữa ngồi ngay ngắn lại.
"Vào đi".

Diêu Thanh Hồng gật đầu cho vào.
— QUẢNG CÁO —
Viên lão tiến vào nghị sự điện, vẻ mặt hơi có chút lo lắng, cúi đầu chào Diêu Thanh Hồng cùng chư vị chủ mạch.
"Có chuyện gì mau nói đi".

Diêu Thanh Hồng gật đầu, cũng không có dài dòng.
"Bẩm Tông chủ cùng chư vị mạch chủ, chuyện là thế này..." Viên lão tường tận miêu tả lại tình hình kiểm tra Thiên Vân một lượt, vẻ mặt không khỏi lộ ra sự vui mừng.
"Lại có chuyện này?" Pháp đạo nhất mạch Dương La sau khi nghe nói Thiên Vân có linh chủng Long đằng thụ, nhịn không được đứng lên.
"Ngươi chắc chắn là Long đằng thụ, cũng không phải Giao đằng thụ?" Diêu Thanh Hồng cũng là kinh ngạc hỏi lại.
"Thật là Long đằng thụ, ta sợ sự tình bại lộ sẽ dẫn tới ba tòa linh sơn xuất thủ cướp người, chỉ có cách đưa hắn vào nội môn tu luyện, cũng không dám mang hắn tới đây tiếp nhận chân truyền chi vị".

Viên lão lòng tin mười phần đáp.
"Tốt! Việc này càng ít người biết càng tốt.

Cho người dám sát Lê Thiện cùng Trương Tấn, nếu hai người cố tình để lọt thông tin, cứ giết là được".

Diêu Thanh Hồng vẻ mặt nghiêm nghị phân phó.
"Vâng!" Viên lão vội vàng xưng phải.
"Các ngươi cũng không cần phải tranh giành người này, tốt nhất ít tiếp xúc với hắn là tốt nhất.

Tài nguyên tu luyện của hắn chuyển thành ngang hàng với chân truyền đệ tử, cố gắng bồi dưỡng hắn vì Đại Việt sử dụng.

Ba tòa linh sơn những năm này đào móc đi quá nhiều nhân tài, không ngờ lần này lại bỏ sót một hạt giống tốt như vậy".

Diêu Thanh Hồng mỉm cười, trong lòng nàng bắt đầu hoạch định một con đường phát triển cho Thiên Vân sau này.
"Tông chủ, cũng nên chọn cho hắn một vị sư tôn a, nếu không chỉ sợ tài năng của hắn sẽ bị mai một".

Đan đạo nhất mạch Trịnh Thu Hà lo lắng nói.
"Yên tâm, ta sẽ tự mình chỉ đạo hắn, đợi sau này mọi chuyện lắng lại, chúng ta thu hắn tiến nhập chân truyền hàng ngũ là được".

Diêu Thanh Hồng nói xong, cũng không muốn lưu lại, thân hình nhoáng một cái liền biến mất.
Thiên Vân gia nhập Lạc Diệp Tiên tông, rất nhanh bị đám ngoại môn đệ tử truyền đi.

Dù sao bọn họ cũng bị dung mạo Thiên Vân gây ra một trận náo loạn không nhỏ.

Càng làm cho người ta khiếp sợ chính là, Thiên Vân vậy mà trực tiếp tiến nhập đệ tử nội môn.

Các loại tin đồn không chính xác bắt đầu lan ra, càng ngày càng khoa trương càng ngày càng có chiều hướng xấu..


Bình Luận (0)
Comment