Nhật Ký Của Thẩm Châu Ngôn

Chương 15

38

Nam ca đột ngột quay đầu lại khiến tôi giật mình, suýt chút nữa đã không kịp tránh ánh mắt ông ta.

Ông ta chỉ vào những chiếc lọ thủy tinh rồi hỏi tôi: "Cô có biết đây là của ai không?"

Tôi đáp: "Không biết."

Ông ta thở dài: "Đây đều là của những anh em đã từng vào sinh ra tử với tôi. Cô nhìn xem, cái chân kia… Đó là của Vương Bằng, bị cảnh sát nằm vùng của Trung Quốc ở Philippines c/ắ/t đ/ứ/t. Manila, Philippines chính là chợ đen chuyên giao dịch t/i/m người lớn nhất thế giới… Thật đáng tiếc… Và cái tai kia cũng là do một cảnh sát nằm vùng Trung Quốc c/ắ/n đ/ứ/t… Bọn cảnh sát Trung Quốc đúng là không sợ c/h/e/c. Dù đã bị chúng tôi b/ắ/n bao nhiêu phát mà vẫn liều mình bảo vệ dân thường…"

Ông ta lần lượt chỉ từng cái, từng cái một. Mỗi lần ông ta chỉ là một người, lòng hận thù trong tôi dần dâng lên từng tầng một.

Sau khi kể xong, Nam ca nói: "Giờ thì cô đã hiểu vì sao chúng tôi hận cảnh sát nằm vùng chưa? Một khi biết được danh tính thật sự của hắn, bọn tôi sẽ giết sạch con cháu hắn, không để lại một hậu duệ nào!"

Tim tôi chợt thắt lại.

Trong đầu có một suy nghĩ vụt qua, nhưng nó đến quá nhanh khiến tôi không kịp nắm bắt.

Ngay sau đó, Nam ca bước đến trước một chiếc lọ thủy tinh chứa t/i/m n/g/ư/ờ/i ở phía trong cùng, lẩm bẩm: "Sao cái này lại đục ngầu thế nhỉ?"

Ai cũng biết rằng nồng độ formalin khác nhau sẽ ảnh hưởng đến khả năng bảo quản của tiêu bản.

Tôi mím môi, nhân cơ hội tiếp lời: "Dung dịch này của ông pha không đúng tỉ lệ, tôi có thể giúp ông điều chỉnh lại để giữ cho các cơ quan n/o/i t/a/n/g nhìn sống động hơn.

Giúp ông mỗi khi nhìn vào đều có thể nhớ đến những người anh em của mình."

Mắt Nam ca sáng lên: "Thật sao?"

Tôi gật đầu.

Ông ta hít sâu một hơi rồi lại nhìn lọ thủy tinh trước mặt mà thở dài: "Quả t/i/m này… Là của người anh em tốt nhất của tôi, Thẩm Châu Ngôn. Năm xưa, ông ấy đã hy sinh để bảo vệ tôi..."

"Tít!"

Một âm thanh chói tai kéo dài đột ngột vang lên trong đầu tôi.

Thẩm Châu Ngôn?

Đó chẳng phải là danh tính thật của Mạnh Hạo hay sao?!

39

Tên thật của Mạnh Hạo vốn là Thẩm Châu Ngôn.

Mà Thẩm Châu Ngôn lại là anh em tốt nhất của Nam ca?

Tôi sững sờ nhìn chằm chằm vào động mạch vành trên trái tim ấy, cảm thấy đau đầu một cách dữ dội.

Như thể có một cây kim chậm rãi đ/â/m vào sâu trong n/ã/o.

Từ khi bước chân vào nơi này, vô số câu đố cứ liên tục dày vò tâm trí tôi.

Nam ca vẫn thao thao bất tuyệt: "Nếu ông ấy còn sống, con gái chắc cũng tầm tuổi Hứa Tình rồi nhỉ? Năm nay Hứa Tình hai mươi tư, còn cô bao nhiêu? Tôi thấy trong hồ sơ của cô ghi là hai mươi mốt… Có sửa tuổi không đó? Tôi quan sát cô từ rất lâu rồi, tuổi còn trẻ mà rất có kinh nghiệm, lúc đầu nhìn có vẻ căng thẳng nhưng mục tiêu rất rõ ràng. Cô giỏi hơn Hứa Tình nhiều…"

Ông ta nhìn tôi, ánh mắt ngày càng kỳ quái: "Tôi cứ cảm thấy… Cô rất giống một người…"

Tôi bình tĩnh đối diện với ánh mắt ông ta: "Giống ai?"

Nam ca nhếch môi cười nhưng không trả lời.

Tôi cũng chẳng hỏi thêm.

Ông ta đang chơi chiến thuật tâm lý với tôi.

Chắc chắn ông ta đang nghi ngờ điều gì đó nhưng lại không có bằng chứng nên mới muốn moi móc sơ hở từ tôi.

Sau đó, Nam ca mở một chiếc tủ, bên trong là một chồng hồ sơ dày cộp, tất cả đều được niêm phong cẩn thận bằng dấu giáp lai. Ông ta ngồi xổm xuống, chậm rãi lật tìm.

Cuối cùng, ông ta cũng lôi ra một tập tài liệu.

Mở ra, bên trên ghi sáu chữ to đùng…

"Nhật ký của Thẩm Châu Ngôn".

40

Nhưng Nam ca không mở ra ngay lập tức mà chỉ v/u/o/t v/e bìa cuốn nhật ký một lúc rồi nhét vào trong áo: "Haiz, tối nay lại xem lại một lần nữa những năm tháng huy hoàng của chúng ta."

Dựa theo tình hình hiện tại, có hai vấn đề mà tôi vẫn chưa thể xác định.

Thứ nhất, Nam ca bắt đầu nghi ngờ Mạnh Hạo từ khi nào?

Thứ hai, cuốn nhật ký này có phải là giả không? Nhưng một tập dày đến vậy, không thể nào tạo ra trong thời gian ngắn.

Tôi cố tình thăm dò: "Ông ta không phải anh em của ông sao? Chẳng lẽ cũng bị cảnh sát bắt rồi?"

Sắc mặt Nam ca lập tức trở nên u ám.

Vẻ mặt này chẳng thể nào là giả vờ được.

Tôi không bỏ lỡ sự thay đổi thoáng qua ấy.

Những biểu cảm nhỏ bé của con người rất khó để che giấu. Vậy nghĩa là, người tên Thẩm Châu Ngôn này thật sự là anh em của ông ta.

Vậy chỉ còn một khả năng có thể xảy ra.

Mạnh Hạo đang lừa tôi.

Bình Luận (0)
Comment