44
Tôi không thể qua được máy phát hiện nói dối.
Bởi vì, tận sâu trong lòng mình, tôi thật sự muốn g/i/e/c c/h/e/c Nam ca.
Lần này, tôi không trả lời ông ta.
Nam ca nhếch môi cười nhạt: "So với con người thì tôi tin tưởng máy móc hơn."
Tôi lập tức tóm lấy ông ta: "Còn hai chuyện tôi đã hứa với ông hôm qua thì sao?"
Nam ca gạt tay tôi ra: "Chờ cô qua được máy phát hiện nói dối thì tôi tự khắc sẽ tin cô. Mạnh Hạo, trông chừng cô ta."
Vừa dứt lời, ông ta lập tức bước ra khỏi phòng.
Khoảnh khắc đó, cuối cùng tôi mới thật sự nhận ra… Ông ta cẩn thận đến mức nào.
Mắt tôi đỏ ngầu, tôi nhào tới túm lấy cổ áo Hứa Tình, gằn giọng: "Có phải cô đang làm việc cho bọn chúng không? Hứa Tình, tại sao cô lại đi tố giác tôi với Nam ca? Tại sao?" Tôi gần như gào lên rồi giáng cho cô ấy một cái bạt tai.
"Tôi đã lặn lội xa như vậy chỉ để tìm cô, còn đây là cách cô đối xử với tôi sao?"
Hứa Tình bị d/o/a đến hoảng loạn.
Lúc thì nhìn tôi cười ngây ngốc, lúc thì cúi đầu cười với nền nhà rồi lại ngước lên trần nhà mà cười như điên dại.
Đột nhiên, cô ấy lao tới ôm chầm lấy tôi: "Đừng g/i/e/c tớ, làm ơn... Tớ sẽ ngoan, rất ngoan, đừng g/i/e/c tớ... Tớ không cố ý... Trịnh Lâm, chúng ta cùng làm việc cho tổ chức đi. Chỉ cần nghe lời bọn họ, chúng ta sẽ không bị g/i/e/c, Trịnh Lâm..."
Tôi hít một hơi thật sâu, để mặc cô ấy níu chặt lấy áo mình: "Nói tôi nghe đi, cô thật sự điên rồi hay chỉ đang giả vờ?"
45
Hứa Tình đột nhiên đẩy mạnh tôi ra, hét lên: "Không, bọn họ vẫn sẽ g/i/e/c tôi! Cô cũng là người của bọn họ! Trịnh Lâm, cô là kẻ xấu!"
Cô ấy từng bước lùi về phía sau, áp sát vào tường: "Cô là con gái của kẻ xấu đó...
Cô giống hắn... Cô giống..."
Trông cô ấy vô cùng hoảng loạn, tinh thần không ổn định, có lẽ bây giờ cô ấy không thể cung cấp bất kỳ manh mối hữu ích nào.
Tôi quay đầu hỏi Mạnh Hạo: "Anh không nhận ra là cô ấy đã phát điên sao?"
Mạnh Hạo thản nhiên đáp: "Cô ấy chỉ trở nên như vậy sau khi cô đến đây."
Tôi càng cảm thấy khó hiểu.
Sự xuất hiện của tôi đã k*ch th*ch Hứa Tình?
Tại sao sự xuất hiện của tôi lại khiến cô ấy phản ứng như vậy?
Tôi không hiểu.
Tôi ngồi xổm xuống, chống tay lên trán, đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi.
Mạnh Hạo cũng ngồi xuống bên cạnh tôi, khẽ nói: "Cô tiếp cận Nam ca quá nhanh, ý đồ quá rõ ràng, chắc chắn ông ta sẽ nghi ngờ cô. Trịnh Lâm, cô có biết ông ta thực sự muốn làm gì không?"
Tôi suy nghĩ một lúc rồi đưa ra hai khả năng.
Thứ nhất, ông ta muốn xác định xem tôi có thật sự quyết tâm gia nhập tổ chức hay không nên mới dùng máy phát hiện nói dối để kiểm tra xem liệu tôi có thực sự có ý định trốn thoát không.
Thứ hai, ông ta muốn thử xem tôi có đang nói dối về việc Mạnh Hạo là cảnh sát nằm vùng hay không.
Mạnh Hạo lặng lẽ nhìn tôi, trầm giọng nói: "Tôi nhận được tin từ nội gián, Nam ca đã biết tôi là cảnh sát nằm vùng, hơn nữa còn có bằng chứng xác thực."
Bằng chứng xác thực?
Tôi sững sờ, lập tức quay sang nhìn Mạnh Hạo.
Anh ấy lập tức hiểu ra, khóe môi nhếch lên, mỉm cười: "Trịnh Lâm, Nam ca đang thử lòng trung thành của cô. Chỉ cần cô trả lời rằng tôi không phải là cảnh sát chìm, cả cô và tôi đều sẽ c/h/e/c."
46
Hai mắt tôi đỏ hoe, tôi gần như nghiến răng nghiến lợi nói: "Mạnh Hạo, rốt cuộc Thẩm Châu Ngôn là ai?"
Ở góc tường, Hứa Tình giống như một con búp bê gỗ quái dị bị lên dây cót, cô ấy nhìn chằm chằm về phía tôi, cứng nhắc nở một nụ cười: "Thẩm Châu Ngôn, cô không biết sao? Cô rất quen thuộc với hắn mà, chẳng phải chính cô đã g/i/e/c hắn sao? Hì hì... Tôi đã đọc trong Nhật ký của Thẩm Châu Ngôn... Hì hì..."
Giọng nói của cô ấy nhẹ bẫng, như một làn khói lơ lửng giữa không trung.
Toàn bộ lông tơ trên người tôi đều dựng đứng hết lên.
Cô ấy đọc được tôi trong Nhật ký Thẩm Châu Ngôn?
Chẳng phải đây là lần đầu tiên tôi đến đại bản doanh sao?
Tay tôi run rẩy, trái tim cũng run rẩy theo.
Mạnh Hạo ôm lấy tôi, giọng anh ấy trầm thấp: "Thẩm Châu Ngôn là cảnh sát nằm vùng đầu tiên trà trộn vào tập đoàn buôn bán n/o/i t/a/n/g ở Manila, Philippines. Ông ấy đã hy sinh cách đây sáu năm. Suốt quãng thời gian đó, tổ chức buôn bán n/ộ/i t/ạ/n/g vẫn không phát hiện ra thân phận cảnh sát của ông ấy. Lúc đó, Nam ca đang là một trong những cao tầng trong tổ chức. Về sau, cảnh sát quyết định để những đặc vụ khác sử dụng mật danh Thẩm Châu Ngôn để tiếp tục thực hiện những nhiệm vụ còn dang dở của ông ấy."