Nhật Ký Sống Lại Của Trùng Đực Bản Địa

Chương 34

Ren kinh ngạc thốt lên: "Quả nhiên hàng ngàn năm nay hoàng tộc chỉ sinh ra trùng đực không phải là phước lành, mà là một sự nguyền rủa với tộc Himmel!"

Mà ký ức của trùng thần cũng truyền vào trong đầu Xavier cùng với lời nguyền rủa rằng tộc Himmel sẽ không bao giờ sinh ra bất cứ trùng cái nào để chiến đấu bảo vệ gia tộc. Trùng con đã mất của Xavier và Ren là một trứng trùng sinh đôi, một đực một cái. Xavier luôn tự trách bản thân vì đã chìm đắm trong đau khổ và chiến đấu không ngừng nghỉ nên mới để mất con, nhưng hóa ra chưa chắc đây đã là lý do thực sự.

Xavier mất tập trung khiến thần trùng thoát khỏi sự khống chế của hắn, bỏ chạy trốn vào trong Căn nguyên tinh thạch. Bây giờ nó chỉ là một mảnh linh hồn nhỏ bé bám vào Căn nguyên tinh thạch, duy trì linh thức nhờ vào một chút năng lượng hút được từ Xavier nên nó không thể làm được bất cứ điều gì khác. Trùng thần nhớ về trùng cái cấp SS mà kiếp trước nó đã mách bảo về bí mật của Căn nguyên tinh thạch, trùng cái đó nhất định sẽ giúp nó hủy diệt trùng tộc!

Ren nhìn Xavier bỗng nhiên trở nên thất thần, đến thần trùng trốn mất mà hắn cũng không thèm để ý bèn quay lại đối diện với Xavier: "Nói cho ta biết, em còn điều gì đang giấu ta phải không, thượng tướng?"

Xavier sẽ nói cho Ren biết rằng hắn đã lật ngược dòng chảy thời gian để trở về gặp hùng chủ của mình sao? Đương nhiên sẽ không, hắn muốn Ren sống thật vui vẻ. Tất cả kẻ thù của Ren sẽ bị Xavier tiêu diệt. Mà trùng hợp là Ren cũng mang suy nghĩ như vậy, cả hai đều muốn đối phương có thể sống vô lo vô nghĩ mà giữ mọi phiền não cho riêng mình.

"Không ạ!" Xavier ngay lập tức phủ nhận, hắn dụi đầu vào lòng Ren làm nũng. "Bây giờ hùng chủ điện hạ không thể gọi em là thượng tướng nữa!"

Ren gật đầu, mỉm cười đáp: "Phải, tổng tư lệnh của ta."

——

Sau khi nội chiến kết thúc, tất cả quan chỉ huy dưới quyền Noah đều bị bắt giam. Bất trung với hoàng tộc là tử tội, cùng với Shion, những kẻ phản bội đế quốc đều đã bị phán tội chết chỉ chờ sau khi đế hùng mới lên ngôi sẽ hành quyết.

Tuy rằng Ren chưa bao giờ xuất hiện công khai trước trùng dân của đế quốc nhưng hầu như những quý tộc thân cận với hoàng gia đều tin rằng đại hoàng tử Ren sẽ lên kế vị, bởi hắn chính là hoàng tử được đế hùng Kenya tận tâm bồi dưỡng từ nhỏ. Chính bởi vậy tin tức cung điện công khai hoàng tử kế vị tiếp theo chính là nhị hoàng tử Lục Xuyên khiến cho cả giới quý tộc đều ngỡ ngàng. Sự nhân từ của Lục Xuyên được trùng dân của Nam bán cầu chia sẻ rầm rộ, khiến cho trùng dân khắp đế quốc vô cùng hạnh phúc và chờ mong đón chào đức vua mới.

Trong ngày đế hùng lên ngôi, trùng dân khắp thủ đô cầm hoa hồng tụ tập trước cửa cung điện, trong đó có rất nhiều trùng lặn lội từ tận Nam bán cầu tới, sắc đỏ của hoa hồng gần như phủ kín đường phố thủ đô. Trong cung điện trang nghiêm, dưới sự chứng kiến của tất cả quan lại và quý tộc, Ren mặc quân phục trắng đứng kế bên ngai vàng, trên tay hắn là vương miện của đế hùng. Cánh cửa cung điện mở ra, cùng với tiếng kèn vang lên là Lục Xuyên ngược sáng bước vào. Hắn mặc quân phục của đế hùng, áo choàng thật dài khoác sau lưng, gương mặt Lục Xuyên đã rút đi vẻ non nớt mà bắt đầu có chút nghiêm nghị của bậc quân vương, sự trưởng thành của Lục Xuyên khiến cho Ren rất hài lòng.

Lục Xuyên dẫm lên tấm thảm đỏ trải dài trên những bậc thang dẫn tới ngai vị, từng bước đến bên Ren. Ren mỉm cười nói:

"Ánh mắt của ta quả nhiên không sai, chưa bao giờ có một vị đế hùng nào lên ngôi mà cả thủ đô rợp trong sắc đỏ như vậy."

Ánh mắt đen láy của Lục Xuyên sáng như sao hôm, hắn nhìn Ren đáp: "Em sẽ cố gắng trở thành một đế hùng thật tốt, không phụ sự kỳ vọng của hoàng huynh và trùng dân!"

Ren đội vương miện của đế hùng lên đầu Lục Xuyên sau đó lùi lại một bước, đặt tay lên ngực trái rồi cúi đầu. Tất cả quan lại và quý tộc trong điện đều quỳ xuống. Tiếng chuông thánh vang lên, trùng dân bên ngoài cũng đồng loạt quỳ xuống trước vị vua mới.

Trùng tộc bước sang một trang sách mới, Lục Xuyên là biểu tượng cho sự nhân ái và lòng vị tha, đối lập với phụ hoàng đã mất của mình. Nếu như chế độ của đế hùng Kenya có phần cực đoan khi hắn cố gắng thao túng mọi quyền lực trong tay để củng cố địa vị của trùng đực thì hiện nay, khi sự bất công trong xã hội trở nên rõ rệt thì một làn gió mới là điều cần thiết. Nếu như cách cai trị này không thay đổi thì sớm hay muộn cũng sẽ có thêm những Shion và Noah tiếp theo. Cán cân không thể quá nghiêng về một bên, nếu quá chênh lệch sẽ có đấu tranh. Hiện tại xã hội trùng tộc cần một sự cân bằng.

Lý do Ren từ chối ngôi vị đế hùng không phải chỉ bởi vì Xavier mà còn vì hắn là do một tay Kenya bồi dưỡng, đương nhiên không ít thì nhiều Ren cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi lối tư duy của Kenya. Cho nên hắn dứt khoát từ chối, nhường ngôi vị này cho Lục Xuyên.

Sau khi Lục Xuyên lên ngôi, việc đầu tiên mà hắn làm là đặc xá cho những quan chỉ huy từng nghe lệnh Noah. Những quân thư lẽ ra phải bị tử hình giờ có thể giữ lại mạng sống, tuy vậy họ bị buộc phải nhận lệnh điều quân tới các vệ tinh xa xôi và mãi mãi không được quay lại trùng tinh. Ban đầu Lục Xuyên vẫn còn băn khoăn cho nên hỏi Ren liệu phán quyết của mình có quá khắc nghiệt không, nhưng Ren tỏ vẻ hắn rất hài lòng với quyết định này, vừa thấu tình đạt lý lại vẫn có tính răn đe.

Tuy vậy, Lục Xuyên vẫn ký vào quyết định xử tử Shion. Không chỉ trùng đực mà Shion cũng đã giết rất nhiều trùng cái, ra tay vô cùng tàn nhẫn, không chỉ cầm đầu đường dây bắt cóc trùng đực mà còn móc nối với quân orc. Shion sẽ bị hành quyết kín, đây là điều cuối cùng mà Lục Xuyên có thể làm với đoạn tình cảm này.

Một đêm đầy sao, trên nóc nhà kính của cung điện đứng một trùng cái cao lớn với làn da ngăm đen và mái tóc đỏ rực. Cảnh vệ đều biết hắn là Xavier, trùng cái của đại điện hạ nên đều coi như không thấy. Dưới ánh sao sáng, viên ngọc trên tai Xavier đỏ như máu. Hắn truyền một chút tinh thần lực vào trong, ép trùng thần hiện hình. Từ trước tới nay Xavier đều coi nó như không khí, thậm chí còn giam nó trong lãnh hải tinh thần để không phải nghe nó lải nhải. Nhưng hôm nay Xavier lại chủ động gọi nó ra khiến cho trùng thần cảm thấy vô cùng kỳ quái.

"Trùng thần, ngươi rất thưởng thức những trùng cái cấp cao không muốn bị khống chế bởi trùng đực nhỉ?" Xavier đột nhiên lên tiếng. "Đưa ngươi đến gặp một trùng quen cũ."

"Trùng quen cũ?" Trùng thần kinh ngạc, bị kéo theo Xavier tới một nơi được canh phòng nghiêm ngặt lại vô cùng u tối lạnh lẽo, là nhà tù trong cung điện. Xavier được quân thư mở cửa cho vào, bên trong là một trùng cái đang ngồi quay ngược vào trong, mái tóc vàng óng đã lấm lem máu và bùn đất, trên người đều là vết thương.

Shion thấy cửa ngục mở ra nên quay đầu lại, thất vọng khi phát hiện ra trùng tới gặp hắn không phải Lục Xuyên. Mấy ngày nay Shion liên lục yêu cầu được gặp Lục Xuyên, hắn biết Lục Xuyên đã lên ngôi đế hùng. Shion phải cầu xin Lục Xuyên tha cho mình, hắn mềm lòng như vậy, Shion tin rằng chỉ cần mình khóc lóc cầu xin, Lục Xuyên sẽ tha mạng cho hắn.

Xavier đứng ngược sáng nên ban đầu Shion không nhận ra hắn là ai.

"Nhận ra hắn không?" Xavier lên tiếng.

Trùng thần nghi hoặc nhìn con trùng cái cấp B lấm lem trong ngục, sao nó có thể quen biết loại trùng cấp thấp thế này?

"Gợi ý một chút, trung tướng Gray."

Cái tên này rốt cuộc cũng khiến cho trùng thần kinh ngạc, đây chẳng phải con trùng cấp SS ở kiếp trước sao? Sao hiện tại lại là cấp B?

Xavier tiếp tục lên tiếng: "Có một điều khiến tao nghĩ mãi mà chẳng ra, vì sao Gray lại biết đá Căn nguyên năng lượng có thể phong ấn tinh thần lực của trùng đực? Đây là bí mật chỉ một mình đế hùng được biết, hùng chủ điện hạ biết được điều này là do ngay từ nhỏ ngài ấy đã được chọn để kế thừa ngai vị." Xavier liếc mắt nhìn trùng thần, đôi mắt đỏ rực của hắn vằn lên ánh sáng rợn người. "Là mày nói cho hắn biết. Mày muốn mượn tay Gray phong ấn sức mạnh của trùng đực, lật đổ đế quốc và giết chết hùng chủ điện hạ. Lời nguyền rủa của mày khiến cho con của tao mất đi khi còn chưa được ra đời. Chỉ khi tao đã mất hết mọi thứ thì mới đồng ý đáp lại lời dụ hoặc của mày, hấp thu sức mạnh từ Căn nguyên tinh thạch để phá huỷ trùng tinh."

Nếu vẫn còn cơ thể, nhất định trùng thần sẽ rợn gai ốc lên, nó nghe thấy Xavier tiếp tục nói:

"Mày đang sống ký sinh trong lãnh hải tinh thần của tao, đừng nghĩ tao không biết mày đang muốn tìm lại con trùng cái cấp SS từ kiếp trước để giúp mày phá huỷ trùng tinh."

Xavier vừa nói vừa bước vào phòng giam, bóng của hắn bị ánh sáng từ bên ngoài hắt vào thành một vệt dài bao phủ lên người Shion. Shion sẽ không ngây thơ đến mức nghĩ rằng Xavier vào tận đây để hàn huyên với hắn, hắn vẫn không hiểu sát khí của Xavier đối với hắn là vì sao? Hắn chưa từng làm gì ảnh hưởng đến quân Ceberus hay thậm chí là đại hoàng tử Ren, vì sao Xavier lại nhắm vào hắn?

Quả nhiên Xavier chẳng nói chẳng rằng, tia laser từ mắt hắn phóng ra cắt đứt hai chân Shion. Shion hét lên đau đớn nhưng quản ngục bên ngoài tựa như không nghe thấy gì. Hắn ôm hai chân cụt ngủn đầy máu của mình mà gào lên: "Chúng ta không thù không oán, vì sao ngươi lại nhắm vào ta?!"

"Không thù không oán?" Ánh mắt Xavier lạnh đến thấu xương. "Mày biết không, tao hận không thể quay ngược thời gian để giết mày thêm hàng trăm hàng ngàn lần nữa. Nhưng để mày chết mà không hiểu vì sao cũng không tốt, dù sao tao cũng đã đưa một thứ tới đây, tao nghĩ chúng mày sẽ rất vui khi nhận ra nhau đấy."

Xavier nắm đầu Shion, móng vuốt hắn dài ra đâm thẳng vào đầu trùng cái bên dưới truyền ký ức của mình vào não hắn. Cùng với cơn đau đớn, Shion rốt cuộc cũng đã nhớ lại những chuyện từng xảy ra trước khi dòng chảy thời gian bị lật ngược lại, hắn trừng mắt nhìn con mắt đang lơ lửng trong không trung.

"Trùng... trùng thần?!" Shion đưa tay về phía trước gào lên. "Cứu con! Xin ngài hãy cứu con! Con sẽ làm mọi thứ vì ngài!"

"Cứu mày?" Xavier nhếch miệng cười, mặc cho máu của Shion phun lên người hắn. "Trùng thần quyền năng của mày hiện tại hẳn là nên nghĩ cách để tự cứu bản thân mình trước đi."

Móng vuốt của Xavier mọc dài ra chọc xuyên qua đầu Shion rồi nhấc lên, hắn chỉ có thể trợn to mắt, ngắc ngứ thốt ra vài lời vô nghĩa rồi hai chân cụt ngủn cuối cùng cũng buông thõng, máu nhỏ xuống đỏ thẫm sàn phòng giam. Nếu như có Ren hoặc William hay bất kỳ trùng nào thân cận với Xavier ở đây nhất định sẽ không nhận ra dáng vẻ của hắn lúc này, Xavier tựa như một con hung thú khát máu và man rợ, trong mắt tràn đầy thù hận. Xavier phóng laser đốt cho xác Shion cháy rụi rồi vứt xác hắn xuống đất, đối diện thẳng với trùng thần.

"Đế hùng đột nhiên qua đời liệu có phải do mày nhúng tay vào không nhỉ, trùng thần? Kiếp trước mày dẫn đường cho Shion lật đổ đế quốc, vậy thì rất có khả năng kiếp này mày đã dụ dỗ Noah giết đế hùng, rất giống với tác phong của mày." Xavier híp mắt nói, hắn thấy trùng thần chỉ trợn con mắt đầy tơ máu nhìn mình mà không phản bác liền biết hóa ra những suy đoán của hắn đều là thật.

"Trùng thần, mày thật thảm hại. Bị một trùng đực chém đầu rồi gửi hy vọng báo thù vào những con trùng cái cấp cao, tìm mọi cách đê hèn để mượn tay hết kẻ này đến kẻ khác hủy diệt tộc Himmel, tao phải nói mày bị chém đầu không hề oan uổng chút nào."

"Câm miệng!" Trùng thần phẫn nộ gầm lên. "Xavier, ngươi nghĩ sức mạnh không tưởng của ngươi từ đâu mà có? Ngươi chính là do năng lượng của ta dùng hàng ngàn năm để ngưng tụ lại, ngươi mang thân thể và sức mạnh của ta vậy mà lại cam nguyện quỳ gối khuất phục trước một con trùng đực? Ngươi mới chính là sự sỉ nhục với huyết thống của thần!"

Sự báo thù của trùng thần không chỉ dừng ở việc huỷ diệt tộc Himmel mà mục đích cuối cùng của nó là xoá sổ cả trùng tinh này! Mà trùng duy nhất có thể hấp thụ sức mạnh từ đá Căn nguyên tinh thạch để làm điều đó chỉ có một mình Xavier, chỉ thân thể bất khả chiến bại mang huyết thống của thần linh mới đủ sức chứa đựng sức mạnh khổng lồ này. Kiếp trước nó đã thất bại, không ngờ Xavier lại dùng sức mạnh của Căn nguyên tinh thạch để nghịch chuyển dòng thời gian, bởi vậy nên trùng thần mới phong ấn ký ức của Xavier lại muốn hắn quên Ren đi. Không ngờ đến khi nó thức tỉnh, kết cục Xavier và Ren vẫn ở bên nhau.

"Chính ta đã thao túng cảnh vệ canh gác ngoài đền trùng thần gửi thư nặc danh cho Noah, trong đó là cách xoá đi vết đánh dấu của trùng đực." Trùng thần tức giận nói. "Chỉ tiếc là con trùng cái cấp S+ đó quá vô dụng, lẽ ra hắn nên giết quách hết tộc Himmel như hắn đã làm kiếp trước! Nếu ngươi đã không thể thay ta huỷ diệt trùng tinh thì ít nhất tộc Himmel cũng phải chết hết! Nhất là gã trùng đực có gương mặt giống hệt Himmel đệ nhất kia!"

Nghe trùng thần nhắc tới Ren khiến cho Xavier nhíu mày. Hắn vươn móng vuốt nhuốm đầy máu ra, một viên đá đỏ rực bay ra khỏi khuyên tai chứa không gian rồi lơ lửng trong lòng bàn tay hắn. Ánh sáng hắt vào từ bên ngoài chiếu qua viên đá, bên trong là dòng năng lượng khổng lồ đang không ngừng vận chuyển, dù Xavier đã dùng nó một lần để nghịch chuyển thời gian nhưng nó vẫn còn lại một nửa sức mạnh.

"Như mày muốn, tao sẽ hấp thụ sức mạnh này." Xavier nói. "Còn mày thì có thể yên tâm tan biến rồi đấy. Trùng thần ban phước cho tộc Himmel, đế quốc mãi mãi vinh quang."

"Ngươi...! Xavier tên khốn kiếp!" Vừa dứt lời, viên đá trên tay Xavier đã sáng lên rồi dần biến mất, cùng lúc đó giữa trán Xavier bắt đầu nổi lên một viên tinh thạch đỏ như máu. Con mắt đỏ sậm đầy tơ máu của trùng thần cũng dần dần tan biến, trở thành cát bụi tan vào không trung.

Tất cả trùng cái trên đế quốc đều cảm nhận được một áp lực vô hình đè nén chỉ muốn quỳ xuống, may mà Xavier đã thu lại sức mạnh, tinh thạch trên trán hắn cũng chìm vào trong, hắn lại trở về là một Xavier như trước đây. Xavier mở máy truyền tin lên xem giờ, tầm này hẳn là Ren vẫn còn đang giúp Lục Xuyên giải quyết các công việc của đế hùng. Hắn quyết định sẽ đi tắm rửa thật sạch sẽ cho hết mùi máu tanh sau đó trở về quấn lấy hùng chủ điện hạ!

Ngoài dự đoán của Xavier, hôm nay Ren trở về đặc biệt sớm, cũng may hắn đã nhảy tạm xuống hồ rửa sạch máu trên người rồi mới trở về nên Ren không hề hay biết gì cả. Ren ngồi tựa trên thành giường, ánh đèn ngủ vàng ấm áp hắt lên người hắn, ánh lên những sợi tóc tơ mềm mại. Xavier bỗng cảm thấy vành mắt mình nóng lên, hắn xốc chăn lên chui vào rồi ôm lấy eo Ren, dụi mặt vào bụng hắn.

Hơi lạnh trên người Xavier cùng mái tóc ẩm ướt khiến cho Ren không thể ngó lơ trùng cái trong lòng. Hắn bật cười đào Xavier ra khỏi chăn, cúi người lấy máy sấy trong ngăn kéo đầu giường ra rồi sấy tóc cho Xavier. Tay Ren luồn vào tóc hắn rất dễ chịu, khiến cho Xavier buồn ngủ ngáp một tiếng.

"Hùng chủ điện hạ ơi, bao giờ chúng ta mới có con nhỉ?"

Ren hơi bất ngờ trước câu hỏi của Xavier, nghĩ lại trước đây bọn họ cưới nhau rất lâu vẫn chưa có con liền đáp: "Có lẽ kết hôn xong sẽ có."

Xavier nghe vậy liền cởi phăng áo ra, hào hứng nói: "Chúng ta tạo trùng con đi!" Sau đó bắt đầu quay sang kéo áo Ren.

Ren buồn cười đè bàn tay chộn rộn của Xavier lại nói: "Hôm nay không được, ngủ sớm đi mai chúng ta có việc phải dậy sớm."

Xavier không cho là đúng: "Làm gì có việc nào quan trọng hơn tạo trùng con được ạ?!"

"Mai em sẽ biết." Ren tủm tỉm nói rồi trùm chăn qua đầu Xavier, nhưng Xavier đã nhanh hơn mà co chân quắp lấy eo hắn.

"Một lần thôi cũng không được ạ?" Xavier tội nghiệp nhìn Ren, đùi hắn cọ lên eo hùng chủ. Thế là họ liền tới một lần, sau đó kéo nhau vào nhà tắm làm một lần nữa rồi kết thúc bằng một lần cuối trên giường, đến khi đi ngủ được đã là 3h30 sáng.

Rạng sáng hôm sau khi trời còn chưa tỏ, Xavier vẫn còn đang mắt nhắm mắt mở đã bị Ren dựng dậy, đêm qua làm xong quá muộn nên hắn không mặc quần áo luôn, cứ vậy mà chui vào chăn ôm Ren ngủ. Cũng bởi vậy mà Ren không cần mất công cởi quần áo cho Xavier, xoay người Xavier lại khoác từng lớp quần áo lên người hắn, cũng may Xavier rất phối hợp giơ tay nhấc chân dù mắt vẫn nhắm nghiền, nếu không Ren cũng không ôm nổi hắn dậy đâu. Sau khi mặc quần áo xong Ren vỗ má Xavier nói:

"Cho em ngủ thêm một chút, ta đã đặt báo thức rồi lát nữa nhớ dậy nhé."

"Uhm hmm... vâng..." Xavier mơ màng đáp rồi lại vùi vào gối Ren ngủ tiếp, thậm chí bên ngoài cung điện mở nhạc linh đình cũng không hề hay biết, đương nhiên cũng không nghe thấy tiếng báo thức đang kêu lên inh ỏi, mãi cho đến khi William hớt hải mở cửa phòng ra túm hắn dậy.

"Trùng thần ơi, sao tên ngốc nhà cậu vẫn còn đang ngủ vậy?!" William xốc chăn đá Xavier lăn lông lốc xuống mặt đất. "Mau nhanh lên, tất cả đều đang chờ cậu đấy!"

"Ai chờ? Chờ ở đâu? Chờ tôi làm gì?" Xavier ngáp dài gãi đầu. Eo hắn vẫn còn hơi nhức chỉ muốn bò lên giường nằm cả ngày thôi, đương nhiên nếu có Ren nằm bên cạnh thì càng tốt.

"Đương nhiên là quan viên hai bên đang chờ cậu ở lễ đường rồi! Định không kết hôn nữa à?"

Xavier lúc này mới choàng tỉnh, hốt hoảng túm lấy vai William: "Kết... kết hôn?"
Bình Luận (0)
Comment