Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Chương 23


Mùa mưa tới, cuộc sống của thú nhân chỉ xoay quanh việc tìm kiếm thức ăn chứ hưởng thụ gì đó cũng không có nhiều, dù vậy khi mưa không ngừng rơi thì những hoạt động cầu yêu cũng không có ít.

Thú nhân lại rất phóng túng trong chuyện này, nói sao thì việc sinh ra giống nòi của mình cũng là chuyện nên làm.

Bạch Kỳ Thư ăn no thì buồn ngủ, cậu ghé vào đống lông chim ngủ ngon lành.

Eagle so với cậu thì không có nhàn nhã như vậy, anh tranh thủ khi mưa còn chưa có quá lớn, đi đốn vài gốc cây cùng chọn vài tảng đá làm nồi chén cho cậu.

So với thú nhân loại bốn chân lông xù thì loài chỉ có hai chân như Eagle móng tay không có sắc bén như vậy, anh dùng đao xương cùng đao đá để đục đẽo nồi chén, dù vậy tốc độ cùng lực tay cũng đều rất tốt, chén nồi làm ra cũng tròn trịa không thô rát lắm.

Bạch Kỳ Thư đang ngủ thì nghe tiếng bang bang trầm đục vang lên, cậu mở đôi mắt đen ra nhìn ngó, rất nhanh nhìn thấy chim to nhà cậu đang chú tâm làm cái gì đó, vẻ mặt chuyên chú đẹp trai khó tả.

" Em tỉnh rồi, anh làm ồn em sao?"
Eagle có cảm giác nhìn lên thì thấy một đôi mắt nhỏ nhìn mình, vốn dĩ anh không tính vào phòng làm đâu, nhưng bên ngoài mưa quá dữ, không sao ở ngoài được.

" Em ngủ đủ rồi, anh làm gì thế?"
Bạch Kỳ Thư bò lại chỗ chim to.

" Anh làm nồi cho em, em xem như vầy được không?"1
Eagle đưa cho chuột nhỏ một cái chén.

Cái chén so với tay anh thì nhỏ, nhưng vào tay cậu thì vừa đủ.

Chén làm bằng gỗ nguyên khối nên không có đường kẻ nào, bên ngoài đã được mài khá ổn, bên trong cần phải đợi chỉnh sửa lại.

Bạch Kỳ Thư ước lượng cái chén trong tay, rất là yêu thích tung tung nó lên, nhẹ, vừa tay.


" Thật thích, cái làm to hơn đi, cho anh nữa."
Bạch Kỳ Thư cười tít mắt.

" Được, em xem còn muốn làm gì, anh làm theo ý em."
Mới đầu còn lóng ngóng về sau anh biết bí quyết rồi lại làm rất nhanh, chỉ sợ không hợp ý cậu.

" Muốn cái chảo, chính là cái nồi nhưng không có sâu như vậy mà nong hơn, ở giữa sâu nhất rồi nong dần ra xung quanh, hai bên đối xứng có hai cái quai."1
Cậu để ý nồi ở đây không có quai, dù là á thú nhân cũng đều không sợ chút nhiệt nóng từ cái nồi mới nấu, nhưng cậu lại sợ nha, toàn phải để chim to xử lý cho cậu.

Eagle bưng qua một khối đá bắt đầu dựa theo cậu nói mà đục đẽo.

Bạch Kỳ Thư ngồi bên cạnh xem anh làm, ngồi một hồi lại có chút buồn tay buồn miệng, cậu lại moi hạt cứng mà hồi trưa đã nướng ra lột vỏ, cho vào miệng nhai nhai.

" A."
Cậu đối với chim to a một cái, Eagle đang làm a theo thì một cái hạt chui vào miệng anh.

Chim to ngẩn ra một chút quay qua nhìn chuột nhỏ, miệng nhai nhai, ừm, cũng ngon đó.

Mổ một cái lên môi cậu thưởng cho xong lại tiếp tục làm việc.

Cứ thế hai người hai việc, hai cái miệng nhai hạt nhai đến vui vẻ.

" Eagle!"
Mash đứng ở ngoài cửa nhìn bọn họ, sâu trong mắt có chút hâm mộ.1
" Anh phải đi săn rồi."
Eagle để đồ trong tay xuống, hôn lên mặt cậu một cái.

" Anh đi đi, nhớ cẩn thận."
Bạch Kỳ Thư bưng mặt anh hôn hạ hai cái, cũng không ngại có người ngoài ở đây.

" Có thể quan tâm tôi chút không? Đây, nghe nói anh muốn da thú, a phụ tôi đưa đó."
Mash lại hâm mô ghen tỵ cũng là không quên đưa ra tấm da thú trên tay.

" Ừm, cảm ơn ông ấy giùm."
Eagle mở tấm da ra xem thử độ rộng, vậy mà là nguyên khối, còn rất to, vừa đủ che cái cửa, nhưng tấm da tốt như vậy làm màn che quá lãng phí.

" Tấm da này anh định làm gì à?"
Mash nhìn vẻ đắn đo trên mặt anh thì hỏi.

" Tôi muốn làm cái màn che cho căn phòng này, nhưng tấm da này dùng như vậy thì quá lãng phí."
Tấm da này làm cái chăn cho chuột nhỏ dùng làm mền đắp còn tốt hơn.

" A vậy có gì khó, anh ra chỗ kia tập hợp đi, tôi về nói với a mẫu một tiếng."
Mash vừa nói vừa chạy mất bóng.

Bạch Kỳ Thư ló đầu ra nhìn cũng nhìn không thấy.

" Em vào nhà đi, anh đi đây."

Eagle đẩy cậu vào nhà, rồi đi mất.

Bạch Kỳ Thư lưu luyến lại ló đầu ra nhìn cho tới khi mất bóng anh.

Sau khi chim to đi được một lúc thì có một á thú nhân cập bến gian phòng đá nhà cậu.

" Cậu bé."
Jane đứng ngoài cửa vẩy vẩy tay với Bạch Kỳ Thư.

Bạch Kỳ Thư nhìn á thú nhân có đôi mắt đen đặc biệt xinh đẹp, ngũ quan cứng cỏi lại có chút già dặn, trên đầu là hai cái tai tròn lông nhung đen cùng mái tóc đen thì có chút ngẩn người.

" Cậu là á thú nhân nhà Eagle tên là Kỳ đi."
Anh nhìn cậu ngẩn ngơ thì cười nhẹ rồi hỏi lại.

" Vâng."
Bạch Kỳ Thư gật đầu.

" Tôi là a mẫu của Mash, không phải các người muốn da lông sao, tôi đã giúp hai người nối chúng lại thành một tấm lớn, có thể làm màn che rồi."
Jane đưa tấm da được chấp vá bởi nhiều miếng da thú khác loại cho cậu.

" Thật sự cảm ơn anh."
Bạch Kỳ Thư ôm tấm da to vào người, nghiêng đầu cười nói.

Jane nhìn á thú nhân nhỏ xinh có mái tóc trắng cùng cái tai nhỏ giấu trong mái tóc mà cũng phải thầm khen thật đẹp, có thể nói là đẹp nhất ở dực sư tộc, hèn chi thằng nhóc Dean kia lại cứ khăng khăng muốn cướp người.

Sau khi Jane đi rồi Bạch Kỳ Thư lại rảnh rỗi, muốn may đồ cũng không có kim, hay là...!
Bạch Kỳ Thư bịch bịch chạy qua nhà Lisa.

" Lisa."
Lisa đang may áo da thú nghe tiếng gọi nhỏ nhẹ mềm mại giật mình ngẩng đầu lên, nhìn thấy Bạch Kỳ Thư mới xem như hiểu rõ.

" Làm sao vậy Kỳ?"
Lisa giật giật đôi tai mèo trên đầu đi lại cửa, cửa của nhà họ cũng có màn che, mà hầu hết thú nhân có bạn đời đều sẽ làm màn che, chắc cũng chẳng ai muốn bị quấy rầy bởi những ánh mắt bên ngoài.


" Anh đang may áo sao, tôi muốn mượn một cây kim may thôi, cây kim của tôi bị gãy rồi."
Bạch Kỳ Thư ngại ngùng nói.

" À được thôi, bình thường lúc dùng tôi cũng hay làm gãy kim, có trữ rất nhiều, để tôi đi lấy cho."
Lisa rất thấu hiểu mà đi vào trong, không chỉ lấy ra một cây kim mà tận ba cây.

" Nhiều như vậy, không phiền anh chứ..."
Bạch Kỳ Thư có chút không dám cầm, kim của Lisa đưa cậu là loại làm từ xương thú mài ra, so với xương cá thì chắc hơn nhiều nhưng lại không có mảnh mai, kim này may áo sẽ để lại những cái lỗ rất to.

" Cái kim này tôi có rất nhiều, nhưng mà này, tôi biết cậu muốn may váy lông chim, tôi cũng nhìn xem váy của cậu rồi, đường may rất mảnh, còn rất mềm mại chắc là đã dùng lại kim xương cá, tôi cũng thấy cậu không rành may vá, cậu trước dùng cái kim này của tôi may trên da thú cho quen tay rồi hãy dùng kim xương cá mà may váy lông, kim xương cá rất sắc bén còn mảnh mai, đâm vào tay sẽ đau lắm."
Lisa cười nhẹ nhìn cậu.

" Anh nói đúng, cảm ơn anh nhé."
Bạch Kỳ Thư nghe đến ngẩn cả người, lí nhí đáp, còn ngọt ngào cho hắn một cái cười lộ răng.

Lisa nhìn cậu đi mất cũng lắc đầu cười, đi vào nhà.

Lúc Eagle về Bạch Kỳ Thư đã may được một hàng dài trên tấm da thú mà Jane đã cho để làm màn che.

" Eagle! Anh xem nè!"
Con chuột nhỏ nào đó tranh công nhào tới ôm chim to.

Eagle vội vàng đỡ lấy cậu, một tay nâng mông chuột lên, bất đắc dĩ bê con chuột vào nhà.

" Người anh ướt nhèm rồi."
Con chuột nào đó đụng vào một mảnh ẩm ướt thì trề môi..

Bình Luận (0)
Comment