Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 391



Tên đó uống một ngụm, vẻ mặt hưởng thụ: “Máu của con con khốn đó thật ngon.

Phụ nữ bây giờ không còn trong trắng nữa, hại tôi chỉ có thể tìm đến những cô bé mười một, mười hai tuổi.

Có điều, như vậy càng thêm ngon.”
Gương mặt Vân Kỳ lạnh lùng, hỏi: “Quãng thời gian này, anh sẽ không chỉ một mực uống rượu tìm vui chứ?”
Thiên Huyền ngoắc ngoắc cái cằm của thiếu niên xinh đẹp bên cạnh, thiếu niên xinh đẹp kia thuận theo dâng môi mình lên, ôm hôn với tên đó.

Anh ta nếm đủ đôi môi của thiếu niên xinh đẹp mới nói: “Đám quỷ ở trong địa ngục kia, quỷ khí quá nặng.

Cho dù có dáng dấp đẹp, tôi cũng không lắm thích, vẫn là thích con người hơn.


Tôi cực kỳ mê luyến cơ thể tràn ngập linh khí của bọn chúng.”
Sắc mặt Vân Kỳ lạnh hơn: “Thiên Huyền đại nhân, có phải anh đã quên chuyện gì đó rồi không?”
“Yên tâm, anh nghĩ tôi giống anh, chìm vào ôn hương liền không ra được?”
Thiên Huyền đáp lại, “Tôi đã đi tới nhân gian, sẽ nhấc lên mưa máu gió tanh ở đó.

Ở bên cạnh thủ đô, đã có mấy thành phố bị yêu ma cổ đại trấn áp.

Chỉ tiếc, đều chút thứ không có thành tựu gì.”
Thiên Huyền nói đến đây, dừng một chút, cười nói: “Mâu thuẫn từ xưa đến nay của phái Mao Sơn và phái Lao Sơn đã có sẵn.
Muốn để bọn chúng đấu nhau, thật sự quá đơn giản.

Hơn một nghìn năm trước, tôi đã từng giấu một món bảo vật ở bên bến đò Hoàng Hà, là Thần khí thượng cổ.

Tôi đã thả tin tức ra.

Hiện tại các đại gia tộc và môn phái đều không hứng thú để ý chuyện cô bạn gái nhỏ của anh nữa, tất cả đều đến chỗ bến đò Hoàng Hà rồi.
Thân thể của anh ta hơi nghiêng về phía trước, cười rất âm hiểm: “Tôi muốn để bọn chúng đến nhiều một chút, chết nhiều một chút.

Ai cũng đừng hòng chạy thoát khỏi cạm bẫy mà tôi đã thiết kế.”
Vân Kỳ im lặng chốc lát, nói: “Người của nhà họ Chu có đi không?”
“Người nhà Chu tham lam còn hơn cả tưởng tượng của chúng ta.

Tin tức này, tôi chính là tiết lộ cho nhà họ Chu sớm nhất.


Nhà họ Chu gia lập tức phái Chu Vân Mộc và hai cha con Chu Vũ cùng nhau đi tới bến đò Hoàng Hà, muốn một mình nuốt món bảo vật kia của tôi.

Hiện tại nhà họ Chu gia và phái Mao Sơn đã sinh ra hiềm khích, ẩn ẩn có dấu hiệu quyết liệt.

Mà Lao Sơn và Mao Sơn đã có nhiều lần tranh đấu.

Mâu thuẫn to nhỏ giữ bọn chúng, mưu kế của tôi ít nhiều cũng có tác dụng, bọn chúng đã bắt đầu nội chiến.”
Sắc mặt Vân Kỳ khá hơn một chút, trên khóe miệng nhếch lên, nói: “Thiên Huyền đại nhân không hổ là Thiên Huyền đại nhân.
Có Thiên Huyền đại nhân ra tay, tự nhiên có thể true đùa, xoay đám người ở Hoa Hạ kia vòng vòng.”
Khóe mắt Thiên Huyền chớp chớp, nói: “Tên người Nhật âm dương rất gian xảo, có muốn lợi dụng một một chút hay không?”
Vân Kỳ thản nhiên nói: “Người Nhật âm hiểm xảo trá, không giỏi bị tính mưu.

Thiên Huyền đại nhân, tôi đã từng quen biết với bọn chúng, đề nghị ngài nên cẩn thận.”
“Yên tâm, tôi sẽ không liên kết đồng minh với chúng.”
Thiên Huyền uống một ngụm rượu ở trong miệng người thiếu nữ xinh đẹp kia, nói, “Bọn chúng chẳng qua là con cờ của tôi mà thôi.”
Vân Kỳ cười nói: “Như vậy, chúc ngài thành công.”
Anh ta dứt lời, tắt máy tính đi.

Hiện tại là thời đại khoa học kỹ thuật, mấy món sản phẩm khoa học kỹ thuật này thật sự dùng khá tốt, không cần lãng phí linh lực.

Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên, Vân Kỳ xoay người đến phòng khách, vung tay lên, cửa đã mở ra.

Hai người đàn ông trung tuổi đi đến, một người có hình thể tiêu chuẩn, giày da âu phục, một tên khác có bụng bia, tóc đã trọc, nhưng rất có khí thế.


hai người đều là dáng vẻ của nhân sĩ thành công.
“Chủ nhân.”
Hai người một mực cung kính cúi đầu.
Nếu như người quen biết hai người này thấy được cảnh tượng trước mắt thì tuyệt đối sẽ sợ hãi nhảy dựng lên.

Hai người kia là chủ tịch tập đoàn Thương Long và tập đoàn Thiên Nguyên.

Hai tập đoàn này có thế lực rất lớn ở trong nước, sản nghiệp phía dưới bao gồm đủ loại.

Đặc biệt là tập đoàn Thiên Nguyên, đứng đầu các công ty thương mại điện tử mới nổi, giá trị sản lượng hàng năm vượt hàng nghỉ tỷ.

Có thể nói, đây là hai vị thần tại ở Hoa Hạ.
Chỉ là hai người như vậy, thế mà gọi Vân Kỳ là chủ nhân.
Vân Kỳ ngồi ở trên ghế sa lon, mười ngón đan vào nhau, lạnh nhạt nhìn hai người, nói: “Chuyện tình để các ngươi chuẩn bị, đã chuẩn bị thế nào rồi?”
Hai người cúi đầu, khom người, nói: “Xin chủ nhân yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ ngài ra lệnh một tiếng, liền sẽ bắt đầu chặn đứng sản nghiệp phía dưới nhà họ Chu.”
Từ xưa đến nay, người tu đạo không thể thiếu nhất chính là bốn loại “tài” “lữ” “pháp”“địa”, chữ “tài”này được xếp đầu tiên, có thể thấy tiền vàng tài phú, với người tu đạo mà nói quan trọng đến mức nào, không có tiền, không có thiên tài địa bảo, còn tu luyện gì nữa?
Cho nên, bất kể là các môn phái lớn, hay các gia tộc lớn, dưới trướng đều có vô số sản nghiệp, một vài con cháu trong gia tộc không có năng lực, còn có một vài con cháu ở nhánh khác, chuyên kinh doanh những sản nghiệp này, ví dụ như công ty nước giải khát dưới trướng Lãm Sơn, đã trở thành công ty hàng đầu trong ngành.


Bình Luận (0)
Comment