Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 444



“Các vị, còn nhớ rõ chuyện trước đó, sản nghiệp dưới trướng chúng ta bị người ta chặn lại chứ?” Chu Nguyên Hạo nói, “Sản nghiệp của nhà họ Chu chúng ta Chu lớn, lúc đầu bị người ta chặn cũng không có việc khó khắn, mấy năm qua, chúng ta cũng đã bị người khác chặn mấy lần, sớm đã thành thói quen.
Nhưng khiến người ta không ngờ rằng, bên trong gia tộc chúng ta, thế mà lại có một tên lừa đảo.”
“Ai?” Chu Nguyên Chính nhịn không được hỏi.
Chu Nguyên Hạo vẫy tay, chú Trịnh bước nhanh đến, trong tay là một cô gái trẻ, lôi cô ta đến.

Đám người hít một ngụm khí lạnh, không dám tin tưởng nhìn người kia.

Người kia chính là Chu Vy Hân, là hậu bối mà ông cụ Chu lão yêu thương nhất.


Chú Trịnh ném Chu Vy Hân xuống đất, Chu Vy Hân kêu thảm thiết, ngã nhào xuống đất, giọng nói của Chu Nguyên Hạo lạnh lùng: “Chư vị, vài ngày trước, việc buôn bán của nhà họ Chu chúng ta bị người ta chặn lại, tổn thất nặng nề.

Ngoại trừ có người ở bên ngoài làm mưa làm gió ra, tở trong gia tộc cũng có phản đồ.”
Anh nói, nhìn về phía Chu Vy Hân trên đất , Chu Vy Hân lớn giọng nói: “Ông nội Chu, ngài Chu, tôi oan quá, cầu xin các vị mau cứu tôi.”
Chu Văn Mộc trầm giọng nói: “Thiên phú của Chu Vy Hân rất tốt, là đệ tử quan trọng mà nhà họ Chu bồi dưỡng cho đời sau.

Cha của nó đã hi sinh vì gia tộc vào mười lăm năm trước, mày nói nó là phản đồ, có chứng cớ không?”
“Muốn chứng cứ sao?” Chu Nguyên Hạo khẽ gật đầu với chú Trịnh, chú Trịnh đưa một phần văn kiện vào tay đám người, Chu Nguyên Hạo nói: “Mẹ của Chu Vy Hân có bệnh nhiễm trùng tiểu đường, đã đến cuối đời, có nhu cầu cấp bách thay thận nhưng vẫn luôn không tìm được thận phù hợp.

Nhưng một tháng trước, bà ấy đột nhân làm phẫu thuật thay thận, bệnh tình không chỉ ổn định lại, khôi phục cũng cực kỳ nhanh.”
Chu Vy Hân nói: “Đó là do vận khí của mẹ tôi tốt, thời khắc mấu chốt tìm được thận.”
“Có phải không?” Chu Nguyên Hạo mỉm cười lạnh lùng một tiếng, nói, “Văn kiện trong tay các vị , chắc đều đã thấy được rồi chứ.

Mặc dù đối phương đã rất cao tay, nhưng quả thận thận này cũng không phải là có được nhờ con đường chính quy.”
Chu Văn Mộc lạnh giọng nói: “Coi như không phải dùng cách chính quy, cũng không thể nói rõ chuyện gì.”
Chu Nguyên Hạo đáp: “Các vị, mời tiếp tục lật tiếp.

Những thứ này đều là cơ mật thương nghiệp quan trọng nhất mà Chu Vy Hân bán cho kẻ ngoài.”

Đám người lật xem, sắc mặt cũng không quá tốt, đặc biệt là nữ tổng giám đốc bá đạo Chu Tam Thẩm đột nhiên đứng lên, tức giận quát: “Chu Vy Hân, nhà họ Chu chúng tôi không đối xử tệ bạc với cô, tôi cũng đã giúp cô rất nhiều lần.

Lần trước mẹ cô bệnh nặng, cũng là tôi giúp cô liên hệ thầy thuốc giỏi nhất, cô lại dám bán đứng nhà họ Chu, lấy oán trả ơn!”
Chu Vy Hân cắn răng, nói: “Nhị thẩm, ngài đừng tin bọn chúng, đây đều là vu oan! Là vu oan!”
Chu Nguyên Hạo lại mỉm cười lạnh lùng, nói: “Xem ra cô chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ.” Anh liếc mắt với chú Trịnh, chú Trịnh liền gửi cho mọi người một video.

Mọi người mở video ra, phát hiện là Chu Vy Hân đang gọi điện thoại video.

Toàn bộ nội dung trò chuyện đều nghe được rõ ràng, sắc mặt Chu Vy Hân lập tức trở nên trắng bệch, đám người nhà họ Chu giận dữ, nhao nhao mắng to, Chu Nguyên Hạo lạnh nhạt nhìn cô ta một chút: “Cô còn gì để nói không?”
Chu Vy Hân cúi đầu, nói: “Vì để cho mẹ tôi sống sót, tôi không hối hận.”
“Rất tốt.” Chu Nguyên Hạo nói, “Tôi nể phục lòng hiếu thảo của cô, nhưng có một số việc, đã làm thì sẽ phải trả giá đắt.”
Chu Vy Hân cắn răng, ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào anh: “Tôi chỉ cầu xin anh bỏ qua cho mẹ tôi, để bà được an hưởng tuổi già.”
“Yên tâm đi.” Chu Nguyên Hạo nói,không có biểu cảm gì, “Hiện tại đã sớm không liên luỵ gì đến cửu tộc.”
Chu Vy Hân hít sâu một hơi, quay người lên hành lang của tầng ba nhảy xuống phòng khách.

Cô ta không sử dụng thuật pháp võ công gì, trực tiếp nện đầu xuống đất, đầu bị nện thànhnát nhừ, đỏ trắng tràn ra khắp nơi.

Tất cả đám người họ Chu trong phòng khách nhảy dựng lên, nhao nhao lùi lại.


Nhị thầm nhà họ Chu nhìn thoáng a thi thể trên đất, sau đó ngẩng đầu nói: “Gia chủ anh minh.”
Sắc mặt Chu Văn Mộc rất khó coi.

Nhị thầm nhà họ Chu là người có năng lực làm ăn mạnh nhất trong nhà họ Chu, sở dĩ sản nghiệp dưới tay nhà họ Chu nhiều năm không ngã, cũng là bởi vì có bà ở đấy.

Bà đã nói ra lời như vậy, hiển nhiên là cho thấy, bà đã quyết định trung thành với Chu Văn Mộc.
“Chú hai.” Chu Văn Mộc nhìn về phía người đàn ông vẫn luôn ngồi ở bên cạnh.

Người đàn ông kia đeo một đôi kính, thân thể hơi béo, chính là con trai thứ hai của ông cụ Chu, từ nhỏ ở trong gia tộc đã không có cảm giác tồn tại, cũng không có căn cốt tu luyện.

Sau khi lớn lên đi đến MIT của nước Mỹ học, cầm hai bằng bác sĩ trở về, bây giờ đã có một phòng thí nghiệm rất lớn ở trong nước.
“Chú hai.” Chu Văn Mộc nói, “Chú cứ mặc kệ mà không để ý đến vợ mình à
Chu Vân Thanh nhàn nhạt nói: “Anh cả, anh biết đấy, nhà chúng ta đều là vợ em làm chủ, vợ của em nói cái gì thì chính là cái đó.”


Bình Luận (0)
Comment