Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 590



Tôi nhìn kỹ thân thể hắn ta, phát hiện ở đan điền mơ hồ có ánh sáng đỏ loé lên.

Trong lòng tôi cả kinh, hắn ta đang đốt hồn thể hay sao?
Quỷ đốt hồn thể chiến đấu, cũng giống như người sống đốt sinh mệnh để chiến đấu vậy, như vậy là muốn mất cả chì lẫn chài đây mà.
Không đúng, với tính cách âm hiểm xảo trá của quỷ vương Thư Tần, hắn ta sẽ không làm như vậy đâu.
Chẳng lẽ… là có người khác thao túng bọn họ ở sau màn?
Tôi nhất thời cảm thấy sống lưng phát lạnh.


Có thể thao túng quỷ vương, ít nhất phải có cấp bậc quỷ đế, thậm chí, có khi còn mạnh hơn!
Bỗng nhiên, Tư Hoàng Lăng phát ra một tiếng kêu đau, cả người bay ra ngoài, ngã xuống, tôi vội vàng tung người lên, tiếp lấy anh ấy, tay phải của anh ấy đã máu thịt mơ hồ.
Tôi lập tức đút một viên đan dược cho anh ấy, anh ấy nắm tay tôi nói: “Tôi không sao.”
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía Thư Tần, rõ ràng cả người hắn ta máu thịt mơ hồ, bị thương rất nặng, lúc này lại giống như một người không sao cả vậy, hành động tự nhiên, ánh sáng đỏ loé lên trong mắt, trên gương mặt thối rữa lộ ra biểu cảm điên cuồng.
“Phi Viêm, rốt cuộc cũng đã đến lượt cô rồi.” Hắn ta chậm rãi đi tới, tựa như lại nhớ đến cái gì, cười nói: “Tu vi của cô bây giờ thấp như vậy, giết cô thì có gì vui chứ? Không bằng tôi đi phá huỷ Cột trụ không gian trước đã, rồi lại tới phục vụ cô.”
“Dừng tay!” Tôi hoảng sợ gào thét.
Hắn ta xoay người, đi tới trước Cột trụ không gian, quay đầu lại thưởng thức biểu cảm của tôi.

Lúc nhìn thấy mặt tôi lộ ra biểu cảm hoảng sợ, hắn ta nở nụ cười thoả mãn, sau đó lấy ra một hạt châu màu đỏ, dán lên cái cột nhọn màu đen.
Đó là…
Trong lòng tôi kinh hãi.

Đó là máu, ẩn chứa quỷ khí vô tận.

Quỷ khí trong máu này nặng như vậy, chẳng lẽ là đến từ những con quỷ viễn cổ khủng bố ở tầng địa ngục thứ mười tám hay sao?
Tôi đột nhiên nhớ đến một giấc mộng trước đây.

Một người đàn ông tóc đỏ áo đó nói với tôi, Thiên nhãn trên trán tôi là của anh ta, anh ta nhất định sẽ đến đoạt lại đồ của mình.
Chẳng lẽ, đó là máu của anh ta hay sao?
Động tác của Thư Tần ngừng một lát, lại rụt về, tựa như cảm thấy chưa hết hả giận, bèn cười lạnh nói với tôi: “Biết đây là cái gì không? Đây là vũ khí mạnh mẽ mà thần linh thượng cổ đã ban cho ta, nó có thể khiến tôi đạt được thực lực của quỷ vương cao cấp.

Hơn nữa linh lực còn không bao giờ khô cạn.

Chỉ cần tôi dán nó vào Cột trụ không gian, nó sẽ phát nổ, sức mạnh của nó không chỉ nổ sập cái cột này, mà còn có thể nổ sập cả thành phố này ấy chứ.”
Hắn ta chỉ vào tôi, điên cuồng nói: “Hết thảy những thứ mà cô quý trọng, cũng sẽ bị huỷ diệt hoàn toàn.”
Dứt lời, hắn ta ha ha cười to, tiếng cười vô cùng điên cuồng, sau đó bước về phía cột nhọn.
“Dừng tay!” Tôi đứng dậy, đuổi hai bước về phía trước, giọng căm hận nói: “Thư Tần, dừng tay, nếu không tôi nhất định sẽ khiến anh tan thành mây khói!”
Thư Tần ha ha cười to: “Phi Viêm à, cô đã không còn là Tướng quân quân Trấn Ngục Phi Viêm của năm đó, cô chẳng qua chỉ là một người phàm nho nhỏ, cô có thể làm gì được ta?”

“Cho dù tôi chỉ là một người phàm, tôi cũng có bản lĩnh giết anh, anh có tin không?” Tôi giận dữ nói: “Tôi cho anh một cơ hội, lập tức trở về địa ngục đi, tôi có thể không nhắc đến chuyện cũ, bằng không, tôi nhất định sẽ khiến anh phải chết tại chỗ này.”
Thư Tần quay đầu lại, đầu tiên là dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn tôi, sau đó lại ha ha cười lớn: “Thiếu chút nữa tôi đã bị cô lừa rồi.

Phi Viêm, ngược lại tôi rất muốn biết người làm thế nào để giết tôi đây.”
Dứt lời, hắn ta bước mấy bước đi tới trước cái bia nhọn, giơ tay lên.
Bỗng nhiên, tay hắn ta laikj lại dừng lại một lần nữa.
Hắn ta chậm rãi cúi xuống, nhìn vào ngực mình.

Ở vị trí trái tim, đột nhiên có một ký hiệu sáng lên.

Ký hiệu này hơi loé lên, từ trái tim, cơ thể hắn ta bắt đầu bị ám hoả thiêu đốt, từng tấc từng tấc biến thành tro bụi.


Bình Luận (0)
Comment