Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 610



Dáng người Lâm Khả Khanh thay đổi theo từng bước đi, thân người vốn dĩ hơi béo nay lại nhanh chóng trở nên gầy gò cho đến khi cả người biến thành hình dáng của quỷ, mái tóc ngắn cũng dần dần dài ra, khuôn mặt tròn trịa cũng ngày càng nhọn.

Chỉ với vài bước chân, cô ấy từ một nữ sinh đại học vô cùng đáng yêu lại trở thành một nữ quỷ xinh đẹp quyến rũ nhưng toàn thân lại toát lên khí chất của một nữ quỷ đầy ma mị.

Quỷ Vương Nhược Khê.

Nhược Khê lúc còn sống vừa thô to lại vừa xấu xí, thế nhưng sau khi cô ta chết đi lại trở thành Quỷ Vương, sử dụng sức mạnh đó để thay đổi diện mạo của bản thân, biến thành một cô gái xinh đẹp vô cùng.

“Khả Khanh đâu rồi?” Tôi nằm trên mặt đất, cố gắng hết sức ngẩng đầu lên, vừa nói xong miệng đã chảy rất nhiều máu.


“Cô muốn hỏi cô gái kia à?” Nhược Khê cười, nói: “Cô gái đó trước khi lên đại học đã bị tôi giết rồi, tôi còn đặc biệt biến thành bộ dạng của cô ta để tiếp cận cô, cùng cô trở thành bạn tốt, vì để hôm nay có để dùng một chiêu giết chết cô.


Ánh mắt tôi trở nên lạnh lẽo: “Vậy những cái xúc tu kia…”
Những cái xúc tu trên trần nhà đều thu hết về trong người Nhược Khê, sáu, bảy cái xúc tu giống như cái đuôi vẫy vẫy đằng sau người cô ta, cô ta đưa tay lên, nhẹ nhàng sờ vào đám xúc tu, nói: “Cô nói cái này à? Đây là kỹ năng mà sau khi giết Quỷ Vương ở địa ngục, ăn quỷ tinh của nó xong thì có được, kỹ năng này quả thật hữu dụng, không chỉ dùng được trên chiến trường mà ngay cả trên giường cũng thế.

Có thể dùng nó để giết chết tướng quân Phi Viêm nổi tiếng, xem ra tôi hy sinh cũng không lãng phí đâu nhỉ.


Cô ta kiêu ngạo lớn tiếng cười, trong đáy mắt còn hiện lên vẻ đắc ý.

Trong lòng tôi có chút đau đớn, hóa ra cô gái Lâm Khả Khanh mà tôi biết, cô gái tuy lạnh lùng nhưng nội tâm vô cùng ấm áp đó từ trước đến nay chỉ là một bóng ma mà thôi.

“Tướng quân Phi Viêm, để tôi kết thúc sinh mệnh của cô đi.

” Nhược Khê cười nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ không để cô chịu đựng cảm giác đau đớn khi chuyển kiếp đâu, tôi sẽ liên kết linh hồn của cô lại rồi tiêu diệt cùng một thể.



Nói rồi, những xúc tu đằng sau lưng cô ta lập tức bay lên, hung hăng xuyên qua nội tạng tôi.

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện từ trong không trung, vô số cánh hoa cũng xuất hiện, bay về phía Nhược Khê.

Nhược Khê vô cùng kinh ngạc, lập tức ra lệnh cho các xúc tu chặn lại, những cánh hoa quấn lấy xúc tu của cô ta, trong một giây ngắn ngủi, các cánh hoa tản ra, những xúc tu kia cũng biến trở thành những bộ xương trắng.

Nhược Khê đau đớn hét lên, trong chớp mắt, ba, bốn xúc tu đã biến thành xương, cô ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía người đối diện, không dám tin vào mắt mình.

Đứng trước mặt cô ta lúc này chính là Tống Anh ban nãy bị cô ta giết.

“Cô, làm sao cô…” Nhược Khê ngạc nhiên không nói nên lời, đột nhiên cô ta cảm thấy đầu như quay cuồng, xoay tròn trong không trung vài vòng rồi ngã vào trong vũng máu.

Cô ta một lần nữa không dám tin vào mắt mình, tôi toàn thân bê bết máu, trên tay cầm theo một thanh kiếm lửa, lạnh lùng nhìn cô ta.

“Cô…” Cô ta mấp máy môi, tôi lạnh lùng nói: “Tôi đã sớm cảnh giác cô rồi, cô tưởng rằng tôi sẽ dễ dàng bị cô lừa sao? Ngay khi các xúc tu kia xuyên qua người tôi, tôi đã tránh được rồi.

” Không đợi Nhược Khê đáp lại, tôi lập tức chặt đầu cô ta.


“Khương Lăng, cô ta muốn chạy trốn.

” Tống Anh đột nhiên hét lớn, vô số cánh hoa lại lần nữa bay lên, chặn trước mặt Nhược Khê.

Nhược Khê đã sống ở địa ngục hàng ngàn năm nay, cô ta có vô số cách để tự cứu sống bản thân, chỉ chặt đầu thì chắc chắn không thể giết chết được cô ta.

Tôi định cầm kiếm lửa liên tiếp tục chém cô ta, nếu như cô ta đã đầu thai chuyển kiếp xuống trần gian này từ trước khi nhập học thì qua nửa năm nay, sức mạnh của cô ta ít nhất cũng hồi phục lại được 30% rồi.

Tôi hợp sức cùng Tống Anh có lẽ cũng sẽ có cơ hội thắng cô ta.

Thế nhưng, thiên nhãn trên trán tôi đột nhiên nóng lên.




Bình Luận (0)
Comment