Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 137 - Chương 137: Dã Tâm Của Bắc Minh Nguyệt

Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương Chương 137: Dã tâm của Bắc Minh Nguyệt




Từ chuyện mà Dư Hi kể mới biết được sau khi vị thánh nữ kia chết thì gia tộc Bắc Minh cũng đã thiệt hại nặng nề, mãi vẫn chưa gượng dậy nổi.

Có vẻ như vị thánh nữ kia trực tiếp quyết định sự suy thịnh của gia tộc Bắc Minh.

Còn Bắc Minh Nguyệt kia có vẻ như là người được chọn là thánh nữ đời thứ hai.

Vậy nên cô ta mới nôn nóng muốn lấy lại roi Trấn Tà như vậy, dù sao đó cũng là biểu tượng của Thánh Nữ.

"Dư Hi, tôi cũng có một thanh kiếm giống của cô."

Chúc Hạ Dương nhìn thanh kiếm trong tay Diên Hi, rất giống kiếm trảm ma của mình, ngay cả con dấu ở trên cũng giống như đúc.

"Thật sao? Trừ tà sư của gia tộc Bắc Minh đều có thanh kiếm này, không biết sao cô lại có?"

Diên Hi kinh ngạc nhìn Chúc Hạ Dương, không biết cô gái này rốt cuộc có lai lịch gì, không chỉ có roi Trấn Tà mà còn có cả kiếm Trảm Ma.

Mặc dù rất tò mò nhưng mà sau khi Chúc Hạ Dương tỏ vẻ sẽ không nói cho mình biết thì cô ta cũng không tiếp tục hỏi nữa.

Dẫn hai người vào phòng nghỉ cho khách, cũng chuẩn bị cho Chúc Hạ Dương một bộ quần áo, sau khi Chúc Hạ Dương tắm rửa thay đồ, nhìn lại mình trong gương, có vẻ dễ nhìn hơn nhiều.

Sau đó cô xoay người nhìn chiếc hộp trên bàn, mở hộp ra, trong đó là một chiếc roi dài.

Thân roi chế tác tinh xảo, từng khấc từng khấc xiết chặt tạo thành thân roi, nhìn qua cứ như là dùng đầu khớp xương làm ra, lóe lên tia sáng trắng âm u.

Chúc Hạ Dương dùng tay chạm vào một cái, vội vàng rụt tay lại.

Cô cứ cảm giác như cả người mình bị điện giật vậy, cả người run lên một cái khiến cô vội vàng đậy nắp hộp lại.

Mà lúc này trong phòng của gia chủ nhà Bắc Minh, Vân Bà hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm vào phía trước cứ như đang trầm tư gì đó.

Bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên khiến bà lấy lại tinh thần.

"Vào đi."

Tiếng mở cửa vang lên... Bắc Minh Nguyệt đi vào.

"Bà cô, hiện giờ roi Trấn Tà đã trở về gia tộc Bắc Minh, có thể tổ chức đại điển Phong Tế rồi."

Sau khi cử hành đại điển Phong Tế thì Bắc Minh Nguyệt sẽ trở thành thánh nữ đời thứ hai của gia tộc Bắc Minh, cô ta sắp có được vinh dự cao nhất của gia tộc Bắc Minh, còn có cả roi Trấn Tà.

"Nguyệt Nhi, con quá nóng lòng, bà cô tự biết sắp xếp, bây giờ quan trọng nhất là lấy được roi Trấn Tà, nếu không... Dù có tổ chức đại điển phong tế thì con cũng không thể trở thành thánh nữ được."

Vân Bà nhìn Bắc Minh Nguyệt, sau đó đứng dậy đi ra cửa nhìn ra ngoài.

Bắc Minh Nguyệt đi lên trước chặn trước mặt bà ta, dáng vẻ vô cùng gấp gáp.

"Bà cô, chúng ta không thể đợi nữa, chỉ có thể để con trở thành thánh nữ, sau đó dùng tài lực của ba con để làm một số chuyện thì mới có thể khiến gia tộc Bắc Minh nhanh chóng lấy lại phong thái như ngày xưa, con thấy việc này càng nhanh càng tốt.

Vân Bà chua xót lắc đầu.

Trước đây gia tộc Bắc Minh hào quang chói sáng thế nào bà ta đã từng nghe... Nhưng mà bây giờ lại xuống dốc đến mức độ này.

Bà ta cũng đã từng nghĩ đến việc để thế gia Trừ tà cứ âm thầm biến mất, nhưng mà bà ta không đành lòng, không thể để cơ nghiệp của tổ tiên mất đi như vậy.

Bà ta không muốn phong thái của gia tộc Bắc Minh ngày xưa chỉ dừng lại ở vạn năm trước.

"Nguyệt Nhi, con quá nôn nóng rồi, việc này bà cô tự biết quyết định."

Năm đó bà đưa đứa trẻ này về Trấn Khê Cổ là vì nhìn thấy tiềm chất của cô ta, may mắn là đứa trẻ này cũng rất chăm chỉ chịu khó, cũng xuất sắc hơn những trừ tà sư cùng tuổi nhiều.

Vậy nên việc để cô ta đảm nhận chức vị thánh nữ cũng là chuyện tất nhiên.

Chỉ là sau khi thánh nữ đầu tiên qua đời thì gia tộc Bắc Minh không hề có chức Thánh Nữ.

Bắc Minh Nguyệt bĩu môi làm nũng nói: "Bà cô biết mà, cháu một lòng muốn trở thành trừ tà sư giỏi nhất, sau đó đi tìm anh Ninh, nên cháu không thể không nóng lòng được."

Nói xong Bắc Minh Nguyệt xoay người ra ngoài, để Vân Bà một mình đứng lặng lại chìm vào trầm tư.

Bình Luận (0)
Comment