Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 285 - Chương 285: Kiếp Nạn Lớn

Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương Chương 285: Kiếp nạn lớn




Ở điện Diêm La, Diêm Vương ngồi trên đại điện, bên cạnh ông ta là Diêm Vương Phi có vẻ không xứng với ông ta lắm.

Diễm lệ như đóa hoa tươi, lại đi cắm trên bãi phân trâu sao?

Dạ Minh ngồi bên cạnh Sơ Nhất, trên mặt tên nhóc này luôn cười híp mắt, nhìn có vẻ rất vui vẻ, liên tục đưa thức ăn vào miệng.

Hôm nay Diêm Vương mở tiệc mời các vị quỷ Vương và các vị âm quan, nói là mọi người đã lâu chưa tụ họp, hiếm có chút thời gian để bồi dưỡng cảm tình.

"Hôm nay khó khăn lắm mọi người mới tụ họp, đều quen biết đã lâu, không cần khách sáo."

Bất Tử đi từ ngoài điện vào, chắp tay với mọi người: "Diêm Vương đại nhân, Thị Huyết đế và Lô Sênh đại nhân cũng đến."

"Ừm."

Diêm Vương cười cười sờ mấy sợi ria mép lưa thưa ở cằm, nhìn quỷ đế Thị Huyết và Lô Sênh đi vào.

Lúc Lô Sênh nhìn thấy Dạ Minh, tuy trên mặt không hề có sự rung động nào, nhưng mà trong ánh mắt lại hiện lên vẻ mừng rỡ.

"Quỷ đế Hằng cổ vì chuyện yêu ma ở dương gian mà bôn ba mệt nhọc, đã lâu rồi không thấy bóng dáng ngài ở âm giới."

Dù là Lô Sênh hay là quỷ đế Thị Huyết, khi đi vào điện Diêm La đều như không nhìn thấy Diêm Vương ngồi trên điện vậy, khiến Diêm Vương rất xấu hổ.

Bản thân mình là chủ của âm giới, nhưng mà địa vị vẫn không bao giờ so được với vị quỷ đế Hằng Cổ của âm giới này.

Hơn nữa, trừ những thủ hạ là âm sai và âm binh ra, có vẻ như cũng không ai xem chủ của âm giới là ông ta ra gì.

Nghĩ lại đúng là có hơi để bụng.

Âm giới này, trừ quỷ đế Hằng Cổ ra, Thị Huyết đế, Túc Âm và Lô Sênh cũng là ba thế lực lớn, vậy nên dù Lô Sênh này chỉ là một cô gái, nhưng mà địa vị ở âm giới cũng không thấp.

"Chuyện yêu ma thế nào rồi? Nếu như cần giúp đỡ thì bất cứ lúc nào chúng tôi cũng ra tay giúp đỡ."

Dạ Minh cười khẽ, bưng chén rượu lên nói: "Đa tạ ý tốt của quỷ đế Minh Hoàng, yêu ma này do ta trông coi, tất nhiên cũng là do ta bắt về, sẽ không phiền mọi người phải ra tay."

"Quỷ đế Hằng Cổ khách sáo rồi, yêu ma là vạn vật chi tà, chúng ta thân làm sứ giả của âm giới, cũng đều có trách nhiệm, sao có thể để một mình ngài gánh vác chứ?"

"Yêu ma này từ thời thượng cổ đến nay đều do quỷ đế Hằng Cổ trông chừng, âm giới này cũng chỉ có quỷ đế Hằng Cổ mới có thể đánh thắng, yêu ma chạy trốn đến nhân gian cũng là chuyện mà chúng ta không làm được gì." Quỷ đế Thị Huyết cười điên cuồng một tiếng, cuối cùng ngồi xuống vị trí đối diện, nhìn thoáng qua Túc Âm.

Dạ Minh khẽ cười, tất nhiên là anh biết ý của quỷ đế Thị Huyết, cũng không mong chờ người khác có thể giúp được mình một tay.

Mà Lô Sênh nhìn quỷ đế Thị Huyết nói: "Lời này của quỷ đế Thị Huyết có lẽ chưa đúng lắm, Yêu Ma chạy đến nhân gian là kiếp nạn lớn của nhân gian, chúng ta làm lãnh đạo của âm giới, có trách nhiệm quản lý tốt âm giới, không để nhân gian bị làm hại."

"Nhưng mà Yêu Ma là hậu quả cái ác của thế gian, để bọn họ nhận lấy hậu quả do mình đời đời kiếp kiếp gây ra cũng có gì không tốt chứ? Hơn nữa, chuyện của nhân gian sẽ có người xử lý, chuyện chức trách gì đó, vốn không cần chúng ta ra tay." Túc Âm nói.

Dạ Minh nhìn Túc Âm, sự lạnh lẽo trong mắt khiến hắn ta ngẩn ra.

"Quỷ đế Âm Sát nói lời này có vẻ không đúng lắm, trước đó vài ngày ta còn thấy ngươi ở dương gian mà, không biết có chuyện gì quan trọng không?"

Nụ cười của Túc Âm dần trở nên cứng ngắc, hung dữ trợn mắt nhìn Dạ Minh.

Bình Luận (0)
Comment