Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 85 - Chương 85: Bệnh Của Người Đàn Ông Này Cũng Không Nhẹ

Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương Chương 85: Bệnh của người đàn ông này cũng không nhẹ




Người sao?

Rõ ràng là quỷ mà!!

Người duy nhất mà cô có thể tin tưởng được?

Buồn cười, lời này cũng chỉ có mỗi Dạ Minh anh ta mới tin.

Bà nội đã từng nói người mà mình có thể tin được chỉ có Mạc Thần.

"Hai mươi năm trước, đêm mà tôi được sinh ra, anh đã xuất hiện?"

Nhớ đến lời Y Bạch nói, Chúc Hạ Dương lạnh nhạt hỏi.

"Ai nói với em?"

Dạ Minh buông Chúc Hạ Dương ra, đôi mắt màu xanh lam cứ như là muốn hút cô vào.

Chúc Hạ Dương thật sự không chịu nổi.

Anh ta không đi làm thần tượng thật sự quá đáng tiếc, ánh mắt hấp dẫn ngày của anh ta có thể giết chết hàng ngàn các thiếu nữ chỉ trong nháy mắt.

Thấy Chúc Hạ Dương không nói, Dạ Minh chậm rãi nói: "Bây giờ em dễ nhìn hơn lúc em mới sinh ra, cũng ngoan hơn."

Chúc Hạ Dương hừ lạnh, sau đó quay lại phòng của mình, dùng một tay đóng cửa lại.

Lúc đang cởi quần áo ra thì Dạ Minh đi xuyên tường vào, cô sợ đến mức một tay che ngực hét lớn: "Anh làm gì vậy, mau đi ra ngoài."

"Tôi đến để thắp nhang cho tôi."

Nói xong Dạ Minh nhìn vào bàn thờ anh ta một cái, lúc này Chúc Hạ Dương mới nhận ra ngay cả hoa quả cũng không có, đừng nói đến nhang đèn.

"Anh đi ra ngoài trước, lát nữa quay lại."

"Tôi sẽ không nhìn." Dạ Minh trực tiếp đi về phía bàn trang điểm.

Trong lòng Chúc Hạ Dương âm thầm khinh thường Dạ Minh.

Tên đàn ông đáng ghét, nói cứ như là mình không thể khơi gợi được hứng thú của người khác vậy.

Lúc Dạ Minh xoay người đi, Chúc Hạ Dương đúng lúc thay xong quần áo, may mắn là tốc độ của mình nhanh... nếu không chắc chắn đã bị cưỡng hiếp bằng mắt rồi.

Lập tức Dạ Minh nhìn cô với ánh mắt đầy thâm ý, khiến Chúc Hạ Dương không hiểu gì.

Đúng là người đàn ông này bị bệnh.

Lại còn bị bệnh không nhẹ.

Nhìn bóng lưng ra khỏi phòng của Dạ Minh, Chúc Hạ Dương dừng bàn tay đang chỉnh quần áo của mình lại, hơi ngẩn người.

Buổi chiều, Chúc Hạ Dương nhận ra người đến tiệm càng đông hơn.

Bởi vì trước giờ khách đến tiệm cũng nhiều nên Chúc Hạ Dương cũng không để ý lắm, cẩn thận nhớ lại thì đúng là mấy ngày nay đúng là đông khách hơn bình thường nhiều.

Ngày hôm nay càng đông hơn.

Buổi sáng sau khi học xong Mạc Thần đến tiệm, nhìn cảnh làm ăn phát đạt này, có vẻ như anh ta đã biết được lý do, không hề ngạc nhiên.

"Này Tiểu Hạ Dương, tiền sinh hoạt phí của mình hết rồi, mình đến ăn ké bữa cơm."

Mạc Thần vừa đi vào cửa số 47 đã mở cửa phòng bếp đi vào, mà lúc Chúc Hạ Dương quay đầu lại thì đúng lúc thấy một người đang dùng điện thoại chụp mình.

"Này, anh làm gì thế?"

Chúc Hạ Dương hét lên một tiếng, người nọ còn chưa kịp phản ứng đã bị Y Bạch bắt lại.

"Ối, sao anh ta lại ở đây?" Mạc Thần hỏi.

"Gần đây đều ở đây, anh ta đã là nhân viên của cửa tiệm số 47 rồi."

Chúc Hạ Dương nói xong thì Mạc Thần vừa tặc lưỡi vừa lắc đầu.

Xem ra sự tồn tại của người này không chỉ thấp một cách bình thường thôi đâu.

Lúc mình đi vào cũng không nhận ra có anh ta, nói vậy gã chụp trộm bị bắt được kia hẳn là càng choáng váng rồi.

Thấy Chúc Hạ Dương, tất cả mọi người đều tràn đến khiến Mạc Thần sợ đến nỗi dùng một tay kéo Y Bạch vào.

Mà Y Bạch cũng mạnh mẽ lôi người đàn ông kia, sau đó vội vàng đóng cửa bếp lại.

"Xin lỗi, tôi chỉ muốn chụp ảnh của chủ cửa tiệm số 47 đăng lên vòng bạn bè thôi."

Người đàn ông như một chú mèo nhỏ đáng thương, mà những người trong phòng trái lại như là những con hổ hung dữ tàn ác.

"Đăng bài gì?"

Tuy là Chúc Hạ Dương không hiểu lắm chuyện gã ta muốn làm, nhưng mà nghĩ đến cả đống chuyện trước đó thì cô đã thấy đau đầu.

Mấy hôm trước trên mạng lan truyền truyện linh dị rất hot, mặc dù sau đó đã bị gỡ nhưng mà có người lại đăng lên nói là đã chụp được ảnh của chủ, là nick ẩn danh. Còn có người nói nhân vật chính đêm đó ở trong tiệm này, cũng có vài tấm hình."

Người đàn ông nói xong, mở điện thoại di động ra để trước mặt Chúc Hạ Dương.

Chúc Hạ Dương nhìn mình trong ảnh trên bài đăng, hơi nhíu mày.

Mình bị theo dõi sao?

Bình Luận (0)
Comment