Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương

Chương 90 - Chương 90: Người Nhà Của Bắc Minh

Nhật Ký Trấn Tà: Bà Xã Bắt Ma Của Quỷ Vương Chương 90: Người nhà của Bắc Minh




Chúc Hạ Dương biết có lẽ là vì thời điểm mà mình sinh ra nên những con quỷ này vẫn muốn chiếm được thân thể và đạt được linh hồn của mình.

Nhưng trước giờ những lời mình nghe được từ những ma quỷ đó luôn có gì đó kỳ lạ.

Có vẻ như muốn chiếm được mình nhưng cũng như là đang e sợ mình.

Lẽ nào người ra đời vào lễ Trung Nguyên lại đen đủi đến mức đó sao, ngay cả quỷ cũng không thể ăn bừa được?

Cũng vì điểm này nên mình mới tránh được không biết bao nhiêu kiếp nạn.

"Mày đừng mơ... Thanh Lăng mau chạy đi."

Chúc Hạ Dương cố nén cơ thể đau đớn, cố gắng khống chế cơ thể của mình, cô cắn vỡ ngón tay mình, máu chảy ra là một màu đen ngòm.

"Chuyện này, đã xảy ra chuyện gì?"

Chúc Hạ Dương không hiểu tại sao máu mình lại biến thành màu đen, đầu cũng như sắp nổ tung vậy.

Bỗng nhiên vẻ mặt cô trở nên dữ tợn, ghé vào trước mặt Thanh Lăng, mở rộng miệng lè lưỡi liếm mặt của Thanh Lăng một cái.

"Á, đi ra đi ra."

Thanh Lăng vẫn tránh né nhưng lại không tránh được.

Cô ấy siết chặt móng lừa đen trong tay mình, dùng sức đâm vào Chúc Hạ Dương đã mất đi lý trí.

Chỉ thấy Chúc Hạ Dương kêu thảm một tiếng, ôm bụng lộn một vòng sau đó lại đứng lên mạnh mẽ vọt tới.

Trong lúc Chúc Hạ Dương mở miệng rộng định cắn lên gương mặt đầy nước miếng của Thanh Lăng thì bỗng nhiên một cái đầu lớn khác đậu lên đầu cô ấy.

"Người của nhà Bắc Minh tao mà cũng dám ra tay, đáng chết."

Dứt lời, chỉ thấy đỉnh đầu của Chúc Hạ Dương bị một bàn tay to siết lấy, lập tức nhấc lên, một luồng khói đen xông ra khỏi đầu cô.

Sau đó Chúc Hạ Dương ngã trên mặt đất.

Luồng khí đen trong tay Bắc Minh Nghiễn dãy dụa thảm thiết nhưng mà ông cũng không hề do dự một giây nào, siết chặt sức trên tay, khí đen xèo một cái bị nghiền thành tro.

Nhìn thoáng qua Thanh Lăng ngồi chồm hổm ở bên cạnh bị dọa đến phát ngốc, Bắc Minh Nghiễn nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy, có một màu đỏ lóe lên sau đó biến mất.

"Gia, tiểu chủ tử phải làm thế nào?"

Trường Sinh tung bay trên không trung, lập tức bay đến bên cạnh Chúc Hạ Dương nhìn cô.

"Quá chậm, ta đã không còn kiên nhẫn đợi."

Bắc Minh Nghiễn ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng móc mặt dây chuyền trên cổ Chúc Hạ Dương ra.

Sợi dây chuyền hiện lên ánh sáng màu đỏ như phối hợp với Bắc Minh Nghiễn, ánh sáng ngày càng mạnh hơn.

Màu đỏ bên trong cũng có vẻ vội vàng lao ra.

"Gia thật sự muốn làm vậy sao?"

"Dù là năng lực học tập của con bé nhanh hơn người thường, nhưng mà trình độ này vẫn còn kém quá, ta sợ đến lúc đó sẽ không kịp."

Bắc Minh Nghiễn nhìn Chúc Hạ Dương đầy lo lắng, sau đó lại nhìn mặt dây chuyền ngọc trong tay, ánh mắt như là đã quyết định điều gì.

Mặt dây chuyền ngọc bích trong tay ông càng tỏa ra ánh sáng đỏ mạnh mẽ hơn, gần như là sắp nổ tung vậy.

"Gia, ông đã nghĩ kỹ chưa, lỡ như cơ thể của tiểu chủ nhân không chịu được thì sao?" Trường Sinh vội vàng nhắc nhở.

"Nếu như không chịu nổi thì không xứng làm con bé thứ hai."

"Nếu lỡ như..."

"Vậy thì tôi đây sẽ đích thân kết liễu con bé, thanh lý môn hộ."

Ánh mắt Bắc Minh Nghiễn kiên định hơn vài phần.

Chỉ cần bóp nát mặt dây chuyền này thì đã không còn chuyện gì nữa.

Nhất định con bé sẽ chịu được.

"Rắc!"

Một tiếng trong trẻo vang lên, trên mặt dây chuyền ngọc xuất hiện một chỗ rách, ánh sáng đỏ từ khe hở chiếu thẳng ra bên ngoài.

"Dừng tay."

Đột nhiên một tiếng hô lớn vang lên, người nọ có vẻ rất tức giận.

Mà Bắc Minh Nghiễn không hề đề phòng bỗng nhiên bị một luồng khí đánh bay ra, vội vàng đứng vững thân thể.

Trường Sinh cũng vội vàng đến tiếp tay,

"Hôm nay gió bão đúng là lớn nhỉ, thổi ngươi đến đây rất đúng lúc." Hai tay Bắc Minh Nghiễn chắp ở sau lưng, cười lạnh đi từ phía sau Trường Sinh đến.

"Gia, cẩn thận!"

Trường Sinh nhắc nhở, mà Bắc Minh Nghiễn phất phất tay áo ý bảo không cần lo lắng.

Cũng đúng, người trước mặt có thể âm thầm xuất hiện trước mặt mà lại không bị mình phát hiện, lại có linh lực đánh bay mình, nếu như ra tay thì mình cũng không có được mấy phần thắng.

Nhưng mà ông biết người này sẽ không ra tay với mình.

Bình Luận (0)
Comment