Dịch giả: HoangtrucSau khi kết thúc việc tinh luyện Hàn Lôi thạch, một vài người lựa chọn tự tu luyện, còn lại tiếp tục chọn làm thêm nhiệm vụ nữa.
Trong Chấp Sự đường có một đại điện chuyên môn tuyên bố nhiệm vụ. Nhìn một tầng màn sáng với đầy những loại nhiệm vụ treo bên trên, chẳng những Từ Ngôn mà đám tân đệ tử khác đều cảm thấy mới lạ và kinh ngạc không thôi.
Màn sáng như bề mặt tường đá, phía trên có những dòng chữ ngay ngắn. Chẳng qua màu sắc chữ viết lại khác biệt. Có loại nhiệm vụ chữ màu đen, nhiều nữa là nhiệm vụ chữ màu xanh, còn chữ màu đỏ thì thưa thớt hơn cả.
"Đây là phù mạc, là màn sáng từ pháp khí thượng phẩm tản ra mà thành.”
Nhiếp Ẩn dẫn theo đám tân đệ tử chỉ vào tấm màn sáng trước mặt giải thích: “Màu sắc nhiệm vụ đại biểu cho mức độ khó dễ. Nhiệm vụ chữ đen tương đối đơn giản phù hợp với đệ tử bình thường. Nhiệm vụ chữ xanh so ra khó hơn một chút, ít nhất phải là đệ tử chân truyền mới dám nhận.”
"Nhiếp sư huynh, còn nhiệm vụ màu đỏ là gì, nhìn qua có vẻ ít ỏi nha.” Kẻ lên tiếng hỏi thăm là một tên mập mạp thấp hơn người khác cả một cái đầu, tên là Trần Minh.
“Các ngươi đừng có mà tơ tưởng tới nhiệm vụ màu đỏ. Không đến tu vi Hư Đan, không ai dám tiếp nhận nhiệm vụ chữ đỏ cả.”
Đề cập đến nhiệm vụ chữ đỏ, Nhiếp Ẩn đều lộ vẻ kiêng kị: “Nhiệm vụ màu đỏ chỉ có trưởng lão mới có thể hoàn thành. Mỗi một nhiệm vụ đều vô cùng hung hiểm. Được rồi, các ngươi có thể tự chọn nhiệm vụ thực hiện. Sau đó đến tìm đệ tử chấp sự đại điện này giao trả. Sau khi xác nhận nhiệm vụ hoàn thành, sẽ được đưa tới ban thưởng tương ứng."
Nói xong, Nhiếp Ẩn mang theo mọi người đi tới một bên kia đại điện, khai báo với một vị đệ tử trung niên áo xanh một chút. Sau đó đối phương giao cho Nhiếp Ẩn mười khối linh thạch hạ phẩm.
“Nhiệm vụ của ta là hướng dẫn tân đệ tử quen thuộc với tông môn, nhiệm vụ đã hoàn thành."
Nhiếp Ẩn quơ quơ trong tay linh thạch, nói: “Đây là ban thưởng của nhiệm vụ. Sau này các ngươi chịu quản hạt của đệ tử chấp sự. Nếu có gì không hiểu, có thể tìm mấy đệ tử cũ hỏi thăm, cũng có thể tới Luyện Khí tháp tìm ta."
"Nhiếp sư huynh, huynh mặc kệ chúng ta sao?"
Trương Kỳ ỷ mình là nữ tử, làm nũng nói, mặt đầy vẻ không nỡ. Mặt mày đám tân đệ tử còn lại cũng đầy ủ rũ.
“Chuyện tu hành chỉ có thể dựa vào chính các ngươi. Nếu kiếm đủ linh thạch rồi thì nên chuyên tâm tu luyện đi. Chỉ khi nào tu vi cao thâm, mới có thể tiến thêm một bước trở thành đệ tử chấp sự thậm chí là chân truyền."
Dặn dò câu cuối cùng, Nhiếp Ẩn hoàn thành nhiệm vụ tông môn xong, bèn khẽ gật đầu với đám tân đệ tử rồi quay người rời đi.
Nơi này là tông môn, không phải là học đường.
Dù nơi này là học đường, thì sư phụ vẫn luôn nói rằng đường tu hành là dựa vào mỗi người. Tu hành tàn khốc, cô đơn lạnh lẽo, lại càng cô độc đấy. Nếu không chịu nổi phần cô độc này thì chỉ có cách rời xa khỏi cái thế giới nhìn như náo nhiệt, kỳ thực lại đầy thanh lãnh vô tình này mà thôi.
Từ Ngôn biết rõ như vậy, nên không có gì ngoài ý với việc Nhiếp Ẩn rời đi.
Trên đời này làm gì có cơm trưa miễn phí….để một đệ tử chân truyền tới dạy bảo tận tay tới một tháng trời đã tính là những tân đệ tử này may mắn lắm rồi.
Đến gần phù mạc, Từ Ngôn nhìn lên xem các loại nhiệm vụ phía trên.
Linh Yên các có đủ loại nhiệm vụ, nhưng phần lớn vẫn là thu thập linh thảo hoặc tinh luyện tài liệu là chính. Nhất là những nhiệm vụ chữ đen, chủ yếu tất cả nhiệm vụ đều là khai thác tài liệu cả. Đa số nhiệm vụ chữ xanh cũng liên quan tới thu thập tài liệu, chẳng qua mức độ đáng sợ hơn nhiệm vụ chữ đen nhiều.
Từ Ngôn nhìn thấy có một nhiệm vụ chữ xanh là thu thập da lông của một loại yêu vật, hơn nữa phần thưởng còn lên tới trăm linh thạch. Nếu là nhiệm vụ chữ đen, ban thưởng cao lắm cũng chỉ chừng mười khối linh thạch mà thôi, còn phần lớn chỉ chừng vài khối trở xuống. Đó là nhiệm vụ bình thường, còn có vài nhiệm vụ cổ quái khiến Từ Ngôn không khỏi ngạc nhiên.
Có nhiệm vụ tìm kiếm tung tích yêu thú đặc thù nào đó, có thu thập cát trong bão cát chỉ xuất hiện trên không trung cách mặt đất vạn trượng, có nhiệm vụ là giết chết cao thủ tà phái. Ly kỳ hơn là có một nhiệm vụ là trà trộn vào tông môn tà phái Thiên Quỷ tông thu thập tin tức.
Nhìn thấy ba chữ Thiên Quỷ tông, Từ Ngôn không khỏi nhớ tới chuyện Khương Đại từng đề cập qua tông môn này. Xem ra Thiên Quỷ tông chính là tông môn tà phái tu hành bên phía Đại Tề rồi.
Trên phù mạc đột nhiên xuất hiện một luồng sáng đỏ. Một nhiệm vụ chữ đỏ xuất hiện trên màn sáng, là săn giết yêu linh.
Quả nhiên chỉ có cường giả Hư Đan mới có thể tiếp nhận nhiệm vụ. Dù có là đệ tử chân truyền cũng chưa chắc dám đối mặt một con Yêu linh, cho nên đọc xong Từ Ngôn tặc lưỡi không thôi.
Nhìn qua một loạt nhiệm vụ chữ xanh và chữ đỏ, còn cả những nhiệm vụ cổ quái ly kỳ kia xong, Từ Ngôn quay lại chọn lựa nhiệm vụ trong phần chữ đen.
Lúc này đám tân đệ tử còn lại cũng vây đi qua bên này, đều đang chỉ trỏ về phía phù mạc mà bàn luận.
"Từ ca, chọn nhiệm vụ gì? Chúng ta cùng làm nhiệm vụ chung đi vậy?”
Người nói chuyện là tên mập lùn Trần Minh. Vì y tương đối thấp, đứng trong đám người phải kiễng chân lên nếu không khuất mắt không nhìn tới phù mạc được.
Từ Ngôn nhận ra đối phương. Trần Minh này cũng là hàng xóm của hắn. Khương Đại ở bên trái, mà Trần Minh thì ở phía bên phải phòng Từ Ngôn.
“Ta mới nhìn sơ qua, ngươi chọn trước đi.”
Từ Ngôn không muốn lập đội cùng người khác mà muốn tự mình hoàn thành nhiệm vụ. Hắn không muốn dính đến náo nhiệt cùng người khác.
“Nhiệm vụ khai thác đá không tệ, có vẻ thích hợp với đám tân đệ tử chúng ta.”
Trần Minh lại là một kẻ dễ bắt chuyện, bèn chỉ trỏ ngay cạnh Từ Ngôn nói: “Ừ, nhiệm vụ khai thác Hàn Lôi thạch bên kia kìa. Ta biết một nơi có thể khai thác Hàn Lôi thạch ổn thỏa. Từ ca, chúng ta cùng chọn đi.”
“Nơi nào có Hàn Lôi thạch?” Nhìn bộ dạng đối phương thông thuộc như vậy, Từ Ngôn hồ nghi hỏi.
“Trong sơn mạch gần tông môn cũng có, có điều phần lớn chôn sâu dưới lòng đất, không dễ đào được. Ta biết được một nơi ngon lành, có thể đào được Hàn Lôi dễ dàng hơn.”
Trần Minh cười hắc hắc, nói: "Đào được Hàn Lôi thạch, chúng ta còn có thể tinh luyện thành Hàn Lôi sa. Như vậy ban thưởng nhiệm vụ càng thêm dày túi a.”
“Ngươi rất rành rẽ tông môn?” Từ Ngôn khẽ nhíu mày.
“Một vị anh họ trong nhà ta là đệ tử chấp sự Linh Yên các.” Trần Minh nhỏ giọng đáp.
Không trách được gia hỏa này rành rẽ mới mấy nhiệm vụ tông môn như vậy, hóa ra là có bà con ở Linh Yên các.
Đệ tử chấp sự có thân phận cao hơn đệ tử bình thường nhiều, hơn nữa phần lớn đều là những lão đệ tử tu luyện lâu năm cả. Từ Ngôn nghĩ ngợi một chút, gật đầu đáp ứng. Kỳ thật hắn cũng để ý tới nhiệm vụ khai thác Hàn Lôi thạch này.
Chỗ tốt loại nhiệm vụ này là có thể đạt được hai phần thưởng.
Khai thác được một lượng Hàn Lôi thạch nhất định coi như đã được ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ đó. Nếu luyện chế Hàn Lôi thạch khai thác thành Hàn Lôi sa, như vậy lại có thêm một phần thưởng nữa. Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Thế là hắn đi theo Trần Minh mập lùn tới chỗ một vị đệ tử chấp sự nhân lấy lệnh bài nhiệm vụ. Sau đó hai người đi ra khỏi đại điện.
“Nơi nào có Hàn Lôi thạch?” Ở cửa đại điện, Từ Ngôn hỏi.
“Phía tây, có một ngọn núi cao, chân núi có một cái khe. Trong khe núi đó có thể đào được Hàn Lôi thạch.”
Trần Minh chỉ về một phương hướng, rồi nói: “Cách đây không đến hai mươi dặm. Bây giờ chúng ta đi liền đi, nói không chừng hai ba ngày sẽ đào đủ.”
Nếu đã nhận nhiệm vụ, Từ Ngôn cũng không chần chừ nữa mà theo Trần Minh rời khỏi Linh Yên các, thẳng tiến vào thâm sơn theo hướng tây mà đi.