Dịch giả: TrongkimtrnBiên: Spring_bird"Buông ra, buông ra!"
Từ Ngôn thật sự ảo não không thôi, cả giận bảo: "Đều buông hết ra!"
Nghe tiếng hét giận dữ này, Sở Linh Nhi ngoan ngoãn buông lỏng tay, trong đôi mắt to còn lộ ra dấu lệ oan ức. Vương Bát Chỉ và Mập Cửu cũng không ôm nhau nữa, nguyên một đám rất ngoan ngoãn.
"Nơi này là Ma La động đấy. Các người giờ náo loạn làm cái gì, nếu mất mạng thì sao hả?!"
Bất luận là Vương Bát Chỉ, Mập Cửu hay là Sở Linh Nhi đều tính là bạn cũ của hắn, Từ Ngôn không muốn ba người này chết trong Ma La động. Tuy rằng hắn lúc này đang quở trách, nhưng mà ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Khương Đại Xuyên ở đối diện.
Khí tức Khương Đại Xuyên trước đó quá mức đáng sợ, Từ Ngôn đã sẵn sàng không tiếc vận dụng mắt trái để chống cự. Thế nhưng lúc này gã dường như trở nên rất biết điều, cũng không động, chỉ ôm bả vai với thần thái khinh thường, đảo mí mắt nhìn bầu trời. Không biết gã đang suy tính mưu ma chước quỷ gì đây.
Tại sao gã không thừa cơ đánh lén nhỉ?
Tận đáy lòng Từ Ngôn thì thầm một câu như vậy. Mình bị mấy người bạn bè cuốn lấy, cơ hội tốt như vậy mà quỷ sứ đứng đầu nổi danh âm hiểm tàn nhẫn lại rõ ràng không ra tay. Điểm này có hơi ngoài dự liệu.
Đuổi ba người qua một bên, Từ Ngôn nhìn Bàng Phi Yến già nua đứng cách đó không xa, trong lòng thở dài một tiếng. Hắn đối diện với Khương Đại Xuyên cười lạnh nói:
"Tiếp tục nào. Chúng ta tranh một lần xem ai vào bí cảnh trước!"
Đây là hắn muốn đoạt cái danh ngạch thứ nhất tiến vào bí cảnh lưu cho Bàng Phi Yến. Bởi chỉ như vậy, hắn mới trả hết món nợ ân tình cho Bàng gia.
Phàm là người đầu tiên tiến vào Bí Cảnh thì khả năng cao sẽ lấy được Duyên Thọ đan. Từ Ngôn nhìn ra được Bàng Phi Yến trong lòng còn có ý liều mạng, nếu mình có thể giúp thì cứ giúp một lần là được.
"Ngươi tiến vào đi, lão tử không có hứng thú."
Khương Đại Xuyên như cũ quyệt miệng nhìn bầu trời, thuận miệng nói một câu, biểu hiện rất rõ là mình không có ý định tranh giành tư cách tiến vào đầu tiên.
Nghe gã nói vậy, Từ Ngôn lập tức xuất hiện một loại ảo giác, là trong bí cảnh kia không có thứ tốt, ai đi vào là chết.
Nếu không phải chứng kiến ánh mắt nóng rực của các trường lão hai phái chính tà khi nhìn về cửa vào bí cảnh, thì Từ Ngôn đã bỏ đi ý định đi một chuyến vào trong rồi.
Từ Ngôn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Khương Đại Xuyên, khóe mắt trực nhảy. May mắn suốt một đường đi tới nay lại làm cho hắn sinh ra một tia dự cảm vận đen sắp đến.
Ầm ầm, ầm ầm.
Từ trong vách đá mơ hồ truyền ra tiếng động trầm đục, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Vầng sáng nơi cửa vào trở nên càng lúc càng sáng, cuối cùng nó đã nứt ra một cửa vào lớn trông như cửa động.
Vùng đất bí cảnh sâu nhất Ma La động ầm ầm mở ra!
"Lão phu nhân, cơ hội khó có được!"
Từ Ngôn dùng truyền âm truyền vào tai Bàng Phi Yến. Đã đến lúc này, bà sao còn không nhận ra dụng ý của hắn chứ.
Với ánh mắt mang theo vẻ áy náy, Bàng Phi Yến nhẹ gật đầu với Từ Ngôn sau đó thân hình bay vọt lên, bước qua cửa vào.
Hai bên chính tà không một ai ngờ rằng, người thứ nhất tiến vào bí cảnh không phải Quỷ sứ đứng đầu Thiên Quỷ tông, cũng không phải chân truyền Thái Thượng Kim Tiền tông, mà là một trưởng lão chính phái không có tiếng tăm gì.
Sau khi thân ảnh Bàng Phi Yến biến mất tại cửa động, thì một tầng lưu quang giống như màn cửa lập tức phủ xuống, triệt để phong kín cửa vào.
Lưu quang phong bế cửa động nhìn có vẻ bình thường, mặc dù người có tu vi Hư Đan cũng không cách nào thông qua. Đây là một phần cấm chế của Bí Cảnh. Mỗi mười hơi thở bắt đầu một lần, mỗi lần chỉ có thể thông qua một người, dù là Hư Đan đỉnh cao cũng không cách nào sửa đổi cái quy tắc này.
Bàng Phi Yến là người đầu tiên tiến vào. Khương Đại Xuyên không để ý chuyện này nhưng một đám Quỷ sứ khác của tà phái lại không chịu được, nguyên một đám trợn mắt nhìn.
"Mỗi bên một người, công bằng công chính." Từ Ngôn với ánh mắt lạnh lùng, bảo: "Kế tiếp là người của Thiên Quỷ tông."
Chỉ có cách mỗi mười hơi thở cho một người của mỗi bên tiến vào, mới có thể bảo trì đại khái thế lực ngang nhau ở trong Bí Cảnh. Cách làm này của hắn không sai, hơn nữa hắn sẽ không lập tức đi vào, bởi vì Khương Đại Xuyên còn ở bên ngoài. Nếu như hắn tiến vào trước thì không biết được bên chính phái sẽ có mấy người có thể vào trong được, sợ là họ sẽ bị Quỷ sứ đứng đầu giết sạch ngay tại cửa động mất.
Người tiến vào bí cảnh cũng giống với xông vào Ma La động, sẽ không xuất hiện tại cùng một nơi. Tại giải đất trung tâm bí cảnh tồn tại một khu dược viên kỳ dị. Nghe đồn, ai là người đầu tiên vào được đây thì sẽ có cơ hội lấy được Duyên Thọ đan, hơn nữa bên trong dược viên còn có vô số linh thảo quái lạ. Chẳng qua là trong này tồn tại những yêu thú hung ác, nếu người tu hành không có thực lực tiến vào thì sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Ngoại trừ dược viên, vùng bên ngoài bí cảnh cũng tồn tại số lượng Duyên Thọ đan thưa thớt, chỉ là cơ hội đoạt được nó ở dược viên cao hơn nhiều.
Thời gian mười hơi thở rất nhanh đã qua, lúc này trưởng lão hai phe chính tà sớm đã xúm lại. Mà ngay khi cửa vào lại mở ra thì lập tức có một thân ảnh cao lớn rất nhanh đi vào.
Người thứ hai đi vào không phải Quỷ sứ nào khác mà chính là Khương Đại Xuyên.
Trơ mắt nhìn gã tiến vào bí cảnh, Từ Ngôn càng thêm nghi hoặc.
Khương Đại Xuyên mặc kệ đám trưởng lão tà phái mà tự mình đi trước một bước, gã sẽ không sợ mình sẽ làm thịt họ hoặc là hạn chế danh ngạch tiến vào bí cảnh hay sao?
Càng cảm thấy Khương Đại Xuyên cổ quái, thì nhất thời Từ Ngôn cũng không nghĩ ra nguyên nhân trong đó. Nếu như gã đã tiến vào thì chính hắn cũng không cần lưu ở đây nữa.
Thời hạn Ma La động mở là ba ngày. Đối với đệ tử bình thường thì từ lúc bí cảnh mở ra đến lúc đóng thì họ vẫn phải chờ đợi và thủ tại chỗ này, để cản phía sau cho trưởng lão phe mình. Thời gian trôi qua không được bao lâu, đám đệ tử Trúc Cơ hai bên chính tà lần lượt rút lui.
Hiện tại Vương Bát Chỉ và Mập Cửu rõ ràng không có ý định rời đi, mà là tụ cùng một chỗ thầm thì, theo hai người cùng thì thầm còn có cả Sở Linh Nhi.
"Nghe nói trong bí cảnh không chỉ có Duyên Thọ đan mà còn có một loại kỳ đan nữa tên là Bất Lão đan. Nếu ăn được một viên thì vô luận đã sống bao lâu, dung nhan cũng sẽ không cải biến một chút nào." Vương Bát Chỉ thấp giọng nói nhỏ.
"Ta cũng nghe đồn, nó thường xuất hiện ở dược viên trong bí cảnh, giá cả còn mắc hơn Duyên Thọ đan nhiều." Mập Cửu gật đầu đồng ý.
"Trú Nhan đan không phải có thể vĩnh viễn bảo dưỡng dung nhan ư, sao còn có Bất Lão đan?" Sở Linh Nhi nghe vậy liền hiếu kỳ, truy hỏi.
"Trú Nhan Đan thì tính là gì. Bất Lão đan có một loại hiệu quả thần kỳ!" Vương Bát Chỉ giảm thấp thanh âm xuống mới nói: "Nghe nói ăn Bất Lão đan vào sẽ giúp cho nữ tu sinh ra một cỗ khí tức mê người, phàm là ai nhìn thấy người đó thì tất cả đều sẽ si mê nàng không thôi, bảo hắn đi hướng đông thì tuyệt sẽ không đi về tây."
"Không chỉ như vậy." Ở một bên Mập Cửu chen lời: "Ta nghe nói Bất Lão đan có thể câu dẫn hồn phách. Một khi nữ tử ăn vào, nam nhân đầu tiên nhìn thấy nàng sẽ một lòng một dạ với nàng. Cho dù tu vi của hắn rất cao thì đời này cũng thoát không khỏi hình ảnh của nữ nhân này. Chuyện này giống như gieo vào lòng người ta một cái bóng vậy. Nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ rồi."
Hai người nói năng hăng say, Sở Linh Nhi càng nghe càng động tâm không thôi. Nhưng mà cô công chúa nhỏ nghịch ngợm này lại không phát hiện rằng, từ lúc bắt đầu giọng nói của hai người kia đã mang theo một cảm giác hư vô mờ mịt, cỗ khí tức mịt mờ này cũng theo đó rót vào tai nàng.
Nhìn trộm bóng lưng Từ Ngôn cách đó không xa, khuôn mặt cô công chúa ửng đỏ. Nàng tưởng tượng thấy bóng dáng của mình ở trong lòng đối phương, trong lúc nhất thời trong tim như được rót mật.
Từ lúc kéo dài tính mạng ở lòng đất thành Linh Thủy, Sở Linh Nhi không biết trong lòng Từ Ngôn có mình hay không, nàng chỉ biết trong lòng mình đã có thêm một hình bóng. Tuy rằng Ngôn ca ca là chồng của Nguyệt tỷ tỷ, cũng là tỷ phu của nàng, thế nhưng là có thêm một vị thê thiếp thì hình như không hề gì.
Là công chúa hoàng tộc, nàng sao không biết trong gia tộc những hoàng thân quốc thích kia thê thiếp thành đàn chứ.
"Bất Lão đan..."
Nhãn châu xoay động, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô công chúa hiện ra nét tươi cười giảo hoạt. Thừa dịp không ai phòng bị, lúc cửa vào Bí Cảnh mở ra lần thứ ba, nàng liền vận dụng thiên phú người nhẹ như yến, từ bên người Từ Ngôn bay vút qua, trực tiếp vọt vào trong.