Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 658

Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

Tán tu Hư Đan tại Thiên Bắc không có gì kỳ lạ. Cũng không thiếu tu sĩ Nhân tộc đột phá cảnh giới Hư Đan, rồi tự mình leo lên trên thế lực lớn đấy. Lần này Từ Ngôn tự đề cử mình có chút đường đột so với bình thường, thế nhưng xét cho cùng, tình thế đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thế này cũng là không có gì quá kỳ lạ.

Thương Hưng không biết đối phương, càng nhìn không thấu chân thân Từ Ngôn. Vì vậy gã trừng hai mắt quái dị trầm giọng hỏi: "Ngươi là người phương nào? Ngươi có nắm chắc thắng được người bên Minh Phong hạp?"

"Tán tu vô danh thiếu khuyết linh thạch tu luyện, về phần có thể thắng hay không thì phải so qua mới biết được."

Bộ dáng trầm ổn của Từ Ngôn cùng giọng điệu lãnh đạm kia khiến Thương Hưng có chút động tâm, gã thấp giọng nói: "Đừng nhìn thủ hạ Minh Phi kia còm nhom, thật ra đó là bộ hạ đắc lực nhất của gã. Ít nhất tên kia đã tu luyện hơn ba mươi năm tại cảnh giới Hư Đan, ngươi đến cùng có mấy phần nắm chắc?"

"Năm phần." Từ Ngôn bình tĩnh như trước, không hề gợn sóng đáp: "Ba ngàn linh thạch chỉ có năm phần nắm chắc. Nếu như thêm một ngàn linh thạch sẽ có sáu phần, thêm hai ngàn, sẽ có bảy phần."

"Theo ngươi nói như vậy, cho ngươi tám ngàn linh thạch, có phải có mười phần nắm chắc?"

"Đúng là như thế. Theo tiền làm việc, đây là quy củ của ta."

"Được! Ta cho ngươi tám ngàn linh thạch. Ngươi đi làm thịt tên thủ hạ của Minh Phi cho ta. Hổ Vương cốt là xương đuôi của Đại yêu, giá trị rất cao, thua còn mất nhiều hơn thế." Thương Hưng nhếch miệng, nhe ra hai cái răng nanh. Đột nhiên hai tay gã vung ra, trực tiếp đánh tới hướng thanh niên đối diện.

"Chỉ sợ ngươi nói mạnh miệng, lão tử phải thử một phen mới được!"

Ầm!

Một kích đột ngột xuất hiện mang theo man lực thiên phú của Yêu linh, thực tế khoảng cách lại quá gần nữa, nếu thật bị đập trúng thì Hư Đan Nhân tộc ắt phải xương gãy gân thương.

Từ Ngôn không nhúc nhích, ánh sáng màu xanh lóe lên. Thanh Lân đao đã hoành ngang trước người, trên thân đao bao bọc linh lực khổng lồ ngăn cản song quyền của Thương Hưng.

Trường đao bị nện lùi về hai thước có thừa, khó khăn lắm mới ngừng được ngay sát ngực Từ Ngôn, Thương Hưng cười lớn thu hồi song quyền, thoả mãn gật đầu, nói: "Không có khoác lác, rất tốt!"

Hai người cũng không xuất toàn lực, một lần dò xét, Thương Hưng thấy được cơ hội chiến thắng của mình, quay người quát mắng: "Minh Phi, tiểu tử ngươi hôm nay nhất định phải thua. Thủ hạ này lão tử mới thu được, xem ta có chém lật mặt ngươi hay không!"

Minh Phi phía đối diện nhìn thấy một màn vừa rồi, sắc mặt có chút âm trầm, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Từ Ngôn, không nói gì. Gã chỉ phất tay ý bảo thủ hạ của mình lên đài.

"Thắng cho ngươi tám ngàn linh thạch. Thua, ta lấy mạng của ngươi!"

Đối thủ đã lên đài, bước chân Từ Ngôn khẽ động. Lúc đi ngang qua bên người Thương Hưng, hắn nghe được Yêu linh kia uy hiếp một câu. Bước chân hắn không ngừng, đi thẳng lên đài.

"Minh Phong hạp, Độc Phong?" Tu sĩ nhỏ gầy của Minh Phong hạp the thé báo danh hào của mình, hiển nhiên không phải tên thật mà là danh hiệu như đám Yêu tộc kia.

"Quỷ Diện."

Khóe miệng Từ Ngôn khẽ giật giật, đạm mạc phun ra một cái danh hào quái dị khác. Hắn tự đeo lên mình cái mặt nạ quỷ, vậy gọi là Quỷ Diện luôn đi vậy.

Haaaa!

Vừa mới xưng danh xong, Độc Phong đột nhiên ra tay, ba mũi gai nhọn pháp khí từ sau lưng gã thoát ra phóng thẳng đến đầu, tim, chân đối thủ. Gai nhọn dài nửa trượng, hình thù như pháp khí loại thương, chỉ có điều ngắn hơn trường thương một nửa.

Đối phương ra tay, Từ Ngôn cũng đồng thời tế pháp khí ra. Trường Phong kiếm đã nổ tung, hắn chỉ có thể dùng Thanh Lân đao và vài thanh pháp khí hạ phẩm còn lại mà thôi.

Hai người một công một thủ cứ vậy giao thủ, chung quanh không vang lên tiếng trầm trồ khen ngợi mà là từng đợt kinh hô. Bởi vì Độc Phong tế ra kiện pháp khí, một kiện đâm vào Thanh Lân đao, hai kiện khác thì lướt qua Thanh Lân đao đâm thẳng tới bản thể Từ Ngôn. Như vậy cũng chưa tính là gì, phần đuôi của hai kiện pháp khí gai nhọn kia còn uốn lượn hình thành hai cái móc cổ quái.

Phía trước là mũi thương sắc bén, phần đuôi thì là móc bén nhọn, pháp khí cổ quái này thập phần âm độc. Mặc dù có né tránh được mũi thương, bị phần móc câu trúng cũng đủ da tróc thịt bong.

Vèo! Vèo!

Tiếng xé gió bén nhọn vang lên, hai kiện pháp khí âm độc kéo tới thẳng đến Từ Ngôn. Cùng lúc đó, trường đao trong tay Từ Ngôn rời tay, hắn thi triển ra pháp môn phong độn, thân hình mơ hồ như dịch chuyển đi, xuất hiện lại đã ở ngay sau lưng đối thủ. Hắn không chỉ tránh đi hai kiện pháp khí âm độc kia, mà còn nâng một tay có lôi quang chớp động lên.

Ầm!!!

Lôi mâu cực lớn ngay lập tức hình thành, ầm ầm đập trúng Độc Phong, lôi quang kinh người nổ vang tại chỗ, lôi hồ lan tràn ra hơn vài trượng khiến đám người kinh hãi nhao nhao lùi cả về phía sau nữa.

Lôi mâu đánh trúng vào đối thủ nhưng Từ Ngôn lại không hề vui mừng, ngược lại ánh mắt hắn trầm xuống, mắt trái khẽ trừng lên. Tích tắc sau, tay trái hắn vung lên, một quầng lửa lập tức bùng phát.

Bóng dáng Độc Phong trong lôi điện càng lúc càng mờ nhạt, mà trong quầng lửa bên kia lại vang lên một tiếng kêu rên.

"Phong độn... Gặp được đối thủ."

Từ Ngôn thì thào tự nói, khóe miệng nhếch lên, hiện ra một nụ cười lạnh tà dị.

Lúc hắn dùng phong độn xuất hiện ở sau lưng đối thủ rồi thi triển ra lôi mâu thì Độc Phong kia cũng vận chuyển ra pháp môn phong độn chạy trốn mất. Có thể gặp được đối thủ cũng tinh thông phong độn, Từ Ngôn có chút ngoài ý muốn, còn có chút ít mừng rỡ nữa.

Dù là kim đan cường đại hay là pháp khí hay đao quyết mạnh mẽ, lên cảnh giới Hư Đan đến nay Từ Ngôn rất ít gặp được đối thủ có thực lực ngang ngửa. Ngoại trừ Khương Đại Xuyên, hắn vẫn chưa bao giờ xuất toàn lực, lúc này vừa vặn nghiệm chứng chênh lệch thực sự giữa kim đan của mình cùng Hư Đan một phen vậy.

Linh lực khẽ động, Thanh Lân đao bỗng nhiên xoay tròn đánh bay kiện pháp khí gai nhọn quay đầu tấn công tới, sau đó được chủ nhân của nó nắm lại trong tay.

Vù!

Ánh đao lóe lên, kiếm khí như rồng kéo lê mặt đất trên quảng trường thành một rãnh sâu kéo thẳng đến Độc Phong. Uy năng nhìn như kinh người nhưng trên thực tế cũng không có bao nhiêu uy lực, một chiêu này chẳng qua chỉ phô trương thanh thế bức đối thủ lại lần nữa xuất ra phong độn mà thôi.

Ánh đao vừa mới xuất hiện, Thanh Lân đao rời khỏi tay Từ Ngôn, chém về phía bên phải ngoài không trung.

Ầm một tiếng. Độc Phong trốn vào không trung phát hiện mình bị trúng kế, vội vàng gọi gai nhọn quay về, chặn thanh quang chém đến.

"Thủy lao!"

Độc Phong hét to một tiếng, hai tay khua động. Một chuỗi cột nước theo gã thi pháp ngưng tụ thành từng dây xích bằng nước, trùm kín địch nhân lại. Dây xích nước vừa hạ rơi xuống, vừa tạo thành màn mưa trên đường đi tới, triệt để bao phủ phạm vi mười trượng xung quanh Từ Ngôn lại.

Thủy pháp thuật trong Ngũ Hành có uy lực thập phần kỳ dị, không chỉ có thể ngưng kết thành băng chùy có uy lực cực lớn, còn có thể hình thành lao lồng bằng mưa bao phủ một vùng, mỗi một giọt nước đều mang lực phá hoại cực lớn. Pháp thuật thủy lao này cũng là một trong những pháp thuật mà cảnh giới Hư Đan mới có thể thi triển ra được.

Từ Ngôn sử dụng linh lực hộ thể, chống đỡ thủy lao, dùng mắt trái nhìn về đối thủ bên ngoài màn mưa. Dưới sự thúc giục toàn lực của linh lực, thủy lao không mảy may đả thương được hắn. Hắn phất tay, Thanh Lân đao quay ngược lưỡi đao, ầm ầm chém tới.

"Thạch kiếm!"

Độc Phong chân đạp một kiện pháp khí gai nhọn, dùng hai kiện gai nhọn còn lại ngăn Thanh Lân đao, lại lần nữa đứng giữa không trung bấm pháp quyết.

Ầm ầm ầm!

Theo Độc Phong hét to, mặt đất ở quảng trường xuất hiện từng đường rạn nứt, từng khối đá vụn bay lên, hợp thành một thanh Cự Kiếm bằng đá dài hơn một trượng. Bề ngoài thanh cự kiếm bóng mờ, nhìn thạch kiếm không lưỡi nhưng uy lực lại kinh người.

Đây là một pháp môn thổ hệ trong Ngũ Hành pháp thuật, tụ thạch thành kiếm.

"Thủy lao."

Thạch kiếm vừa mới ngưng tụ, chính giữa màn mưa vang lên tiếng quát nhẹ thấp giọng của Từ Ngôn. Pháp quyết được thúc giục ra, một mảng mưa trôi nổi bất động xuất hiện chung quanh Độc Phong, giam cầm gã lại trong đó.

Từ Ngôn tinh thông pháp thuật Lôi Hỏa nhất, nhưng hắn cũng biết Thủy lao, có điều không thuần thục mà thôi. Thừa dịp Độc Phong thi triển thạch kiếm, Từ Ngôn dùng ra thủy lao cũng giam cầm đối thủ vào bên trong lại, sau đó nâng đơn chưởng lên, lôi quang trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động.

Nếu như đồng thời bị thủy lao vây khốn, vậy phải xem uy lực pháp thuật ai lớn hơn rồi. Chủ ý của Từ Ngôn, là quyết định nghiệm chứng thực lực của mình một phen.
Bình Luận (0)
Comment