Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 682

Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_bird

"Kẻ nào từng uy hiếp ta đều đã chết hết cả. Ngươi cũng vậy!"

Lời nói lạnh như băng, ánh đao nặng nề, vẻ mặt Từ Ngôn không chút biểu cảm, lạnh lùng khiến người ta phải kinh sợ.

"Ngươi không thể giết ta!"

Lúc trước Kim Tình chỉ tức giận, nhưng lúc này ả đã bắt đầu sợ hãi. Bởi vì ả nhìn ra được, đối phương thật sự muốn hạ sát chiêu với ả.

"Ngươi lây dính khí tức của ta, nếu như giết chết ta, gia gia ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Kim Tình vội vàng nói ra, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ. Mũi đao lạnh như băng khó khăn lắm mới ngừng ngay giữa ngực ả.

"Chủ nhân của Ma Huyết quật lại là một con chuột Đại yêu?" Từ Ngôn có vẻ hiếu kỳ. Tức khắc sau, sắc mặt hắn chợt trầm xuống: "Ta xóa sạch bất cứ khí tức gì trên người đi, thì con chuột mập nào biết được ta giết ngươi?"

"Ta mang theo bốn mươi thử quân, toàn bộ chúng đều biết ta đã đến động phủ của ngươi. Ngươi không thể thoát khỏi Đại yêu đuổi giết!" Kim Tình càng thêm sợ hãi, vội vàng nói tiếp.

"Thử quân?" Từ Ngôn buông trường đao ra, cười nhạt nói: "Mấy con chuột theo ngươi đến sao? Chúng hiện đang cách xa đây ngàn dặm, còn không biết vị Trưởng lão như ngươi đang bị nhốt đây này..."

Vừa nói đến đó, sắc mặt Từ Ngôn bỗng nhiên biến đổi, quay người rời đi, lập tức chui ra khỏi Thiên Cơ phủ.

Ở dưới đáy sông, hắn ngẩng đầu nhìn lên, mắt trái lóe lên ánh sáng, bắt chặt hết những gợn sóng trên mặt sông. Đó là từng con chuột cực lớn, có chừng hơn bốn mươi con to bằng cái vạc nước đang bơi xuống dưới đáy sông này.

"Đến thật nhanh a, khứu giác của Thử tộc linh mẫn đến vậy sao!"

Cách tới ngàn dặm rồi, không ngờ đám Yêu linh chuột mập kia còn có thể đuổi theo. Xem ra Kim Tình nói không sai khứu giác Kim Ma thử nhất tộc quả nhiên thập phần đáng sợ.

Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, cả người đột ngột ngoi lên, hai tay liền động. Hơn mười đạo lôi mâu ngay lập tức ngưng tụ, từ đáy sông ầm ầm lao ra.

Lôi mâu vào nước lập tức sinh ra dị biến. Cả con sông nhỏ lập tức tràn ra đầy tia điện, bao phủ toàn bộ Yêu linh Kim Ma thử đang vọt tới vào bên trong. Từng con Yêu linh chít chít gọi loạn cả lên, thế nhưng chúng vẫn xung phong liều chết mà đến.

Nếu không dùng sức mạnh mắt trái, Từ Ngôn khó mà đánh chết một lúc hơn mười con Yêu linh được. Cho nên suy nghĩ một chút, hắn bèn chạy ra khỏi mặt nước.

Vừa rơi xuống đất, bọt nước sau lưng lập tức cuộn lên, từng con Kim Ma thử cực lớn nổi điên đánh tới.

Pháp quyết mờ ảo nhanh chóng được hắn bấm niệm, ánh mắt ngưng tụ, Từ Ngôn đối mặt đối mặt với hơn mười Yêu linh, hét to lên một tiếng: "Phần Sơn Phí Hải!"

Phừng!

Ánh lửa nổi lên, một quầng lửa chợt xuất hiện giữa không trung. Dưới nhiệt độ cực nóng thiêu cháy, không khí cũng trở nên vặn vẹo. Pháp thuật hỏa diễm uy năng đỉnh phong được thi triển ra.

Pháp thuật có uy năng không kém cường giả Nguyên Anh một lần ra oai, đánh chết hơn mười con Yêu linh Kim Ma thử gần nhất, còn ba mươi mấy con còn lại thì cháy khét lẹt, đang kêu rên ầm ĩ không dứt.

Rặc rặc!

Sấm sét lại lần nữa nổi lên. Sắc mặt Từ Ngôn đã có chút trắng bệch. Mặc kệ Phần Sơn Phí Hải hao phí quá nhiều linh khí, lúc này hắn lại tiếp tục gắng gượng xuất ra thêm một đạo pháp thuật kinh người nữa.

"Lôi Phong Điện Vũ!"

""Rầm Ào Ào"!

Màn mưa từ trời rơi xuống, không phải mưa mà là từng đạo lôi điện rậm rạp lập tức bao phủ toàn bộ Yêu linh Kim Ma thử còn sống sót vào bên trong. Sau màn đạo pháp thuật lôi đạo đỉnh phong này, trên bờ sông chỉ còn một đống xác chuột lớn cháy khét lẹt.

Bước chân Từ Ngôn lảo đảo, linh khí triệt để hao hết sạch.

Tiếng cười nhẹ dần vang vọng khắp bờ sông, sau đó là tràng cười to vô cùng thoải mái, cuối cùng tiếng cười biến thành tiếng thét dài ngút trời, mang theo chút ít điên cuồng, lại có thêm hào khí động trời.

Rốt cuộc, Từ Ngôn đã có thể tự mình đánh chết hơn mười Yêu linh!

Ngọn lửa uẩn dưỡng Kim Đan đã mang đến cho hắn thực lực khủng bố, uy năng khiến người ta run rẩy, giúp hắn gần như vô địch trong đám đồng bậc. Dù cho hắn có chống lại Khương Đại Xuyên mà không sử dụng mắt trái cũng chưa chắc sẽ bị thua.

Sau khi kinh hỉ, hắn bắt đầu xử lý chiến trường, thu lấy linh thể yêu chuột vào trong Phong Hồn tinh để ngày sau luyện chế thành luyện hồn.

Nếu như tu thành Bách Quỷ Dạ Hành, mà không có bách quỷ thì coi như quá đáng tiếc rồi. Tu vi bạo tăng rốt cuộc cũng đảm bảo cho Từ Ngôn có thực lực bảo vệ tính mạng mình nơi đất Thiên Bắc này, vậy bước tiếp theo nên thu thập trăm Yêu linh luyện hồn rồi.

Một khi bách quỷ tề tụ, còn là luyện hồn Yêu linh thì nhất định Thiên Quỷ thất biến Đệ Tứ biến sẽ có uy lực đến kinh người!

Thu hồi hồn thể Yêu linh xong, tâm thần Từ Ngôn cũng theo đó bình tĩnh lại. Hắn khôi phục sơ qua, rồi hàng mày chợt khẽ cau lại.

"Chẳng lẽ khí tức Kim Tình rất khó tiêu trừ?"

Tự nói một câu, Từ Ngôn tế ra Sơn Hà đồ bay về phía xa xa.

Lưu lại Kim Tình không có tác dụng gì, cho nên Từ Ngôn định giết chết ả ta thu lấy hồn phách. Thế nhưng tốc độ thử quân truy tung đến quá nhanh, vị trí lại hết sức chính xác khiến cho hắn đã cắt đứt tâm tư giết chết Kim Tình đi.

Bây giờ hắn còn chưa ngăn được Đại yêu. Nếu là bị chuột bự Ma Huyết quật đánh đến tận cửa, Từ Ngôn chưa hẳn có thể đơn giản thoát thân được.

Yêu linh bình thường hắn không coi vào đâu, thế nhưng nhất định Yêu linh hóa hình Kim Tình này có địa vị phi phàm trong tộc quần mình.

Để ả sống cũng tốt, coi như hắn có gặp phải Đại yêu thì trong tay cũng có thêm một thẻ bài. Dù sao Kim Tình bị nhốt bên trong Thiên Cơ phủ, có trốn cũng không thoát.

Hắn bèn tìm một ngọn núi cao không người, mở ra một gian thạch thất. Sau đó hắn dùng Đan hỏa tự tế luyện bản thể từ đầu đến chân một lần, thử xem có thanh trừ khí tức Kim Ma thử được hay không.

"Kim Ma thử chết tiệt, không ngờ thiên phú là loại khứu giác."

Thầm mắng một tiếng, Từ Ngôn thu hồi Đan hỏa, nhăn mũi ngửi ngửi một chút, sau đó lắc đầu.

Lúc trước hắn cũng không phát hiện ra Kim Tình lưu lại mùi vị gì, hiện tại cũng không thấy chút ít gì cả. Dù sao Nhân tộc cũng không thể so được với Yêu tộc có thiên phú về khứu giác.

Hắn vận chuyển Thiên Quỷ thất biến, tế luyện tất cả hơn bốn mươi hồn phách Yêu linh một lần trở thành luyện hồn cả, rồi cất giữ để sử dụng. Tính đến hiện tại, Từ Ngôn đã có tổng cộng đến năm sáu mươi luyện hồn, hơn nữa tất cả đều là luyện hồn cường đại trình độ Yêu linh cả.

Phân ra bốn luyện hồn thủ lại dưới chân núi, sau một ngày dài hồi phục, Từ Ngôn bắt đầu lật giở túi trữ vật của Kim Tình ra.

Đập vào mắt Từ Ngôn trước nhất là hai con Bích Anh loa, là Kim Tình dùng mai rùa Đại yêu đổi lấy hai con từ tay Thanh Bì trong đấu giá hội. Ngoài ra còn có chừng hơn năm vạn linh thạch nữa.

Linh thạch nhiều như vậy khiến Từ Ngôn khẽ tặc lưỡi, gia thế ả này còn giàu có gấp mấy lần so với hắn nữa.

Thu hồi linh thạch, ánh mắt Từ Ngôn rơi vào đám những tài liệu và linh thảo trong đó.

Từ Ngôn gần như không biết tới phần lớn các loại tài liệu tạp nham trong này, chẳng qua dựa theo mức độ Linh khí nồng đậm, đại khái có thể phân ra giá cả thế nào. Trong đó có ba thứ đặc thù nhất, một là gốc linh thảo tựa như gốc sâm lâu năm, ước chừng phải từ năm trăm năm trở lên. Một thứ khác là khối mai rùa tựa như tấm thuẫn với uy áp Đại yêu kinh người, có lẽ cùng nguồn gốc với cái mai rùa Đại yêu mà Kim Tình bán đi trong đấu giá hội, có điều mai rùa phải lớn hơi cái mai mà Thanh Bì mua đi.

Chỉ hai thứ là Linh sâm trân quý, mai rùa Đại yêu cũng đã có giá trị xa xỉ rồi. Khi Từ Ngôn đưa mắt nhìn vào tài liệu thứ ba, ánh mắt càng đầy vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng.
Bình Luận (0)
Comment