Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 701

Dịch: Hoangtruc

Một đội ngũ có mười mấy người xuất hiện ngay gần đó, cầm đầu là một người vạm vỡ mặt đen râu đen, uy phong lẫm liệt. Kẻ này vừa đến gần đã lập tức quỳ một gối xuống trước Thương Mộc, miệng hô đại nhân.

"Thương Phong, bên trong an bài thế nào rồi?" Thương Mộc trầm giọng hỏi.

"Hết thảy đều ổn thỏa. Trong đó có hơn phân nửa Yêu linh nghe theo hiệu lệnh đại nhân, chỉ có hai Yêu linh hóa hình âm thầm thỏa hiệp. Về phần phó trưởng lão Hư Đan Nhân tộc và đám tu sĩ Trúc Cơ, thuộc hạ vì cẩn thận làm việc nên chưa bao giờ lôi kéo, chỉ cần đại nhân hổ uy hàng lâm, đám dây leo trên tường Nhân tộc kia không đáng để lo."

Tráng hán tên là Thương Phong nói qua. Gã thoáng nghi ngờ quét mắt nhìn về bóng người trẻ tuổi ngồi xếp bằng bên cạnh. Lúc này Từ Ngôn cũng chậm rãi ngẩng đầu, hiện ra một chiếc mặt nạ quỷ.

"Quỷ Diện!"

Nhìn thấy mặt nạ quỷ này, Thương Phong lập tức kinh hãi, nhảy dựng lên muốn huy động binh khí, lại bị Thương Mộc hừ lạnh bảo ngừng lại.

"Quỷ Diện là minh hữu của Thương Hổ lâm ta, đừng vội vô lễ." Thương Mộc trầm giọng quát.

"Vâng, đại nhân."

Thương Phong nghi hoặc không thôi lui qua một bên, thỉnh thoảng nhìn về phía Từ Ngôn, lòng tự nhủ làm sao tên sát tinh này lại tới đây giúp đỡ Hổ vương đại nhân chứ.

Có thể Từ Ngôn không biết Yêu linh cầm đầu Thương Phong này, thế nhưng thanh danh Quỷ Diện hắn quá lớn. Trong Ngũ địa này, phàm là Yêu linh hóa hình thì hầu như không ai không biết hai chữ Quỷ Diện đại biểu cho thứ gì.

Đó đơn giản chính là sát tinh có thể đơn giản đánh chết Yêu linh hóa hình, có thể dốc sức chiến đấu với hóa hình Ngũ địa mà không bại, còn quấy phá Quy Nguyên tông đến không được bình an!

"Thương Hổ lâm..."

Thương Mộc ngẩng mặt lên, trong ánh mắt hừng hực lửa giận, hai bàn tay to siết chặt đến vang lên tiếng răng rắc.

"Bổn vương đã trở về. Thương Hổ, lúc này đây, ngươi nhất định phải chết!"

Tiếng gầm trầm thấp vang lên, phẫn nộ vì bị đè nén nhiều năm của Thương Mộc sắp sửa bộc phát.

Không lâu sau đó, đám Yêu linh còn lại nhao nhao đi tới. Thương Mộc cầm đầu cả đám đi trước, bước vào trong khu rừng rậm, đám người sau lưng nhao nhao đi theo. Từ Ngôn cũng đi giữa đám Yêu linh, bước chân vững vàng, ánh mắt thanh lãnh.

Thương Hổ lâm, là chỉ một mảnh núi rừng tĩnh mịch vô cùng rậm rạp, bóng cây liên miên che phủ, quanh năm không thấy ánh mặt trời. Sâu trong đó có một đại trại rộng rãi được kiến tạo nên, từ xa đã có thể nhìn thấy ánh đuốc cực lớn thiêu đốt bên ngoài cửa trại.

Cửa trại mở rộng, ngay cửa ra vào còn có hai con Yêu linh cự hổ canh gác. Hai con mãnh hổ một trái một phải nằm sấp bên đại môn mà ngủ.

Rống!

Vừa lúc đó, một con mãnh hổ ngoài cửa chợt khẽ giật giật cặp râu dài, trợn mắt phát ra tiếng gầm nhẹ.

"Kêu cái gì hả!"

Thương Phong từ trong bóng tối đi ra, nghênh ngang đến ngoài cửa, đưa chân đá vào con mãnh hổ vừa gầm gừ, miệng mắng hai câu. Sau đó gã mang theo đội ngũ nghênh ngang đi vào đại trại.

Không chỉ có ở Thương Hổ lâm mà ở địa bàn các Yêu tộc khác cũng vậy, ngoại trừ Đại yêu ra thì Yêu linh hóa hình có địa vị hàng đầu. Yêu linh bình thường tất nhiên trở nên khúm núm trước mặt Yêu linh hóa hình, không dám càn rỡ.

Bị đá một cước, mãnh hổ kia lập tức thành thật trở lại, chạy trốn qua một bên, nhìn đoàn người đi vào đại trại. Thế nhưng rất nhanh, con mãnh hổ này lại lần nữa trầm thấp rống lên.

Nó ngửi thấy mùi kẻ lạ, hơn nữa còn là cường giả Nhân tộc thập phần lạ lẫm!

Phốc!

Một tiếng vang khẽ xuất hiện, cây trường thương tạo thành từ hỏa diễm tinh thuần trực tiếp xỏ xuyên qua đầu hổ, từ bên dưới chui lên rồi đi ra ngoài.

Phần Hỏa thương đã được Từ Ngôn tu luyện tới đại thành, từ lửa cháy cuồn cuộn ban đầu, nay đã không có chút tiếng động nào.

Song chỉ khẽ động, ánh lửa lập tức biến mất. Đỉnh đầu con mãnh hổ vừa ngã quỵ xuống xuất hiện một lỗ thủng khét lẹt, da thịt quanh miệng vết thương đều bị nhiệt độ cao nướng cháy.

"Hảo thân thủ!"

Thương Mộc ẩn thân trong đội ngũ thấp giọng khen một câu, bay tay lớn duỗi tay ra nhéo lấy con hổ canh cửa còn lại. Một tiếng rắc vang lên, y trực tiếp vặn gãy cổ con Yêu linh.

"Động thủ đi, kẻ nào phản kháng, giết!"

Thương Mộc gầm nhẹ một tiếng, Thương Phong vung hai thanh cự đao vọt vào đại trại. Theo sau gã là hơn mười Yêu linh mãnh hổ. Ngay sau đó, Thương Mộc gầm lên một tiếng hổ gầm rung trời.

Rống!!!

Đại yêu gào thét mang đến uy áp kinh người, cả tòa đại trại hoàn toàn bị uy áp của Thương Mộc bao phủ, không có bao nhiêu kẻ thoát được phóng ra ngoài. Máu tươi đầy khắp trong trại.

Tiếng chém giết hòa cùng kêu rên, khoảng chừng hơn nửa canh giờ mới bình tĩnh trở lại.

Thương Hổ lâm không có Đại yêu trấn giữ căn bản không chịu nổi một Đại yêu cùng hơn mười Yêu linh tập kích. Thực ra cảm nhận được uy áp Đại yêu, đại đa số Yêu tộc Thương Hổ lâm đã lựa chọn khuất phục rồi, cho nên chết nhiều nhất chỉ có những đệ tử nhân tộc mà thôi.

Từ Ngôn chẳng qua chỉ đánh chết năm ba con Yêu linh mà thôi, cũng không xuất toàn lực. Thương Hổ lâm đã hoàn toàn bị Thương Mộc thu phục.

Trên quảng trường cực lớn đang có hai nhóm đội ngũ được phân ra, một bên là Yêu tộc và tu sĩ đã sớm quy phục Thương Mộc, bên kia chính là thủ hạ của Thương Hổ.

"Trước hết bắt giam toàn bộ đám đệ tử nhân tộc vào địa lao, tránh phát sinh chuyện xấu."

Thương Mộc phân phó một câu, Thương Phong cùng mấy Yêu linh hóa hình kia lập tức bắt giam đám đệ tử nhân tộc lại. Chỉ còn lại đám Yêu tộc đang run rẩy trước mặt Hổ vương, dù là Yêu linh hóa hình hay Yêu linh bình thường đều đang biểu đạt ý tứ thần phục.

Tuy nói Thương Mộc là lão hổ vương đã già nua, nhưng thực lực không yếu. Cấp bậc giữa Yêu tộc trong một tộc càng là rõ ràng hơn trong tu sĩ Nhân tộc nhiều.

Đại yêu giận dữ, rất hiếm Yêu linh có lòng phản kháng.

Dùng phương pháp đặc hữu của Hổ tộc, Thương Mộc gia tăng thêm cấm cố vào đám thủ hạ mà Thương Hổ lưu lại thủ hang ổ rồi, mới hặc hặc phá lên cười.

"Còn hai ngày nữa Thương Hổ sẽ trở về, đến lúc đó nhất định lão phu phải cho hắn một phần đại lễ!"

Phân phó thủ hạ dọn dẹp chiến trường, chuẩn bị ác chiến sắp tới xong, Thương Mộc dẫn Từ Ngôn đi vào tòa cung điện to lớn bên trong đại trại.

Nói là cung điện, kỳ thật chỉ là một toàn nhà đá cực lớn. Trước kia có tới mười tám Yêu linh thủ tại chỗ này, cũng là những yêu linh phản kháng hung mãnh nhất. Cuối cùng tất cả đều bị Thương Mộc đánh chết.

Ngoài cửa vẫn còn lưu lại đầy vết máu, còn một bên lác đác đám hổ với ánh mắt đầy sợ hãi.

"Nơi này là cấm địa của Thương Hổ lâm nhất mạch ta. Bên trong có gì chắc hẳn ngươi cũng đoán được." Thương Mộc dừng bước trước cửa, nói.

"Di cốt của Yêu vương." Từ Ngôn cười khẽ một tiếng, nói: "Chắc hẳn bộ xương cốt này rất nặng và lớn, đến Thương Hổ cũng không thể mang theo bên người được."

"Thông minh!" Thương Mộc cười lớn, đẩy cửa lớn đi vào.

"Lão phu không thích người thông minh. Bởi vì người thông minh, thì có rất nhiều ý đồ xấu."

Nói ra một cái lý do như tùy ý, nhưng kỳ thật là Thương Mộc đang mơ hồ cảnh cáo Từ Ngôn đừng nên có tâm tư vớ vẩn gì.

Đối với cảnh cáo của Đại yêu, Từ Ngôn cũng không có ý kiến mà chỉ cười cười không nói.

Dù sao cũng chỉ là một lần giao dịch, hỗ trợ Thương Mộc đối phó với Thương Hổ xong hắn sẽ rời khỏi Thương Hổ lâm. Dù là hắn không có di cốt Đại yêu thì cũng sẽ không lưu lại thêm ngày nào.

Xâm nhập vào hang hổ, Từ Ngôn nhìn như an ổn bình tĩnh nhưng trong lòng đầy cẩn thận. Thậm chí hắn không dám thư giãn chốc lát nào khi ở cùng con đại yêu đầy nhức đầu Thương Mộc này.

Từ Ngôn cũng bước vào theo, giữ khoảng cách với đối phương chừng hai bước. Đập vào mắt hắn là một cảnh tượng đầy kì dị.

Nhà đá cực lớn vuông vức, bên trong ngoài một bộ hổ cốt cực lớn đến không thể tin được thì không còn thứ gì khác. Càng đến gần, một luồng uy áp kỳ lạ cũng theo đó xuất hiện.

Hổ cốt cực lớn cao tới năm sáu trượng nằm sấp trong đại điện. Xương cốt không phải màu trắng mà có ánh vàng kim kỳ dị. Dù là bộ hài cốt nhưng lại mang đến cho Từ Ngôn một loại rung động trước đó chưa từng có, như thể bộ hổ cốt này còn sống, sau một khắc nữa sẽ nhắm đến người mà cắn.

Hơn nữa uy áp còn sót lại trên bộ hổ cốt như thể dấu hiệu của thiên địch, dù cho tu vi Từ Ngôn có vượt xa cùng giai thì vẫn bị khí tức Yêu vương lưu lại trên hổ cốt áp chế đến mức đi lại cực kỳ khó khăn.

Đây chính là khí tức Yêu vương, áp đảo cả Đại yêu, ngang ngửa với Thần Văn Nhân tộc!
Bình Luận (0)
Comment