Chương 1130: Vô Cực Kiếm Pháp
Chương 1130: Vô Cực Kiếm PhápChương 1130: Vô Cực Kiếm Pháp
Hạt giống nhân quả, rốt cục nảy mầm, lúc trước ở Tuyết quốc ném ra cái nồi đen lớn, hiện giờ hiện ra chỗ đáng sợ.
Kim Ngọc phái trả thù, tất cả đều phát tiết trên đầu Chân Vô Danh, cho đến bây giờ, Chân Vô Danh cũng không biết vì sao có người ra giá ngàn vạn linh thạch mua một chân của hắn.
- Chẳng lẽ, là chân thứ ba của ta? Chẳng lẽ là nợ phong lưu? Đến tột cùng là nữ nhân điên nào hại ta bất kể giá nào như vậy?
Trong lúc đánh nhau, Chân Vô Danh thủy chung vẫn đang suy tư người đứng sau màn rốt cuộc là thân phận gì.
- Không nên nha, ta có thể có nợ phong lưu gì? Hữu tâm vô lực mà...
Chân Vô Danh đang tính toán trong lòng, dưới tay cũng không có lơi lỏng mảy may, một thanh trường kiếm khống chế đến lô hỏa thuần thanh, mặc cho thế công của đối phương mãnh liệt ra sao, hắn đều thành thạo ứng đối.
Vị trí thứ tư Thiên Anh bảng, cũng không phải thổi ra, mà là chân tài thực học.
Thiết Diện Nhân đánh lén không có kết quả, lúc này cùng Chân Vô Danh đồng thời rơi vào đường dài, nhìn thấy rất nhiều môn nhân đệ tử Nhân Kiếm Tông lao ra từ trong Linh Đan phường, lại cân nhắc một phen thực lực chân chính của Chân Vô Danh, vì thế Thiết Diện Nhân lần thứ hai phát động thế công mãnh liệt, bất quá sau thế công, chính là lúc hắn chạy trốn.
Cảnh giới không kém bao nhiêu, nhưng thực lực cũng không tương đương, Thiết Diện Nhân đã không có khả năng chém xuống chân của Chân Vô Danh.
Ngăn cản một vòng tấn công mãnh liệt của Thiết Diện Nhân, Chân Vô Danh nhìn ra ý đồ của đối phương, lạnh lùng quát:
- Muốn đi? Chậm rồi, Vô Cực kiếm pháp!
Trường kiếm hẹp dài mà cổ xưa trong tay Chân Vô Danh xuất hiện biến hóa, kiếm quyết vừa động, kiếm chia làm tám phương, lấy một hóa trăm, tạo thành một hồi mưa kiếm.
Mưa kiếm bao phủ nửa con đường dài, vô luận Thiết Diện Nhân chạy trốn ở nơi nào, đều sẽ bị ba thanh kiếm thể trở lên phong bế đường đi, hơn nữa Bách Kiếm Chi Vũ thật giống như có ánh mắt, gặp phải người vô tội sẽ nhao nhao tránh đi, xuyên qua đám người như cá gặp nước.
Kiếm đạo cao thâm đến cực hạn.
- Vô Cực kiếm pháp, tuyệt học của Nhân Kiếm Tông, kiếm đạo của hắn quả nhiên không tầm thường.
Một bên quan sát song phương đánh nhau, Từ Ngôn một bên thấp giọng lẩm bẩm, hắn ở Địa Kiếm tông hơn nửa năm thời gian, cũng từng hiểu qua hai đại tông môn khác.
Phách Hoàng kiếm pháp của Thiên Kiếm tông, Vô Cực kiếm pháp của Nhân Kiếm tông, cùng với La Thiên kiếm pháp của Địa Kiếm tông, phân biệt là kiếm đạo cao thâm nhất của tam đại tông môn, Từ Ngôn có thể dễ dàng phỏng đoán thông suốt kiếm pháp cơ bản của Địa Kiếm tông, Sâm La kiếm pháp, lại nhất thời không cách nào tu thành La Thiên kiếm pháp cao thâm.
Tu luyện kiếm đạo không chỉ cần thiên phú, còn cần nhiều năm cảm ngộ cùng luyện tập, cảm ngộ trên kiếm đạo thông suốt tâm thần, cho nên rất khó trong thời gian ngắn ngộ ra kiếm đạo cao thâm tiếp nhận truyền thừa từ Kiếm Vương điện.
Từ Ngôn có thể ở trong mộng cảnh rất dễ dàng học được Vấn Thiên Kiếm của Ngôn Thông Thiên, cũng không phải Vấn Thiên Kiếm đơn giản hơn so với La Thiên Kiếm, ngược lại Vấn Thiên Kiếm càng thêm tối nghĩa khó hiểu, có thể học được Vấn Thiên Kiếm, là bởi vì trong mộng cảm nhận quá mức chân thật.
Híp mắt, thừa dịp Chân Vô Danh toàn lực ra tay, Từ Ngôn kiến thức một phen tuyệt học của Nhân Kiếm Tông, cũng kiến thức một phen thực lực chân chính của vị trí thứ tư Thiên Anh Bảng.
Vô Cực kiếm pháp vừa ra, bách kiếm như rồng, vây địch nhân ở trên đường dài, thiết diện nhân tả đột hữu xung, căn bản xông không ra phiến kiếm võng này, cuối cùng bất đắc dĩ, muốn nổ tung pháp bảo trường đao làm đại giới trốn thoát.
Pháp bảo trường đao phát ra lôi quang chói mắt, báo hiệu phạm vi lớn bạo liệt sắp xuất hiện, sắc mặt Từ Ngôn giờ phút này biến đổi, lần thứ hai vội vàng lui đi, tiểu lắp bắp bên người thủy chung không chịu đi đã bị hắn nắm trong tay.
Trên đường tuy rằng đều tu sĩ, thế nhưng tu vi cao thấp bất đồng, tuyệt đại bộ phận đều là tu sĩ đê giai, dùng Luyện Khí Trúc Cơ chiếm đa số, nếu mà pháp bảo nổ tung, đừng nói những tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ, cho dù Kim Đan cũng khó có thể chống đỡ.
Mắt thấy thương vong quy mô lớn sắp xuất hiện, Chân Vô Danh lại vận dụng một phen kiếm quyết hoàn toàn bất đồng.
Chỉ thấy ngón tay hắn hóa vẽ ra, khống chế trăm kiếm ảnh trong lúc bất chợt phát sinh biến hóa, ở trong tiếng ong ong quỷ dị vặn vẹo, giống như trăm con rắn đang bò.
Bách kiếm vặn vẹo, đầu đuôi tương liên, hình thành một sợi dây thừng, quấn quanh trường đao của Thiết Diện Nhân, quá trình này chỉ trong nháy mắt, nhanh đến trong nháy mắt đã diễn ra.
Răng rắc răng rắc!!
Ở trong một câu nói nhỏ không thể nghe thấy, bảy kiện pháp bảo trường đao của Thiết Diện Nhân nhao nhao vỡ vụn, ngay cả cơ hội tự mình nổ tung cũng không có.
- Kiếm Vô Cực...
Trong miệng Từ Ngôn khẽ phun ra một cái tên cổ quái, ba chữ Kiếm Vô Cực, chính là hắn suy đoán được từ trong miệng Chân Vô Danh khẽ động.
- Tỉnh túy của Vô Cực kiếm pháp sao, bách kiếm tương liên, kiếm đạo Vô Cực.
Cẩn thận ghi nhớ tuyệt học Chân Vô Danh thi triển, không phải vì trộm nghệ thuật, mà là đề phòng trong lúc giao thủ.
Trường đao pháp bảo trong khoảnh khắc bị hủy, thiết diện nhân chưa kịp phản ứng, một đạo kiếm khí nhanh như thiểm điện đánh tới trước mặt, sau một khắc, mặt sắt chia làm hai, không có huyết nhục bắn tung tóe, sau khi mặt sắt vỡ vụn lại nổ tung ra một đạo kinh lôi màu trắng.
Sấm sét trên mặt đất chấn thiên động địa, tiếng nổ vang chấn động đến hai tai người xung quanh tê dại, sấm sét qua đi, trên mặt đất chỉ lưu lại hai nửa mặt sắt, người trước đó ám sát Chân Vô Danh cư nhiên mượn lực lượng lôi đình bỏ chạy.
- Người của Huyền Lôi phái...
Ánh mắt Chân Vô Danh lạnh lẽo, một cước giẫãm nát hai tấm giáp mặt.
- Nghèo đến mức vì ngàn vạn linh thạch đến giết ta? Lần sau liều mạng với các ngươi, hừi
Nguyền rủa một câu, sau khi xác nhận đối phương đến từ Huyền Lôi phái, Chân Vô Danh vung tay áo trở về Linh Đan phường, mấy vị lão giả tóc bạc đang chờ ở cửa, xem ra hẳn là trưởng lão Kim Đan tọa trấn Linh Đan phường.
- Thế mà lại chạy? Bỏ chạy dễ dàng như vậy sao? Còn tố chất sát thủ nào không?
Từ Ngôn nhịn không được thầm mắng:
- Tối thiểu cùng hắn đồng quy vu tận, đánh không lại có thể cùng nhau chết mà.
- Đại, Đại Thiện tiền bối, lời ngươi nói... nghe qua... Thật là ác.
Tiền Thiên Thiên ở một bên ngước cổ nghe Từ Ngôn tự nói, sau khi nghe được còn phát ra một phen ý kiến.
- Làm sao có thể? Ta là người tốt, làm thế nào có thể xấu xa, ngươi nghe nhầm... Ngươi nên tránh xa ta ra.
Đẩy lui Tiền Thiên Thiên, Từ Ngôn nhìn bóng lưng Chân Vô Danh đi vào Linh Đan phường, trầm ngâm.
Một chân ngàn vạn linh thạch, Kim Ngọc phái trả thù chính là muốn một chân của Chân Vô Danh, cái giá phải trả như thế thoạt nhìn cũng không quá thành tâm báo thù, nói như thế nào ngọc nữ cũng là một trong những chưởng môn của Kim Ngọc phái mà.
- Công tử Vô Danh gần đây phiền toái không ngừng, nhiều lần gặp phải ám sát. Bên tai Từ Ngôn vang lên lời nói nhẹ nhàng của cô gái, Tiền Thiên Thiên mặt không đỏ tim không đập nhanh tiến lại gần, lần này cư nhiên miệng lưỡi khéo léo nói.
- Sau khi Chân Vô Danh đi tới Mã Thủ phường thị nói, ai có thể dỡ bỏ một chân của hắn, không chỉ có thể có được ngàn vạn linh thạch của người đứng sau màn, Chân Vô Danh hắn còn có thể cho ngược thêm ngàn vạn linh thạch, vì biểu hiện tư thái cường giả lâm nguy không sợ hãi, càng chuẩn bị vào tối mai cử hành một hồi hội ngắm trăng, địa điểm liền định ở nơi Thương Minh tự dùng để tiếp đãi hương khách tục gia, người đến tham dự thịnh hội, tu vi thấp nhất đều phải có trình độ Kim Đan, đến lúc đó không chỉ có rượu ngon, còn có thể kiến thức được phong tư của cường giả Nguyên Anh, bất quá theo ta được biết, mục đích của đại hội ngắm trăng lần này hẳn là không phải ở ngắm trăng. Mà là chuyện xá lợi trong Thương Minh tự.
Nghe được những lời thì thâm này của Tiền Thiên Thiên, Từ Ngôn rất kinh ngạc, nói:
- Sao ngươi lại không lắp bắp, không đề cập đến tiền thì sao đột nhiên lưu loát?
Cô gái mở ra một bàn tay nhỏ bé trắng tinh, năm ngón tay lắc lư, nói những lời còn chưa nói hết.
- Năm trăm linh thạch, chỉ cần năm trăm linh thạch ta có thể mang ngươi trà trộn vào Phần Hương viện, kiến thức một phen cường giả tụ hội.
Tiên Thiên Thiên giảo hoạt cười, vẻ mặt mê tài, nói:
- Bởi vì ta sớm ứng tuyển làm tỳ nữ của hội ngắm trăng, thế nào Từ tiên bối, năm trăm linh thạch một chút cũng không đắt, ngươi có muốn suy nghĩ hay không?