Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1137 - Chương 1137: Đầm Rồng Hang Hổ

Chương 1137: Đầm rồng hang hổ Chương 1137: Đầm rồng hang hổChương 1137: Đầm rồng hang hổ

Hoàng hôn, chiều tà đỏ thẫm chiếu xuống.

Đại điện Thương Minh Tự đắm chìm trong hoàng hôn, từ ngoài cửa có thể nhìn thấy pho tượng cao lớn sâu trong sâu.

Bất Động Minh Vương toàn thân xanh đen, cau mày trợn mắt, tay trái cầm bảo bổng, tay phải kim cương xử, uy vũ trang nghiêm, cả người tản ra sát khí, nhưng theo hoàng hôn buông xuống, hai mắt minh vương giống như lóe lên hông mang khát máu...

- Nổi danh nhất bình nguyên Mã Thủ nhất định là Mã Thủ Thành, Thương Minh tự nổi danh nhất tự nhiên là Vãng Sinh Động, không biết mấy vị tiểu sư phụ đã từng kiến thức chân tướng của Vãng Sinh Động?

Trong phòng ăn bên cạnh Phần Hương viện, mấy hòa thượng tuổi tác khác nhau đang chuẩn bị cơm chiều.

Bọn họ là đầu bếp tăng, đãi ngộ tương tự tiểu nhị của tửu lâu, không phải đệ tử quy y chân chính, bất quá giới luật không nghiêm, không tính là đệ tử Thương Minh tự chân chính, bên cạnh những đầu bếp tăng này chính là đối tượng mà Từ Ngôn giúp đỡ bữa cơm tối, từng lời tràn ngập hâm mộ và hỏi thăm cũng xuất phát từ miệng Từ Ngôn.

- Tự nhiên đã kiến thức qua, Vãng Sinh động chính là thánh địa của Thương Minh tự chúng tai

Một tăng sĩ trẻ tuổi vô cùng khao khát nói:

- Vãng sinh động là nơi tọa hóa của thế hệ đầu tiên, vãng sinh có nghĩa là thoát khỏi nghiệp lực trong quá khứ, cởi bỏ trói buộc, lấy lại cuộc sống mới!

- Chúng ta chưa từng đi qua, chỉ có ngươi kiến thức rộng.

Bên kia, một vị hòa thượng hơi mập mạp mỉa mai một câu, lắc đầu cười cười.

- Ta ở bên ngoài Vãng Sinh động kiến thức mà, trong Vãng Sinh động có địa hỏa, nếu ta thật sự đi vào còn không phải bị đốt thành tro. Tiểu hòa thượng tức giận nói, dẫn tới đồng môn xung quanh cười vang.

Hỏi thăm tin tức những đầu bếp tăng này, là bởi vì trong Phần Hương viện chỉ có những đầu bếp tăng này là bình thường, không có người giả dan.

- Đại hội ngắm trăng lần này đều sẽ mời cao nhân phương nào, nghe nói đông gia các ngươi là một vị cường nhân, tu vi cao ra sao?

- Đúng vậy đúng vậy, tu tiên giới là kỳ dị nhất, so với Phật gia chúng ta thì tự tại hơn nhiều, thật muốn kiến thức cao nhân của tu tiên giới.

- Tất cả đầu bếp Minh Khê lâu đều được thuê tới, thủ bút này thật sự là không nhỏ, đại hội ngắm trăng buổi tối nhất định sẽ rất đặc sắc, có thể có cao nhân luận bàn hay không?

Đối với sự tò mò của các tăng sĩ, Từ Ngôn nhất nhất trả lời, có người là thật, có người chỉ có thể bịa đặt, bởi vì hắn cũng không hiểu Chân Vô Danh mời cường giả nào.

Từ Ngôn hiện tại ngụy trang tiểu nhị của Minh Khê lâu, tay chân cần cù, nói chuyện dí dỏm, có người hỏi thì tất sẽ đáp, rất nhanh lăn lộn quen thuộc cùng đám đầu bếp tăng.

- Chuyện Xá Lợi ở Vãng Sinh Động truyền thật lâu, sẽ không thật sự có xá lợi hiện thế chứ, các ngươi là người của Thương Minh tự, chẳng lẽ cũng không biết chân tướng?

Dần dân, Từ Ngôn bắt đầu hỏi thăm, thần sắc đều là tò mò.

- Cái này thật không rõ ràng lắm, đó là bí mật mà trụ trì đại nhân mới có thể biết được.

- Không biết từ khi nào truyền ra ngoài tin tức, cho dù có Xá Lợi xuất thế, cũng có thể bị trụ trì cùng mấy vị cao tăng thu đi mới đúng nha.

- Cũng chưa chắc, Hướng Sinh động càng đi sâu càng nóng, nghe nói phương trượng đầu tiên tọa hóa ở chỗ sâu nhất của động, nếu thật sự là xá lợi của phương trượng đầu tiên xuất thế, nhất định sẽ ở lại chỗ sâu, rất khó có người có thể đi vào, không cẩn thận, hóa thành tro bụi cũng không ổn. Nghe các tăng tăng nói chuyện, Từ Ngôn không nhận được tin tức hữu dụng, ngược lại hỏi:

- Ta nghe một tin đồn ở phường thị, nói Thương Minh tự lúc nửa đêm luôn có âm thanh cổ quái xuất hiện...

Nói đến đây, ánh mắt Từ Ngôn đồng thời đảo qua từ trên mặt các đầu bếp tăng bên cạnh, phát hiện sắc mặt có mấy người hơi biến đổi.

- Ta cũng nghe nói, âm thanh quái dị ở Phần Hương viện chúng ta...

Hòa thượng nhỏ nhất nhớ tới cái gì, há mồm nói, lời còn chưa dứt bị người cắt đứt.

- Đừng vọng ngữ! Phật Môn Thánh Địa sao có thể có âm thanh cổ quái, ngươi nghe được tiếng quái dị, tất nhiên là do gió núi gây ra, không tính là lạ.

Một vị sư thầy lớn tuổi giọng điệu nghiêm túc quát mắng tiểu hòa thượng, tiểu hòa thượng bĩu môi không hé răng nữa.

Quả nhiên có cổ quái...

Từ Ngôn ở trong lòng thầm nghĩ, cái âm thanh quái dị của hắn, căn bản là bịa ra, vì lừa gạt đám đầu bếp tăng này mà thôi.

Nếu tìm được manh mối, Từ Ngôn không ở lại lâu, rời khỏi phòng bếp, cũng không đi xa, mà là chờ ở ngoài tường.

Không bao lâu, tiểu hòa thượng đi ra đổ nước, bỗng nhiên bị một cỗ lực lượng lớn đẩy ra ngoài cửa, khi hắn bị đụng đến hỗn loạn cứng đờ, nhìn thấy tiểu nhị Minh Khê lâu vừa rồi giúp đỡ làm việc.

- Không có sao chứ tiểu sư phụ, đi đường phải cẩn thận, ngươi vừa rồi nói, nghe được âm thanh quái dị, nó từ đâu mà đến.

Từ Ngôn nói xong đỡ tiểu hòa thượng dậy, vận chuyển một loại pháp thuật mị hoặc, hắn thì thầm, tiểu hòa thượng nghe vào tai căn bản không thể kháng cự.

- Ngay ở đây. Ngay bên ngoài tường sau Phần Hương viện, một lần đi vệ sinh nghe được, giống như gào khóc thảm thiết, rất dọa người...

- Ngươi còn nghe thấy cái gì? Từ Ngôn truy vấn mất đi tác dụng, tiểu hòa thượng thật sự không biết, chỉ là trong một lần đi vệ sinh nghe được một ít âm thanh khủng bố, thật ra không chỉ là hắn, những đầu bếp khác phần lớn đều nghe qua, bởi vì bếp sau liền kề tường sau của Phần Hương viện.

Đẩy tiểu hòa thượng vào viện, Từ Ngôn rút đi pháp thuật, thân hình vừa động đã biến mất không còn tung tích.

- A? Có vẻ như ai đó đang nói chuyện với ta thì phải?

Tiểu hòa thượng gãi gãi đầu, nhớ không ra vừa rồi nói chuyện cùng ai, buồn bực mang nước trở về nhà bếp.

- Thi cốt, tro tàn, oan hồn...

Bên ngoài tường sau của Phần Hương viện, Từ Ngôn đứng giữa một mảnh cỏ hoang, linh thức cảm giác được một ít thi cốt chôn sâu dưới lòng đất sau khi thiêu đốt hình thành tro tàn, mà mắt trái của hắn thì nhìn thấy mấy chục oan hồn trôi nổi trong hoàng hôn.

Hoàng hôn buông xuống, hoàng hôn biến thành bóng đen, vì thế càng nhiều oan hồn xuất hiện ở trong núi hoang vu, phiêu phiêu đãng đãng, không hề có mục đích đi lại, chỉ là không cách nào tiếp cận Phần Hương viện, dù sao cũng là thánh địa phật môn, quỷ vật tâm thường căn bản không cách nào tới gần.

- Vô tướng phái, quả nhiên chiếm cứ Thương Minh tự.

Hai hàng lông mày Từ Ngôn nhíu chặt, lần thứ hai suy tính.

- Nếu thật sự như thế, như vậy tin tức xá lợi, nhất định là cố ý thả mồi nhử, dùng để hấp dẫn loại cường giả một phương Kiếm Vương Điện như Chân Vô Danh, có thể diệt trừ một lần?

Suy đoán ra loại ý nghĩ vớ vẩn này, bản thân Từ Ngôn cũng có chút không tin, khi hắn nhớ tới lực lượng chí cường chân chính trong bảy phái, cũng không thể không tin.

- Hóa Thần...

Từ Ngôn cắn răng, trong lòng tự nhủ mình đến thật đúng là thời điểm, nếu như suy đoán thật, như vậy Tử Phủ nhìn Thương Minh tự bây giờ đã thành đầm rồng hang hổ, đường nét hai Nguyên Anh như ẩn như hiện.

Nguyên anh thứ hai và thứ ba chân thật tồn tại, chỉ cân chủ nhân là Từ Ngôn toàn lực bế quan trùng kích cảnh giới, hai nguyên anh sẽ có cơ hội ngưng tụ thành thực thể.

Đáng tiếc Từ Ngôn không dám vận dụng hai nguyên anh, hắn sợ mình bị nổ tung trước.

- Không đi Vãng Sinh động thì không được. Gần đây lại có đủ chuyện đã xảy ra, xui xẻo quá nhiều!

Từ Ngôn mặt mày ủ rũ, trở về nhà bếp của Minh Khê Lâu, hắn hiện tại suy nghĩ nhiều nhất không phải là tin tức Kiếm Vương điện bị Xá Lợi hấp dẫn bao nhiêu cường giả tới, tốt nhất có được thực lực đối chiến Hóa Thần, mà là đang nhớ lại cố nhân được xưng là Quỷ Sứ Thủ.

Trong lúc Từ Ngôn thầm mắng Khương Đại Xuyên rốt cuộc có chết hay không, đại hội ngắm trăng mở màn, các lộ anh kiệt do Chân Vô Danh đứng đầu đều đến.
Bình Luận (0)
Comment