Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1159 - Chương 1159: Vô Tướng Tử

Chương 1159: Vô Tướng Tử Chương 1159: Vô Tướng TửChương 1159: Vô Tướng Tử

- Rốt cục cũng ra tay, ác niệm lực...

Hỏa diễm ma quân tĩnh lặng, không nhìn ra biểu tình, lúc này không nhúc nhích, chỉ có thân thể hỏa diễm bị gió thổi động, nhưng không ai biết, ma quân lấy ác niệm của Tuệ Ảnh ngưng tụ ra, đang chờ đợi tân sinh chân chính.

- Chỉ cần dung hợp bổn nguyên lực lượng của ngươi, bổn tọa có thể phá vỡ đại trận cuối cùng, lao ra Vãng Sinh động, quân lâm nhân gian!

Trong lòng Hỏa Diễm Ma Quân xuất hiện tiếng nói, ý niệm này không ai biết trong đầu, kế hoạch lần này cũng sắp thành công.

- Hai con kiến hôi mà thôi, thật cho rằng bổn tọa giết không được các ngươi? Chờ, chính là bổn nguyên lực lượng mà ngươi vận dụng, không có lực lượng ác niệm tràn đầy, bổn tọa chỉ có thể bị nhốt dưới lòng đất, vĩnh viễn không thể thấy ảnh mặt trời, là ngươi! Thân thể đồng nguyên với ta, ngươi đi tới chỗ sâu trong Vãng Sinh động, lại vận dụng địa tâm tinh hỏa luyện thể, rốt cục làm cho ta ngửi được khí tức ác niệm, rất nhanh, bổn tọa sẽ chân chính trọng sinhII

Trong lòng hò hét, làm cho Hỏa Diễm Ma Quân cơ hồ áp chế không được tâm tư, nó thậm chí không dám hô hấp, không dám vọng động, sợ bỏ đi cơ hội lấy được cỗ bổn nguyên ác niệm mà hắn chờ đợi mấy ngàn năm nay.

Yên lặng chờ đợi một lúc lâu, Hỏa Diễm Ma Quân phát giác có chút không đúng.

Từ Ngôn giơ một bàn tay lên, ngay cả một chút linh khí cũng không có, càng đừng nói đến ác niệm bổn nguyên.

Tiểu Sương ở một bên cũng kinh ngạc, nàng bị thương rất nặng, xương cốt cánh tay trái đầu vỡ vụn, đầu vai cháy nát hơn phân nửa, trên khuôn mặt trắng nõn dính đầy vết máu, nhưng cái đầu kiêu ngạo lại chưa từng thấp hơn nửa phần.

Đang muốn tiếp tục xông giết, trong tai Tiểu Sương bỗng nhiên vang lên một đạo truyền âm, để cho nàng không nên hành động thiếu suy nghĩ.

Không hiểu Từ Ngôn rốt cuộc có ý gì, Tiểu Sương hơi nhướng tú mi, trong tay xuất hiện hai khối linh thạch thượng phẩm, một bên nhìn chằm chằm Hỏa Diễm Ma Quân, một bên rất nhanh khôi phục.

Lấy khôi lỗi chi nhãn thủy chung nhìn Hỏa Diễm Ma Quân, Từ Ngôn phát hiện đối phương muốn cất bước, khóe miệng bản thể lại khẽ động, khẽ quát thành:

- Ác, Như Phong...

Nghe nói vậy, Hỏa Diễm Ma Quân quả nhiên không di chuyển, yên lặng chờ đợi.

Lúc này chờ đợi, kéo dài thời gian một chén trà, Hỏa Diễm Ma Quân rốt cục cảm thấy không thích hợp.

Pháp môn mạnh hơn nữa, một chén trà trôi qua cũng nên thi triển ra, đều đợi đến nửa ngày, ngay cả một chút ác niệm bản nguyên cũng không nhìn thấy.

- Nếu ngươi muốn chết, bổn tọa thành toàn cho ngươi.

Hỏa Diễm Ma Quân nổi giận gầm lên, nâng chân lớn muốn giãm xuống, Tiểu Sương ở một bên phi thân mà đến, Đấu Vương kiếm hiện ra, kìm lấy hỏa diễm đại cước rơi xuống.

- Chống đỡI Chỉ cần chống đỡ thời gian một bữa cơm, phần pháp quyết này là có thể thi triển ral

Bản thể Từ Ngôn phát ra tiếng kêu yếu ớt:

- Nhất định phải chống đỡ! Đạo bí pháp kinh thiên này một khi thi triển, sẽ mang theo ác niệm lực, đủ để oanh giết nó! Ta có mười phần nắm chắc, nha đầu ngươi nhất định phải chống đỡ.

Từ Ngôn hô như vậy, Tiểu Sương lập tức vận dụng toàn lực, mà Hỏa Diễm Ma Quân thì âm thâm thu nạp hơn phân nửa khí lực.

Giết chết hai nhân tộc Nguyên Anh, chỉ có thể trút giận mà thôi, đối với Hỏa Diễm Ma Quân mà nói, cái gì cũng vô dụng, nó muốn, là từ Ngôn thúc dục ra ác niệm lực.

Thạch thất vốn không có cửa, mấy ngàn năm qua, chỗ thạch thất này không người phát giác, bởi vì trong thạch thất tồn tại trận pháp, đủ để che dấu thạch thất tồn tại, nhiều năm như vậy, Tiểu Sương là tu sĩ đầu tiên phát hiện thạch thất, mà Từ Ngôn, là người thứ hai.

Trận ác chiến phát sinh ở sâu trong lòng đất, nhất định không ai phát hiện.

Nếu Từ Ngôn nói còn cần thêm một chút thời gian, Hỏa Diễm Ma Quân đành phải phối hợp, nhìn như mãnh liệt tấn công, trên thực tế áp lực của Tiểu Sương càng ngày càng nhỏ, cô gái kinh ngạc không thôi, còn tưởng rằng Hỏa Diễm Ma Quân bị hao hết lực lượng.

Một bên vô cùng thong thả bóp cái gọi là bí pháp, Từ Ngôn một bên toàn lực khống chế ba nguyên anh trong Tử Phủ.

Tử Phủ sơn đã thành, thần thức hải xuất hiện, Nguyên Anh của Từ Ngôn đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi cao, hai bên trái phải hắn mỗi bên đều có một Nguyên Anh ngồi xếp bằng, ba Nguyên Anh đối mặt với nhau hình thành thế chân đỉnh, linh lực ba động mênh mông đến mức ngay cả Từ Ngôn cũng phải thán phục, bắt đầu khởi động bồi hồi ở giữa ba nguyên anh.

Trong đó, nguyên anh thứ hai đã rất ngưng thật, mà nguyên anh thứ ba còn có chút trong suốt.

Từ Ngôn đang nuôi dưỡng Nguyên Anh cuối cùng, cũng chính là nguyên anh thứ ba, chỉ cần Nguyên Anh này hoàn toàn ngưng thật, hắn sẽ có được thực lực cường đại của Nguyên Anh hậu kỳ, đến lúc đó đừng nói tu sĩ đồng giai, cho dù Hỏa Diễm Ma Quân có thể so sánh với Hóa Thần, Từ Ngôn cũng dám đấu một trận.

Nói hai lần Ác Như Phong, Từ Ngôn cũng không có chân chính vận dụng ác niệm lực.

Đối phương rõ ràng là ác niệm chi thể của Tuệ Ảnh bị địa hỏa rèn luyện nhiều năm hình thành hỏa diễm ma quân, nếu dùng ra lực lượng ác niệm, đánh không chết đối phương không nói, nhất định bị đối phương đồng hóa lực lượng ác niệm.

Từ Ngôn dùng ra, không phải thần thông Ác Như Phong, mà là nói ra tên pháp môn mà thôi.

Ngăn cản Hỏa Diễm Ma Quân, hắn mới có thời gian để cho Nguyên Anh thứ ba ngưng đọng. Thời khắc sinh tử, còn có thể trấn định tự nhiên như thế, lấy tu vi Nguyên Anh lừa gạt ma quân có thể so sánh với Hóa Thần, chỉ sợ từ xưa đến nay, ngoại trừ Từ Ngôn ra thì không có vị thứ hai nào có thể ngồi được.

Diễn xuất tinh xảo, hơn nữa chậm chạp lại chú ấn chân chính, Từ Ngôn thành công tranh thủ thời gian cho mình, Nguyên Anh thứ ba đang dùng tốc độ cực nhanh dung hợp ngưng tụ, càng ngày càng ngưng thật. ...

Bên ngoài Vãng Sinh động.

Nhìn thấy Lôi bạt xuất hiện, kiếm khí quanh người Chân Vô Danh đột nhiên chấn động, nhao nhao thu lại thành một thanh trường kiếm.

- Yêu Vương. Lôi DiễmI

Chân Vô Danh kinh hô thành tiếng:

- Lão tổ Vô Tướng phái đích thân đến.

- Vô Tướng Tử. Chẳng lẽ thật sự muốn mạng sống của chúng ta?

Sắc mặt Đinh Vô Mục thủy chung không thay đổi, khi cảm giác được lôi bạt cường hoành, rốt cục thay đổi. Mặc dù hắn là người xếp hạng thứ ba Thiên Anh bảng, nhưng dù sao cũng là tu vi Nguyên Anh, đối mặt với cường giả Hóa Thần sơ kỳ, có lẽ còn có vài phần cơ hội, nhưng Lôi Bạt xuất hiện, đã phá hủy cái cơ hội không nhiều kia.

Bởi vì ở Tây Châu Vực, người có thể tế luyện ra lôi bạt cấp bậc Yêu Vương, chỉ có lão tổ Vô Tướng phái, Hóa Thần trung kỳ Vô Tướng Tử một người.

- Hai tiểu oa nhi, kiến thức ngược lại không tệ.

Trong tượng Minh Vương truyền ra tiếng nói âm trầm, theo một trận tiếng nứt ra, bụng tượng đá cư nhiên nứt ra khe hở, một quái nhân đi ra.

Người ẩn thân trong tượng đá, thân không cao, thân thể không mập, cao thấp mập gầy thập phần cân xứng, mặc y bào bình thường, nếu chỉ nhìn bề ngoài, vô luận ở nơi nào, đều có khả năng bị xem nhẹ.

Bởi vì người này quá bình thường, bình thường đến mức nếu không phải đi ra từ trong tượng đá, đều dễ dàng bị mọi người xem nhẹ. Ngoại trừ khuôn mặt.

Nếu không phải khuôn mặt quái dị không tồn tại ngũ quan, chỉ có một cái miệng, vị này đích xác bình thường đến cực hạn, mà cái mặt vô diện này, lại làm cho hắn trở thành hung ma chân chính, ngay cả người ngốc cũng không thể xem nhẹ.

Vô Tướng Tử, lão tổ Vô Tướng phái, cường giả Hóa Thần trung kỳ!

Âm ầmIl

Uy áp mạnh mẽ đến cực hạn, theo sự xuất hiện của vô diện nhân mà đến, trái tim Chân Vô Danh bắt đầu chìm xuống.

Kiếm Vương điện một phương chỉ còn lại hơn ba mươi vị Nguyên Anh, chiến lực mạnh nhất phải kể đến Chân Vô Danh cùng Đinh Vô Mục, tuy rằng hai người đều có tuyệt học vẫn chưa thi triển, nhưng đối mặt với Hóa Thần, nhất là lão tổ Vô Tướng phái đạt đến tu vi Hóa Thần trung kỳ, Nguyên Anh ở đây cơ bản không có đường sống.

- Vô Tướng Tử tiền bối cư nhiên tự mình xuất thủ, thật đúng là để ý tới chúng ta.

Chân Vô Danh cười ha ha, kiếm phía sau lưng, giơ một chút lên không trung xa xa, cao giọng nói:

- Nếu Hóa Thần tiền bối ra tay, như vậy tông chủ nhà ta tự nhiên sẽ phụng bồi đến cùng.
Bình Luận (0)
Comment