Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1167 - Chương 1167: Thiếu Thốn Thiện Niệm

Chương 1167: Thiếu thốn thiện niệm Chương 1167: Thiếu thốn thiện niệmChương 1167: Thiếu thốn thiện niệm

- Một vãn bối, cha nàng là đồ bỏ đi của Địa Kiếm tông.

Từ Ngôn thuận miệng đáp, nói tiếp:

- Cục diện bên ngoài không tốt lắm, Chân Vô Danh cùng Đinh Vô Mục rơi vào hạ phong, Nhạc Vô Y còn chưa ra tay, bên cạnh nàng có một tên không có mặt mũi, nhìn thái độ kính sợ của Nhạc Vô Y, tên không có mặt mũi kia có thể là cường giả Hóa Thần.

- Vô diện nhân có đặc điểm gì?

Hiên Viên Tuyết hơi cả kinh, vội vàng hỏi.

- Đặc điểm à... Nếu không nói đặc điểm, hẳn là không có đặc điểm, tên kia quá bình thường, không cao không thấp không mập không gầy, nếu như lắp mũi mắt, ném vào trong đống người bảo đảm không tìm ra được.

Từ Ngôn quan sát một lúc lâu rốt cục đưa ra đáp án dở dở ương ương này.

- Ngươi nhìn thấy vô diện nhân, hẳn là lão tổ Vô Tướng phái, Hóa Thần trung kỳ Vô Tướng Tử.

Thần sắc Hiên Viên Tuyết ngưng trọng lên.

- Gia hỏa tu luyện thành công công pháp của Vô tướng phái đều mất hết mặt mũi, ngươi làm như thế nào xác nhận là lão tổ Vô Tướng phái?

Từ Ngôn vạn lần khó hiểu hỏi, nếu như một người ngay cả mặt cũng không có còn có thể bị nhận ra, vậy thì công lực phân biệt người của Hiên Viên Tuyết quá kinh người.

- Ta nghe được lôi âm bạo ngược, bên ngoài nếu có Lôi bạt tồn tại, vô diện nhân ngươi nói nhất định là Vô Tướng Tử.

Hiên Viên Tuyết giải hoặc, không phải là Vô Tướng Tử dễ nhận ra, mà là lôi bạt dễ nhận ra.

- Đối thủ của Đinh Vô Mục chính là một con quái vật bằng lôi đình, xem ra còn cao hơn so với cảnh giới của Đinh Vô Mục, hắn sắp chịu không nổi rồi. Từ Ngôn gật đầu nói, cục diện như thế, nếu có thể chạy, hắn cũng không muốn ra tay.

Nhưng Hóa Thần đến, đường lui bị bẻ gãy, cho dù trốn ở trong Vãng Sinh Động, đám người Vô Tướng Tử đánh chết mấy người Chân Vô Danh, nhất định sẽ dò xét Vãng Sinh Động một lần, đến lúc đó càng không có cơ hội thoát khốn.

- Thử một lần đi, hai chúng ta đi ra ngoài, hẳn là có thể bức Vô Tướng Tử động thủ, nhưng không biết Đinh Vô Mục cùng Chân Vô Danh còn có lá bài tẩy hay không.

Từ Ngôn nhíu chặt hai hàng lông mày, đến tình trạng này, chỉ có thể ra tay liều mạng.

- Nếu như Đinh Vô Mục mở mắt, Chân Vô Danh hóa thành đao, chứng tỏ hai người bọn họ đều ra hết lá bài tẩy.

Hiên Viên Tuyết rất hiểu rõ vị trí thứ ba và thứ tư của Thiên Anh bảng, nàng đều từng giao thủ với Đinh Vô Mục, Chân Vô Danh.

- Đinh Vô Mục không mở mắt, Chân Vô Danh cũng không có hóa thành đao, thì ra hai tên kia còn có hậu thủ, vậy chúng ta đợi lát nữa sẽ ra ngoài là được.

Nghe nói hai người ở mức độ như vậy còn có bảo lưu, Từ Ngôn lập tức quyết định xem kịch trước.

Hắn không hiểu Đinh Vô Mục, Chân Vô Danh tuyệt đối là tên trơn trượt.

Loại người này nếu như không xuất toàn lực trước, Từ Ngôn cũng không muốn ngốc nghếch đi giúp đỡ, đến lúc đó bị người ta lừa chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Dù sao đến gần cửa động Vãng Sinh động, địa hỏa ở chỗ sâu chỉ thiêu cháy đến khoảng cách năm trăm trượng từ cửa động, loại nóng rực này đối với Từ Ngôn cùng Hiên Viên Tuyết mà nói, không tính là gì.

Tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, tự nhiên không sợ địa tâm hỏa diễm, nhưng trong hơn trăm tu sĩ bị cháy khét đi theo phía sau Từ Ngôn, có người thật sự không chịu nổi.

- Từ Ngôn. Từ đạo hữu, có thể hay không... Cứu ta... Âm thanh yếu ớt như ruồi muỗi, còn ở trong Vãng Sinh động mênh mông, đổi lại người khác nhất định không nghe thấy, nhưng ngũ giác của Từ Ngôn cực mạnh, hơn nữa lần này bị địa tâm tỉnh hỏa rèn luyện bản thể, bộ thân thể này của Từ Ngôn đã hoàn toàn có thể so sánh với yêu tộc cùng giai.

Dựa vào thính lực cường đại, Từ Ngôn nghe được âm thanh, chợt quay đầu lại nhìn lại.

Âm thanh chính là phát ra từ một thân ảnh khét lẹt phía sau cách đó không xa, đối phương đã hấp hối, hơn nữa cả người cháy đen căn bản không nhận ra là ai, thế nhưng âm thanh yếu ớt để Từ Ngôn nghe có chút quen tai.

- Hoặc là, giết ta...

Người bị cháy khét là một nữ tử, miễn cưỡng mở mắt, nhìn chằm chằm Từ Ngôn nói.

- Ngươi là... Hoa Hiểu Lăng!

Từ Ngôn rốt cục nhận ra âm thanh của đối phương, người này chính là nữ tu Kim Đan của Ngọc Kiếm môn, Hoa Hiểu Lăng có dung mạo tú mỹ kia.

Nhận ra Hoa Hiểu Lăng, Từ Ngôn lập tức lấy linh thức cảm giác một phen, sau đó sắc mặt của hắn trở nên không đẹp lắm.

Hoa Hiểu Lăng bị thương quá nặng, không chỉ gương mặt hoàn toàn thay đổi, ngay cả xương cốt cũng trở nên tiêu sạch, bị thương nặng đến trình độ này, trừ phi nuốt vào linh đan cực phẩm, nếu không căn bản không cứu nổi.

Một tu sĩ Kim Đan mà thôi, không có khả năng có được cực phẩm linh đan, cho dù Hiên Viên Tuyết là Nguyên Anh đỉnh phong, xếp hạng thứ hai Thiên Anh bảng, còn kèm theo thân phận tam tiểu thư Hiên Viên gia, cũng vẻn vẹn chỉ mang theo một viên cực phẩm Âm Dương Cửu Khiếu Đan mà thôi.

Nói cách khác, một cái mạng của một tu sĩ Kim Đan, xa xa không giá trị bằng cực phẩm linh đan.

Cảm giác được thương thế của Hoa Hiểu Lăng rất nặng, Từ Ngôn bắt đầu nhíu mày không nói. Hoa Hiểu Lăng này mê luyến Chân Vô Danh, theo lý thuyết hẳn là được Chân Vô Danh cứu ra ngoài, nhưng sắp bị thiêu chết cũng không thấy Vô Danh công tử đến anh hùng cứu mỹ nhân.

Mỹ nhân bây giờ, chỉ có thể dùng quái vật xấu xí để hình dung, Hoa Hiểu Lăng thật ra rất rõ ràng bộ dáng hiện tại của mình, nàng nhận ra Từ Ngôn, muốn Từ Ngôn cứu nàng, nếu như cứu không được, vậy thì cho nàng chết thống khoái.

Lúc trước ở Tuyết Quốc gặp Kim Đồng Ngọc Nữ, vừa gặp được huynh muội Hoa gia đi ngang qua, là Hoa Hiểu Lăng nhận ra Từ Ngôn, lúc này mới nói thêm một câu với Kim Đồng Ngọc Nữ muốn cứu Từ Ngôn, tuy rằng sau đó ra mặt chính là Chân Vô Danh làm bộ, nhưng câu nói lúc trước của Hoa Hiểu Lăng đích thật là muốn nhân cơ hội bảo vệ Từ Ngôn.

Bất luận như thế nào, người ta xem như đã giúp mình một lần, Từ Ngôn không phải người vong ân, trầm ngâm một chút, pháp quyết vừa động, chuẩn bị thi triển Thiện Nhược Thủy.

Có một lần kinh nghiệm, đối với phần thần thông huyền ảo này, Từ Ngôn cảm thấy mình sẽ dễ như trở bàn tay thi triển ra, nhưng khi hắn thúc dục toàn lực, muốn cứu Hoa Hiểu Lăng giống như cứu Hiên Viên Tuyết, phát hiện thần thông mới thi triển cách đây không lâu, cư nhiên lại không cách nào vận chuyển.

- Là linh lực không đủ, hay là thiếu cái gì, không nên nha...

Lông mày Từ Ngôn càng nhíu chặt lại, không cam lòng, hắn một lần nữa bóp pháp quyết.

Khi hắn vô cùng nghiêm túc bóp động pháp ấn, thúc dục linh lực, đừng nói Hoa Hiểu Lăng khôi phục, ngay cả một giọt nước mưa xanh biếc cũng không xuất hiện.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Từ Ngôn kinh ngạc nói:

- Sao không thi triển được?

- Thần thông khi cứu ta sao, loại thần thông này không nên bị tu sĩ Nguyên Anh nắm giữ. Hiên Viên Tuyết do dự một chút, không có mở miệng, mà là dùng truyền âm nói lo lắng của mình:

- Lực khôi phục có thể so với cực phẩm linh đan, thậm chí vượt qua cực phẩm linh đan, thần thông có tác dụng kì diệu như khởi tử hồi sinh, đừng nói Nguyên Anh, chỉ sợ trong Hóa Thần cũng không có mấy người có thể thi triển.

Trong truyền âm của Hiên Viên Tuyết có quan tâm, cũng có ý cảnh cáo.

Nếu cái thần thông này bị cường giả khác biết được, Từ Ngôn hắn có khả năng trở thành một linh đan kỳ lạ nhất, lại có thể sử dụng vô hạn.

Dù sao loại thần thông khôi phục này, Hiên Viên Tuyết chưa bao giờ nghe nói qua, thật ra không chỉ có nàng chưa từng nghe nói qua, ngay cả Từ Ngôn đến bây giờ còn có chút không thể tin.

Nếu thần thông không có hiệu quả, Từ Ngôn đành phải thi triển pháp thuật băng tuyết, trước tiên đắp lên cho Hoa Hiểu Lăng một tầng băng tỉnh, ít nhất có thể trì hoãn một ít thống khổ, về phần có thể khôi phục hay không, vậy thì không biết.

- Thiếu cái gì...

Từ Ngôn càng nghĩ càng mê mang, không lâu trước còn có thể thi triển thần thông, cách nhau không đến nửa canh giờ liền mất đi hiệu lực.

Chẳng lẽ phần thần thông Thiện Nhược Thủy này nhận biết người?

Chỉ có đối với Hiên Viên Tuyết mới có hiệu quả?

Mang theo nghi vấn đầy bụng, Từ Ngôn thủy chung nhìn chằm chằm Hiên Viên Tuyết.

Nhìn thấy khuôn mặt xin đẹp của cô gái đỏ lên, cuối cùng hắn bừng tỉnh, thì thầm:

- Ta hiểu rồi! Nguyên lai Thiện Nhược Thủy không chỉ tiêu hao linh lực, còn có thể tiêu hao thiện niệm lực, ta có sinh ra thiện ý và không đành lòng dành cho ngươi, cho nên phần thiện niệm này có thể làm cho thần thông phát huy ra uy lực kinh người cứu mạng ngươi, nhưng đổi lại là người khác sẽ mất đi hiệu lực, quả nhiên, thiện niệm của ta có hạn, không cách nào tùy ý thi triển phần thần thông kỳ dị này.
Bình Luận (0)
Comment