Chương 1175: Đấu Vô Tướng (hạ)
Chương 1175: Đấu Vô Tướng (hạ)Chương 1175: Đấu Vô Tướng (hạ)
- Rốt cuộc hắn là ai?
Cừu Thanh Sơn trầm giọng thì thâm.
- Người của Dịa Kiếm tông, tiểu sư thúc của đám Nguyên Anh trưởng lão, đệ tử quan môn của Đại trưởng lão Hồng Chí, họ Từ tên Ngôn, đến từ Lâm Uyên đảo.
Sắc mặt Nhạc Vô Y từ khiếp sợ dần dần trở nên bình tĩnh, Vô Tướng phái chết bao nhiêu người không liên quan đến Vô Y công tử nàng, dù sao có Vô Tướng Tử ở đây hay không, Kiếm Vương điện một phương đừng hòng dễ dàng thoát thân.
- Trước kia cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua người này, đồn đãi đại trưởng lão Địa Kiếm tông nhiều năm bế quan sớm đã ngã xuống, cư nhiên trở về tông môn, lại có thêm một đệ tử quan môn, giữa hắn và Hoành Chí, có liên quan gì đặc biệt hay không?
Cừu Thanh Sơn trầm giọng hỏi.
- Ai biết được, người ta thiên phú rất cao, nếu không sao lại trở thành đệ tử quan môn của Hồng Chí, đại trưởng lão Địa Kiếm tông, hơn ba trăm năm trước chính là cao thủ chiếm top 10 Bách Thần Bảng.
Nhạc Vô Y thoải mái đáp.
- Từ Ngôn này nhất định phải chết, ta có dự cảm, nếu hắn không chết, chúng ta sẽ gặp phiền toái.
- Vậy thì xem Cừu tông chủ, Vô Tướng phái cũng sẽ không phái ra hơn mười vị cao thủ Nguyên Anh, mà ngay cả một cường giả đồng giai cũng vây không chết chứ.
Âm ầm... Âm ầm... Âm ầmlI
Đang lúc Cừu Thanh Sơn cùng Nhạc Vô Y ở bên ngoài đàm luận, bên trong Vãng Sinh động truyền đến tiếng nổ lớn, đất cát lăn qua lăn lại, giống như địa long xoay người (động đất), hỏa diễm ở cửa động rõ ràng bất định, khi thì tiêu tán, khi thì ngưng tụ, một cỗ khí tức trận đạo huyền ảo lưu chuyển ở sâu trong hỏa diễm. - Đó là... Trận đạo!
Kinh nghiệm của Cừu Thanh Sơn cũng không thấp, trước tiên nhận ra khí tức của đại trận.
- Mười tám vị Nguyên Anh của Vô Tướng phái, chỉ sợ tất cả đều đã chết, Từ Ngôn này thật đúng là không đơn giản.
Nhạc Vô Y nheo mắt lại, trong giọng nói tràn ngập tò mò, Từ Ngôn không tính là bắt mắt kia, tiểu sư thúc Dịa Kiếm tông, nguyên lai không phải hạng người chỉ có danh tiếng, mà là thích giả heo ăn thịt hổ.
- Giết chết Ngọc Nữ, quả nhiên là hắn, che dấu tu vi đến mức này, hắn đến tột cùng có mục đích gì? Nhìn ra được, Uyên Đảo chỉ là một chỗ đặt chân của hắn, dùng tu vi của hắn, lừa gạt một hải đảo nho nhỏ không có danh tiếng gì, ngược lại không khó.
Nhạc Vô Y ở trong lòng bắt đầu suy tính, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ hắn sớm đã bị Hồng Chí thu làm đệ tử quan môn, mấy năm nay thủy chung lưu lạc ở bên ngoài tìm kiếm thiên tài địa bảo hảo cứu viện sư tôn của hắn, xem ra suy đoán này hẳn là gần chân tướng nhất, nhân vật như thế cư nhiên khiêm tốn đến loại tình trạng này, thật sự là khó có được, nếu lần này hắn không chết, về sau nhất định phải đề phòng hắn một hai, người ẩn nhẫn, đáng sợ nhất...
Nhạc Vô Y suy đoán, lấy tình báo nàng thu được mà xem, thật ra cũng không tính là sai, dù sao trước kia nàng chưa từng nghe nói qua nhân vật như Ngôn này, có thể hót một tiếng làm kinh người, không có mấy người là đơn giản.
Nhạc Vô Y băng tuyết thông minh, nếu không cũng sẽ không đùa bỡn Chân Vô Danh, nhưng người quá thông minh, luôn có một khuyết điểm trí mạng, đó chính là tự cho là đúng.
Cũng vì Nhạc Vô Y tự cho là đúng, ấn vào thân thế phụ họa cho Từ Ngôn, đó chính là đệ tử quan môn mà đại trưởng lão Địa Kiếm Tông nhiều năm trước âm thầm thu nhận, sau đó đi du lịch tìm được bảo vật đặc thù, rốt cục cứu được sư tôn Hóa Thần bị vây khốn ở đâu đó, cho nên hai thầy trò này mới cao giọng trở về như vậy.
Thật ra lấy bối phận của Từ Ngôn ở Địa Kiếm Tông, cho dù hắn muốn khiêm tốn cũng không thấp xuống được.
Phốc thông phốc thông, từng cỗ thi thể bị ném ra từ trong Vãng Sinh động, không nhiều lắm, vừa đủ mười tám, Cừu Thanh Sơn tức giận đến nổi trận lôi đình, không cho phép môn nhân phân biệt đi vào nữa mà tự mình dẫn đội xông vào.
Trong chốc lát, bên kia Vô Tướng Tử và một đám cao thủ Nguyên Anh còn chưa phân ra thắng bại, bên này Vô Tướng phái đã tổn hại hơn ba mươi vị cao thủ Nguyên Anh.
Cho dù là tông môn nhất lưu, Nguyên Anh cũng là nền tảng chân chính, trong phái Vô Tướng có tới gần trăm người cao thủ Nguyên Anh, lúc này đây dốc toàn lực mà ra, trong lúc ác chiến với Kiếm Vương Điện tổn thất một nhóm, còn lại chừng năm sáu mươi vị.
Nhưng chỉ có một Từ Ngôn, trong thời gian không đến một bữa cơm, đào sạch một nửa nền tảng còn sót lại của phái Vô Tướng phái bọn họ.
Cừu Thanh Sơn rốt cuộc không cách nào khống chế lửa giận của mình, bị một tên gia hỏa không có danh tiếng hủy một nửa cao thủ tông môn, nếu mà giết không được đối phương, vị tông chủ này là hắn sẽ bị người ta chê cười cả đời.
Cao thủ Nguyên Anh còn lại của Phái Vô Tướng theo sát tông chủ xông vào, Nhạc Vô Y do dự một chút, cuối cùng đi theo.
Lấy Hỏa Bạt Vương mở đường, Cừu Thanh Sơn xuất ra song kiếm tản ra khí tức pháp bảo cực phẩm, mang theo một thân sát khí lướt qua tường lửa, phía sau là hơn hai mươi vị cao thủ nguyên anh.
Trong mắt vị tông chủ phái Vô Tướng này, có Hỏa Bạt Vương mở đường, đủ để ngăn cản bất kỳ đánh lén nào của đối thủ, đừng nhìn hắn thoạt nhìn tức giận ảo não, thật ra Cừu Thanh Sơn cũng không có mất đi lý trí, hắn mười phần cẩn thận.
Ọp ẹp...
Cừu Thanh Sơn vừa tiến vào đã nghe được bên tai có tiếng động của cái gì đó đang bị kéo ra, hơn nữa kéo rất có phí lực, hình như là dây cung.
Dùng Hỏa Bạt Vương ngăn cản chính mình, Cừu Thanh Sơn dùng thị giác đặc thù của hắn nhìn thấy địch nhân đang ở bên kia của cửa động.
Quả nhiên đúng như hắn dự đoán, địch nhân đích xác đang kéo cung, chuẩn bị bắn tên.
- Nếu ngươi tự tìm đường chết, thành toàn cho ngươi là được!
- Hỏa Bạt Vương!
Cừu Thanh Sơn căn bản không để ý cung tiễn trong tay Từ Ngôn, lạnh lùng phân phó Hỏa Bạt vương động thủ.
Hỏa Bạt Vương gầm thét một tiếng vừa muốn lao ra, một tiếng xé rách không khí chói tai đột nhiên xuất hiện, quanh quẩn trong Vãng Sinh động.
ChiIl
Bùm!!
Giống như không khí bị xé rách, mũi tên chưa tới, sóng khí nổ vang xuất hiện trước, cảm nhận được khí tức khủng bố như thế, Cừu Thanh Sơn mặt to không còn ngũ quan nhất thời biến sắc.
- Linh Bảo!!
Cừu Thanh Sơn rốt cục cảm giác được khí tức của linh bảo, hắn nhất thời sơ suất cùng khinh thường, bỏ lỡ cơ hội vừa đuổi theo đã phát hiện đối thủ cầm linh bảo.
- Thiên Thạch Tiễn!
Thạch tiễn vọt ra theo tiếng gâm gừ của Từ Ngôn, tạo thành một tia kim quang, trong nháy mắt mà tới, hai bên kim quang, sóng khí cuồn cuộn tựa như sóng biển vỡ ra, tiếng nổ chói tai cơ hồ có thể xé rách thần hồn, chỉ cần nghe được âm thanh của dây cung, có thể chấn đến thất khiếu người ta chảy máu.
Người khác nhìn không thấu tường lửa ở cửa động, mắt trái của Từ Ngôn có thể thấy rõ ràng, phát hiện Cừu Thanh Sơn xông vào, Từ Ngôn sao có thể không hảo hảo chiêu đãi vị tông chủ của Vô Tướng phái này.
Vừa rồi nhất cử chém giết mười tám vị Nguyên Anh, là Từ Ngôn miễn cưỡng thi triển kỳ trận Bình Tứ Hải, cũng chỉ có kỳ trận như thế, mới có thể vây khốn mười tám vị Nguyên Anh, sau đó bị trước sau đánh chết.
Chạy vào trong động, Từ Ngôn cũng không phải thật sự hoảng hốt không chọn đường, mục đích của hắn là phải thu thập trăm con luyện hồn, còn chưa gom đủ Bách Quỷ Dạ Hành, nếu gom đủ trăm Nguyên Anh luyện hồn, chỉ cần thả ra Bách Quỷ, miểu sát cao thủ Nguyên Anh hậu kỳ hẳn là không khó.
Bình Tứ Hải cần bố trí trước, thấy Cừu Thanh Sơn đến, Từ Ngôn đành phải vận dụng Long Thiệt Cung, đem phần đại lễ duy nhất này, đưa cho tông chủ Vô Tướng phái đại nhân đức cao vọng trọng kia.
Một mũi tên, trực tiếp xuyên qua Hỏa Bạt Vương cao lớn, sau đó xuyên qua ngực Cừu Thanh Sơn, máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu rên vang lên.
Cừu Thanh Sơn là Nguyên Anh đỉnh phong cũng không phải sơ suất, mà căn bản không nghĩ tới đối phương có thể khống chế linh bảo, liền bị một mũi tên đóng đinh ở vách đá.
Tuy rằng đóng đinh chết Cừu Thanh Sơn ở đó, vị tông chủ này cũng không dễ dàng chết như vậy, bị xuyên qua tâm mạch dừng lại một lát, cư nhiên lại nhảy lên, bất quá không nhảy lên trên người Cừu Thanh Sơn, mà là nhảy lên trong ngực Hỏa Bạt Vương kia.
Dùng bí pháp chuyển tiếp thân hồn của mình, Cừu Thanh Sơn bây giờ chính là Hỏa Bạt Vương cao lớn, gầm gừ xông về phía Từ Ngôn.
- Biến thứ năm...
Pháp quyết trong tay vừa động, Từ Ngôn thì thầm không ai có thể nghe thấy:
- Minh Phong Quỷ Ngữ!