Chương 1198: Thanh kiếm của ngươi quá xấu xí
Chương 1198: Thanh kiếm của ngươi quá xấu xíChương 1198: Thanh kiếm của ngươi quá xấu xí
Phía dưới thạch đài trăm trượng, Từ Ngôn đang ở trong địa hỏa, bên tai chỉ có tiếng gào thét do hỏa diễm phát ra, trước mắt là từng đạo trận văn huyền ảo từ trên đài đá rơi xuống.
Trận văn xuyên thấu qua thạch đài, xoay tròn vòng quanh ở trong địa hỏa, cuối cùng lại trở về thạch đài trận nhãn.
Nhìn một lúc lâu, Từ Ngôn cũng không nhìn ra những trận văn huyền ảo này hội tụ ở phía dưới trận nhãn có tác dụng gì.
Bởi vì dưới mắt trận không có gì cả, trong biển lửa trống rỗng.
- Trận văn bỏ sót? Hay do đại trận sắp sụp đổ gây ra?
Trăm mối nghi ngờ không giải thích được, Từ Ngôn lắc đầu, không nhìn ra trận văn có ích lợi gì đành phải chuẩn bị trở vê.
Thân ở trong địa tâm tinh hỏa, thân thể có mạnh hơn nữa cũng không thoải mái.
Trước khi đi, Từ Ngôn cũng không hết hy vọng, cách xa một chút nhìn lại, lần này ngược lại có chút phát hiện.
- Chữ?
Trận văn lưu chuyển xoay quanh, ở trong địa hỏa tạo thành một chữ thật lớn, thoạt nhìn lộ ra vẻ sắc bén, giống như khắc vào trong biển lửa.
Vân!
Trận văn tạo thành chữ Vân làm cho Từ Ngôn nhớ tới một vị cường giả nổi danh nhất.
Bắc Thiên Ma Chủ - Vân Thiên Quân, kẻ thù truyền kiếp của Ngôn Thông Thiên.
- Chẳng lẽ là cổ truyền tống trận do Ma Chủ thiết lập? Ma tộc muốn tấn công Tây Châu vực?
Nhận được suy đoán này, Từ Ngôn có chút không thể tưởng tượng nổi, hắn lắc đầu, buông tha suy đoán này.
Bởi vì nó không thực tế.
Dùng truyền tống trận xuyên vực để khởi xướng chiến tranh, ma tộc phải giàu có đến trình độ nào, một lần truyền tống ít nhất tiêu hao một kiện linh bảo, nhìn thạch đài lớn nhỏ, chống chết có thể đứng trên mấy trăm người, muốn truyền tống tới ngàn vạn đại quân, hao phí linh bảo đều phải thành ngàn vạn vạn.
Truyền tống trận tuyệt đối không phải dùng để phát động chiến tranh, chữ Vân này, càng giống như một loại dấu hiệu.
Cũng giống như mọi người thích khắc danh húy cho một phần đan đạo của linh đan do bản thân luyện chế, hoặc là cao thủ luyện khí khắc tên họ của mình ở trong pháp bảo, cũng không sai biệt lắm.
Trâm ngâm một lúc lâu, Từ Ngôn nhận được kết luận, là một vị cường giả nào đó từ xa mà đến, tiện tay mượn địa hỏa ở dưới lòng đất bố trí một tòa truyền tống trận khổng lồ.
Truyền tống trận so với Ngôn Thông Thiên còn cổ xưa hơn, ở trong mộng cảnh đã tồn tại, đối với loại đồ cổ này, Từ Ngôn đại khái phân tích một chút cũng không suy nghĩ nhiều nữa, thân hình khẽ động, một lần nữa bay trở lại thạch đài.
Truyền tống trận chỉ có năng lực truyền tống, cổ xưa đến đâu cũng không có tác dụng khác, có thể làm một con đường lui phía sau cũng đủ rồi, về phần là ai kiến tạo, có quan hệ gì.
Gọi A Ô đi qua, hai người rời xa thạch đài, không lâu sau xuất hiện ở trong thạch thất Vãng Sinh động.
Nếu là đường sau để lui, tự nhiên càng bí ẩn càng tốt, không tiếc hao phí linh lực, Từ Ngôn gia cố cấm chế bên ngoài động đá này, sau đó mới cùng A Ô đi ra sơn động.
Tiền Thiên Thiên chờ ở bên ngoài thấy hai người đi ra, nghênh đón, báo cáo thu hoạch của hai ngày qua, thật ra lúc Từ Ngôn đi ra đã nhìn thấy có tu sĩ mượn địa hỏa ở trong Vãng Sinh động.
- Từ thúc thúc yên tâm, việc mua bán của chúng ta sẽ càng ngày càng kiếm tiền! Không chỉ có Thương Minh tự đi theo hưng thịnh, chúng ta cũng sẽ ngày có đấu kim, hì hì, đến lúc đó ta muốn chế tạo một bộ giường bằng linh thạch, mỗi ngày ngủ ở trên linh thạch.
Tiền Thiên Thiên vẫn là một bộ dáng người mê tài, vừa nhắc tới tiền ngay cả nửa điểm nói lắp cũng không có.
Từ Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Ngươi toàn quyền phụ trách đi, ta muốn trở về tông môn, ngươi có muốn theo ta trở về hay không, hiện tại quyết định.
Vừa nghe về tông môn, Tiền Thiên Thiên đã lắc đầu, nói cái gì cũng không muốn trở vê.
- Từ, Từ thúc thúc hôm nay đi sao, nếu không ngày mai hãy khởi hành, hôm nay trong phường thị có một buổi đấu giá rất náo nhiệt, nghe nói có bảo bối rất quý giá bán đấu giá, dẫn tới vô số kể cường giả Nguyên Anh.
Tiền Thiên Thiên vừa nói như vậy, Từ Ngôn có chút tò mò, không đợi hắn hỏi, A Ô ở một bên nói trước:
- Bảo bối gì! Ngon không?
- Hình như là xương cốt của cường giả yêu tộc, không, không, không ngon.
Tiền Thiên Thiên vội vàng xua tay, đồ đấu giá nhất định là vật chết, xương yêu tộc chết đi đã lâu, làm sao có thể ăn được.
- Xương! Không có thịt trên xương sao?
A Ô lưu luyến không rời truy vấn, nước miếng chảy ròng ròng.
- Xương yêu tộc ở mức độ nào, lại có thể hấp dẫn cường nhân Nguyên Anh.
Từ Ngôn đuổi A Ô sang một bên, khế nhíu mày hỏi.
- Cái này, cái này không biết, bất quá nghe người ta nói, có, có khả năng là xương cốt của yêu tộc cảnh giới Hóa VũI
Tiền Thiên Thiên nhỏ giọng nói, nghe được một câu Hóa Vũ chỉ cốt này, ánh mắt Từ Ngôn chợt lóe.
Luyện thể kỳ công Hiệp Thiên Hạ có thể luyện hóa xương cốt cường hoành bản thân, cho dù không cần Hóa Vũ chi cốt, còn có Long Thiệt Cung, Thiên Thạch Tiễn có thể chỉ có một mũi tên, hơn nữa xương sống của Hiên Viên Tuyết cần không ngừng cường hóa, nếu như có thể đạt được Hóa Vũ chỉ cốt, Từ Ngôn không muốn bỏ qua loại cơ hội này.
- Hôm nay bắt đầu đấu giá hội?
Từ Ngôn hỏi một câu.
- Bắt đầu từ đêm nay, Từ, Từ thúc thúc yên tâm, vé vào cửa cùng vị trí đều tính ở trên người Thiên Thiên, ngài cứ ở bên trong tiệm trà uống trà nghỉ ngơi là được.
Tiền Thiên Thiên đảm nhiệm nhiều việc nói, hắc hắc cười không ngừng, theo Từ Ngôn trở về Mã Thủ phường thị.
Trong quán trà, sau khi mua được một lượng lớn thức ăn, A Ô rốt cục vui vẻ lên, chờ hắn ăn đến no căng bụng, trăng đã lên giữa trời.
Hội đấu giá phường thị được thiết lập tại tửu lâu lớn nhất - Minh Khê lâu, đêm nay bên ngoài Minh Khê lâu có thể nói là xe cộ ùn ùn, đầu người chật chội, trung tâm đại sảnh rộng lớn bày ra đài gỗ cao nửa trượng, bàn rượu xung quanh đều bị dời đi, chỉ còn lại ghế dựa được bày đầy bốn phía đài gỗ.
Phía sau ghế dựa còn có đất trống, đêm nay muốn ngồi ở chỗ ngồi tham gia đấu giá hội, cần giao nộp ba khối linh thạch, mà đứng ở phía sau ghế ngồi thì chỉ cần một khối linh thạch.
Phân chia vé đứng và vé ngồi, cũng không biết có phải Tiền Thiên Thiên đưa ra chủ ý cho Minh Khê Lâu hay không.
Ngoại trừ đại sảnh, tâng hai lầu ba gian phòng đều bị niêm yết giá rõ ràng, thấp nhất muốn một trăm linh thạch một gian, đắt nhất cần năm trăm linh thạch một gian, chỉ tặng một ấm linh trà, muốn rượu thức ăn, cần phải trả linh thạch khác.
Một lần đấu giá hội, không chỉ rút thành vật phẩm đấu giá, còn bán vị trí, Minh Khê lâu làm ăn xem ra đích xác bất phàm, có thể làm được đến trình độ như vậy, xem như là người có năng lực.
Từ Ngôn cùng A Ô ngồi ở một gian phòng trên lầu hai, trên bàn có rượu có thức ăn, Tiền Thiên Thiên làm thị nữ thỉnh thoảng rót rượu thêm thức ăn, có vẻ rất nhu thuận, chẳng qua thỉnh thoảng liếc mắt nhìn mộc đài dưới lầu, có vẻ có chút lo lắng mà chờ mong.
- Vô sự hiến ân cần, nói đi, ngươi coi trọng vật phẩm đấu giá gì.
Từ Ngôn sớm nhìn ra nha đầu này không thích hợp, lúc này nói thẳng ra, Tiền Thiên Thiên nghe được, hiếm thấy mặt đỏ lên.
- Ta, ta có đủ khả năng! Một kiện cực phẩm pháp khí dùng cổ ngọc trăm năm luyện chế, ta nhất định mua được!
Tiền Thiên Thiên nói xong nắm lấy bàn tay nhỏ bé, trầm giọng nói:
- Nếu như không mua nổi, Từ thúc thúc nhớ kỹ cho ta mượn chút linh thạch.
Một câu mượn chút linh thạch, để cho Từ Ngôn dở khóc dở cười.
- Cực phẩm pháp khí mà thôi, ta tặng ngươi một kiện cũng được.
Nói xong, Từ Ngôn lấy ra một kiện trường kiếm năm đó mình dùng từ trong Thiên Cơ phủ, tuyệt đối sắp xếp thượng đẳng trong cực phẩm pháp khí, thân kiếm đỏ thẫm, tựa như ẩn chứa máu tươi của địch nhân.
- Chà chà! Cực phẩm pháp khí! Thúc thúc thực sự muốn tặng nó cho ta?
Tiền Thiên Thiên cao hứng đến mức khoa tay múa chân, vội vàng nói lời cảm tạ:
- Thiên Thiên cảm ơn Từ thúc thúc!
Một kiện pháp khí mà thôi, Từ Ngôn còn chướng mắt, đừng nói pháp khí, pháp bảo hắn cũng có thể tặng được, khẽ cười cười, khoát tay ý bảo không tính là cái gì.
Lúc này đấu giá hội đã bắt đầu, theo từng kiện vật phẩm đấu giá xuất hiện, không khí trong đại sảnh cũng càng thêm nhiệt liệt.
- Từ, Từ thúc thúc đừng quên cho ta mượn chút linh thạch nha, bắt đầu bán đấu giá Cổ Ngọc kiếm của tai Lúc này Tiền Thiên Thiên bẻ cổ nhìn chằm chăm dưới lầu, trên gỗ đang bán đấu giá là một thanh trường kiếm bằng ngọc, lung linh trong suốt có vẻ cực kỳ mỹ lệ.
- Ta không phải vừa mới cho ngươi một kiện cực phẩm pháp khí sao?
Từ Ngôn khó hiểu nói.
- Ngươi, kiếm của ngươi quá xấu, ngọc kiếm xinh đẹp biết bao!
Tiền Thiên Thiên cũng không quay đầu lại đáp.