Chương 1215: Tính toán của Lôi Vũ
Chương 1215: Tính toán của Lôi VũChương 1215: Tính toán của Lôi Vũ
Hoàng cung Tuyết Thành, kiếm quang lóe lên ma ảnh nhao nhao, trở thành nơi ác chiến.
Tuyết Cô Tình cùng Thân Đồ Liên Thành chém giết ở một chỗ, hai người không phân cao thấp, huynh đệ Hoa gia ngăn cản ba vị ma quân bộ dáng quái dị âm trầm kia, ngay cả trưởng lão Băng Giao nhất tộc cũng bị liên lụy vào, Băng Sơn bất đắc dĩ ra lệnh cho tộc nhân ra tay, đối chiến đại quân ma tộc.
Thật ra trưởng lão Băng Sơn vốn không muốn ra tay, Ma tộc là đối thủ cũ của Yêu tộc, Ma Quân có bao nhiêu đáng sợ hắn nhất thanh nhị sở, nhưng Băng Giao nhất tộc đã chìm sâu trong đó, muốn tránh thoát cũng không dễ dàng.
Lấy Băng Giao làm cây, chủ mưu là Tuyết Cô Tình, hết lần này tới lần khác vị trưởng lão Giao Tộc này bóp chết Ngọc Nữ, đừng thấy Ngọc Nữ là một phương Phản Kiếm minh, luận thế nào người ta cũng là Nhân tộc.
Trưởng lão Giao Tộc đuối lý, thâm mắng Thân Đồ Liên Thành giả dối, đối phương vốn đang ở tầng cao nhất của Cô Tuyết Lâu, trơ mắt nhìn Ngọc Nữ bị đánh chết mà không nhúc nhích, rõ ràng chính muốn Băng Giao nhất tộc cũng bị hãm vào.
Tính toán khắp nơi, ưu nhược điểm gút mắc, bố cục giữa các cao thủ, có thể nói mỗi một bước đều là tuyệt hiểm.
- Trưởng lão Giao tộc bị tính kế, những Giao tộc này đến Tây Châu vực hưng sư vấn tội, cuối cùng bị coi là tay đánh, hồn ngục trưởng tính kế này, có thể nói đáng sợ.
Chân Vô Danh trốn rất tốt ở sau tửu lâu, nơi này cách hoàng cung rất xa, có thể nhìn thấy chiến trường còn không cần tham chiến.
- Tuyết Cô Tình nguyên lai là Ma Quân của Ma tộc, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin tưởng, ta tới Tuyết Thành nhiều lần, cư nhiên mỗi lần đi tới Tuyết Thành, đều một hồi sinh tử nguy cơ, nếu Ma Quân ra tay, Nguyên Anh đỉnh phong cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Chân Vô Danh lấy linh thức quan sát chiến trường, hiện tại hắn càng thêm may mắn mình đã thay đổi diện mạo trước đó bằng cách Đổi Nhan đan.
Hồn Ngục thuộc về Kiếm Vương điện, Nhân Kiếm Tông cũng thuộc về Kiếm Vương điện, Thân Đồ Liên Thành lại là Hồn ngục trưởng, Cường giả Hóa Thần của Kiếm Vương Điện, nói như thế nào Chân Vô Danh vị Thiên Kiêu của Nhân Kiếm Tông này cũng nên ra trận chém giết, mà không phải trốn ở nơi an toàn xem náo nhiệt, nếu không phải thay đổi dung mạo, Chân Vô Danh chỉ có thể kiên trì chém giết với đại quân Ma tộc.
- Một chiêu Ma Lâm Thiên Hạ này, là pháp môn thần thông của Ma tộc, nghe nói chỉ có cường giả Ma Quân mới có thể thi triển, có thể thu nạp các bộ hạ ma tộc khác lên người mình, lúc cần thì thả ra, ta thấy Tuyết Cô Tình lúc thi triển phần pháp môn này rút trâm cài tóc xuống, nhất định là thu nạp vô số bộ hạ vào trong tóc của nàng.
Tiếng Chân Vô Danh cực thấp, tựa như đang lẩm bẩm, lại giống như giảng giải cho Từ Ngôn.
- Băng Giao nhất tộc ra tay, Ma tộc lúc này đây cũng không lấy được nửa điểm chỗ tốt, Hồn ngục trưởng cộng thêm hai vị Hóa Thần cao thủ của huynh đệ Hoa gia, Băng Giao nhất tộc cũng có ba đầu Yêu Vương, mà phía Ma tộc tính cả Tuyết Cô Tình ở bên trong bất quá bốn vị Ma Quân, chúng ta thắng chắc, nếu thời gian kéo dài, còn có thể có càng nhiều tu sĩ bị đại chiến vang dội dẫn tới, dám giương oai ở Tây Châu vực chúng ta, Ma tộc thật sự càng ngày càng kiêu ngạo.
Vô Danh công tử thao thao bất tuyệt, không biết có phải là vì chặn miệng Từ Ngôn hay không, dù sao hắn cũng sẽ không đi ra ngoài liều mạng.
- Nói như thế nào, chúng ta cũng là nhân tộc một phương, cũng nên xuất lực mới đúng.
Từ Ngôn bỗng nhiên nói một câu, Chân Vô Danh nghe được kinh hãi thất sắc.
- Đừng bốc đồng! Bên ngoài đó là Ma Quân cảnh giới Hóa Thần cùng yêu vương giao thủ, chúng ta là cái gì? Chúng ta là con kiến hôi Nguyên Anh thôi, đi ra ngoài trì vướng chân thôi sao!
Chân Vô Danh trừng mắt khuyên nhủ, sợ Từ Ngôn lôi kéo hắn vọt vào chiến trường. - Địch nhân của chúng ta không ở hoàng cung, mà là ở trên lầu.
Từ Ngôn chỉ chỉ đỉnh đầu, khóe miệng nhếch ra một tia cười lạnh.
- Chung Ly Bất Nhị. Đích thật là cơ hội tốt, chúng ta nhân cơ hội này làm thịt hắn!
Chân Vô Danh phản ứng lại, Từ Ngôn vừa rồi còn có suy đoán ra tên gia hỏa đứng trong căn phòng với Thân Đồ Liên Thành chính là bản thể chân thân của Chung Ly Bất Nhị, hiện giờ chính là thời cơ tốt để diệt trừ đối phương.
Trong phòng bếp, hai người liếc nhau một cái, đồng thời từ trong mắt đối phương nhìn ra một tia hung mang, vì thế cười lẫn nhau, không dấu vết đồng thời lướt về phía tầng cao nhất.
Lôi Vũ rất khiếp sợ.
Từ khi đi tới Chân Võ giới, hắn vẫn sống trong khiếp sợ.
Khiếp sợ Hồn ngục trưởng là khí tức cường đại khủng bố, khiếp sợ thực lực cường đại của Kiếm Vương Điện, càng khiếp sợ chân võ giới khổng lồ vô biên.
Thì ra, nhìn như nam bắc Tình Châu rộng lớn vô tận, chính là một khe núi hẻo lánh, trước kia mình bất quá chỉ là ngồi giếng nhìn trời mà thôi.
Nguyên lai cái gọi là hư đan cùng thần văn, ở phiến Chân Võ giới này chính là một chuyện cười lớn.
Nguyên lai sinh linh từ Linh Bảo giới đi tới Chân Võ giới, vô luận là nhân tộc hay yêu tộc, đều sẽ được xưng là nô.
- Ta không làm nô lệ.
Thân là vua của một tộc, Lôi Vũ từng hò hét trong lòng nhiều lần, hắn không cam lòng, không cam lòng bị giam giữ trong Hồn Ngục, không cam lòng chờ bị phán xét, hơn nữa không cam lòng bị Vương Khải bức bách.
Chủ nhân Hồn Ngục rõ ràng chỉ cần bản đồ Tình Châu mà thôi, cho người ta bản đồ, những người này có thể sống sót, nếu không chờ đợi mình, rất có khả năng là tử vong.
Ý niệm như thế trong đầu, ở trong lòng Lôi Vũ bàn bạc hồi lâu, cuối cùng, hắn hạ bút ở trong Hồn Ngục.
Từng nét từng nét, vẽ ra Thiên bắc, lại vẽ ra Thiên Nam, vẽ ra toàn bộ thế giới Tình Châu.
Dựa vào bản đồ hoàn chỉnh, Lôi Vũ chiếm được cơ hội một mình cầu kiến Hồn ngục trưởng, vì thế hắn trình lên một quả Linh Lung quả giấu trong bụng, lấy đó trở thành tâm phúc của Thân Đồ Liên Thành, càng chiếm được lời hứa của cường giả Hóa Thần.
Vừa nghĩ tới Hồn ngục trưởng chính miệng nói đủ loại chỗ tốt cùng mình chiếm được Hóa Vũ chi cốt ba tiết, Lôi Vũ biết quyết định lúc này của mình không sai, hắn bị Từ Ngôn uy hiếp mà đến, không thể xưng là cùng đường với đám người Từ Ngôn.
Nếu không phải là người cùng đường, thì nói gì phản bội và trung thành.
- Từ Ngôn, Từ Tử Kiếm.
Lôi Vũ ở trong lòng lẩm bẩm:
- Đừng trách ta tâm ngoan, là ngươi đoạt rất nhiều dị bảo của ta trước, hại bổn vương ngay cả Linh Lung quả cuối cùng cũng phải giấu ở trong bụng mới có thể bảo tồn được, ân oán ở Tình Châu. ta có thể không so đo với ngươi, nhưng Lôi Vũ ta tuyệt đối sẽ không làm bạn, thay cùng loại người như ngươi, vì chờ ngươi đến cứu, chỉ sợ chúng ta đã sớm chết ở Hồn Ngục.
- Hơn nữa, ngươi cũng tuyệt đối sẽ không cứu Lôi Vũ ta, bọn Kim Tung quá ngốc, cho dù Từ Ngôn ngươi có năng lực trở về cứu người, nhiều nhất cứu mấy người Vương Khải, chẳng lẽ thật sự có thể ngay cả Yêu tộc chúng ta cũng cùng nhau cứu đi? Lão gia hỏa Vương Khải lấy mạng làm chú thích, muốn chấn nhiếp chúng ta không vẽ ra bản đồ chính xác, xem ra nhất định có liên quan không nhỏ đến thần mộc ở cuối Tình Châu.
May mắn bổn vương lưu lại một tay, không vẽ ra chân tướng thần mộc, ta muốn giữ lại tin tức Thần Mộc này để đổi lấy càng nhiều chỗ tốt, nhân tộc chung quy vẫn là nhân tộc, đợi bổn vương trở về yêu tộc, tin tức thân mộc có thể làm lớn chuyện, có lẽ có thể đổi lấy chỗ tốt ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng được, hắc... Lôi Vũ ở trong lòng tính toán, cho dù đầu nhập vào Thân Đồ Liên Thành, hắn cũng lưu lại một tay, không nói ra chuyện Thần Mộc.
Cũng không phải là Lôi Vũ niệm tình cũ, mà hắn giữ lại tâm nhãn. Hồn Ngục dù sao cũng là một phương nhân tộc, đối với cường giả Yêu tộc như Lôi Vũ mà nói, chỉ có trở về Yêu tộc mới coi như an toàn chân chính.
Cho nên hắn muốn giữ lại thần mộc là bí ẩn có khả năng khiếp sợ thiên hạ, sau khi trở lại yêu tộc đổi lấy chỗ tốt lớn hơn.
Lôi Hầu nhất tộc, tinh thông tính kế, hơn nữa nhìn thấy cường giả Băng Giao nhất tộc, Lôi Vũ càng thêm tin tưởng đối với Yêu tộc.
Nhưng tính tới tính lui, Lôi Vũ đã quên đối thủ cũ của hắn, ngay khi hắn tràn đầy tâm tư đứng ở Cô Tuyết lâu quan chiến, hai đạo thân ảnh đầy sát khí đã tiếp cận con mồi này là hắn.