Chương 1255: Vô danh huynh quả nhiên phong lưu
Chương 1255: Vô danh huynh quả nhiên phong lưuChương 1255: Vô danh huynh quả nhiên phong lưu
Nữ nhi đảo chủ Lãnh Thiền Quyên, có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, trong top một trăm Thiên Anh bảng.
Người này thủ đoạn hung tàn, thống trị một đảo, nghe nói Lãnh Thiền Quyên có hơn trăm trai tơ, phần lớn đều bị nàng đánh chết, có thể sống sót lưu lại, nhất định là được Lãnh Thiên Quyên nàng rất sủng ái.
Lãnh Thiền Quyên người này, Từ Ngôn lúc trước ở Lâm Uyên đảo đã nghe nói qua, Vong Nữ - Lãnh Thu Thiền chính là nữ nhi của Lãnh Thiền Quyên.
Vốn tưởng rằng đảo chủ nữ nhi cùng Lãnh Thu Thuyền hẳn là dung mạo không sai biệt lắm, hiện giờ vừa thấy, vị Lãnh Thiền Quyên này có bộ dáng thật sự to lớn một chút, cơ bản không kém bao nhiêu đại hán vạm vỡ, vong nữ Lãnh Thu Thiền hung tàn thị sát nhất còn có bộ dáng nữ nhân, vị đảo chủ này dễ dàng không nhìn ra là nữ nhân.
Nghe Lãnh Thiền Quyên nói tiếp tục tiền duyên, Chân Vô Danh đen mặt, quả thực nổi giận đùng đùng, Từ Ngôn ở một bên tràn đầy kính nể.
Có thể có tiên duyên với nữ tử to lớn như vậy, xem ra khẩu vị của Chân Vô Danh tốt đến mức vượt qua cực hạn của nhân loại.
- Đánh rắm!
Chân Vô Danh giận dữ, bị Nữ Nhi đảo chủ nhận ra, hắn cũng không che dấu thân phận nữa, chỉ vào Lãnh Thiền Quyên mắng:
- Bổn công tử cùng ngươi có tiền duyên gì? Lãnh Thiên Quyên, ngươi ít đến phun máu! Dám làm ô uế sự trong sạch của ta, cẩn thận với cái mạng của ngươi!
Thân thể trong sạch, thường là dành riêng cho nữ tử, hiện giờ bị Chân Vô Danh treo ở bên miệng, có thể thấy được Chân Vô Danh có bao nhiêu chán ghét đối với vị Lãnh Thiên Quyên này.
- Vô Danh huynh quả nhiên phong lưu.
Từ Ngôn âm thầm tán thưởng một câu, tuy rằng âm thanh thấp kém, Chân Vô Danh vẫn bị xù lông khi nghe được.
- Phong lưu cái gì! Trước kia tới Bách Đảo một lần, bị người ta lừa gạt mà thôi, nói cái gì Nữ Nhi đảo chủ dung mạo hồn nhiên thiên thành, sau khi nhìn thấy thiếu chút nữa dọa chết lão tử!
Nhớ tới năm đó cùng mấy vị bạn bè du lịch hải ngoại, xông nhầm Nữ Nhi đảo suýt nữa bị vây chết trong quỷ vụ, Chân Vô Danh chấn động cả người, mơ hồ hiện ra vài phần sợ hãi.
Lãnh Thiền Quyên đối diện sau khi bị mắng cũng không ảo não, ngược lại cười ha ha, giống như một nam tử bị nữ nhân trách móc, cư nhiên còn có chút đắc ý, nói:
- Vô danh công tử, năm đó nếu không phải bản đảo chủ thả các ngươi rời khỏi Quỷ Vụ, Chân Vô Danh ngươi còn có thể sống đến hôm nay sao? Ta chiêu đãi các ngươi thật tốt, các ngươi không từ biệt thì thôi, cư nhiên ngay cả đoạn tiền duyên này cũng không nhận, Vô Danh công tử ngươi là tầm mắt cao, rốt cuộc chướng mắt những nữ nhân hải đảo chúng ta.
Lãnh Thiền Quyên lật lại sổ sách cũ, sắc mặt Chân Vô Danh xanh một trận trắng một trận, còn khó có thể biện giải.
Lúc trước xông nhầm Nữ Nhi đảo, Chân Vô Danh đích xác thiếu chút nữa chết ở trong quỷ vụ của Nữ Nhi đảo, quỷ vụ mà ngay cả Hóa Thần cường giả cũng phải đau đầu không thôi, là một phân bình chướng thiên nhiên của Nữ Nhi Đảo, đúng như Lãnh Thiền Quyên nói, nếu không phải vị đảo chủ này là nàng tản ra quỷ vụ, Chân Vô Danh chỉ sợ đã sớm chết.
- Ngươi gọi vậy là chiêu đãi?
Chân Vô Danh không thể nhịn được nữa, giận tím mặt, nói:
- Ngươi để bổn công tử làm thiếp cho ngươi, còn gọi chiêu đãi tốt! Ta phải đi làm trai bao cho ngươi mới được phải không!
Xông nhầm vào hiểm địa, chẳng những không nhìn thấy mỹ nhân, ngược lại còn gặp phải một con hổ cái, vẫn là loại người ăn thịt người, có thể tưởng tượng được tâm tình Chân Vô Danh lúc ấy sụp đổ như thế nào, nếu không phải tu vi của hắn đủ cao, đổi lại người khác chỉ sợ khó thoát khỏi ma chưởng của Lãnh Thiền Quyên.
Thì ra năm đó trải qua như thế, sau khi nghe xong, Từ Ngôn không khỏi chậc chậc khen ngợi.
Một hồi oán hận cũ năm đó, sau khi bị lật ra nghe được người xung quanh mắt to trừng nhỏ, hơn nữa Chân Vô Danh ba chữ, càng giống như một tiếng sấm vang lên ở bên tai, cả kinh tất cả tu sĩ Nham Mộc trấn nhao nhao nhìn tới.
Lãnh Thiền Quyên cùng đảo chủ Hắc Thủy đảo Vu Độc đã đủ nổi danh rồi, thế nhưng hai vị này cộng lại cũng không có thanh danh lớn bằng Vô Danh công tử.
Đó chính là vị trí thứ tư trong Thiên Anh Bảng nha.
Trong lúc nhất thời trong đám người nghị luận sôi nổi.
- Lại là Chân Vô Danh! Cao thủ đứng thứ tư Thiên Anh Bảng cũng đến tham gia hội bán hàng của Hắc Thủy Đảo!
- Danh nhân Tây Châu Vực nha, nghe nói công tử Vô Danh phong lưu nhất, cư nhiên còn có chuyện cũ như thế cùng Nữ Nhi đảo chủ Lãnh Thiền Quyên, thật làm cho người †a ngạc nhiên.
- Có thể đào thoát dưới ma trảo của Lãnh Thiên Quyên, cũng coi như bản lĩnh của người ta.
- Nói nhảm, người ta đứng thứ tư Thiên Anh bảng, Lãnh Thiên Quyên chỉ có thể xếp hạng top một trăm mà thôi, chênh lệch giữa hai người cũng không phải là một chút nửa điểm, nếu thật sự muốn giao thủ, Chân Vô Danh tất thắng không thể nghi ngờ.
- Vậy cũng chưa chắc, chưa từng nghe nói sao, người ta năm đó chính là lọt vào trong tay Lãnh Tận Qểm, thiếu chút nữa làm phu rể tới cửa.
Một đám tán tu nghị luận sôi nổi, Nham Mộc trấn trở nên càng thêm náo nhiệt.
Lúc này đảo chủ Hắc Thủy Đảo ngồi ở trung tâm quảng trường cũng nghe được tin tức, kim giáp trên người Vu Độc lắc lư, ánh mắt âm trầm xuống.
- Chân Vô Danh như thế nào cũng tới, chẳng lẽ phía Kiếm Vương Điện phát hiện ra cái gì? Vu Độc nhìn như lẩm bẩm, trên thực tế là đang hỏi một hộ vệ bình thường phía sau.
- Người kia kiêu ngạo, nếu bọn họ muốn chết, vậy đều ở lại Hắc Thủy đảo là được rồi.
Hộ vệ đội mũ thấp giọng nói, chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt, trong ánh mắt âm trầm mang theo một cỗ phẫn nộ.
- Quân Vô Nhạc cải trang thành hộ vệ của Đường Nhạc Sơn, lúc này ánh mắt bỗng nhiên biến đổi.
Hắn không chỉ nhìn thấy Chân Vô Danh cùng Từ Ngôn hai cừu gia, cư nhiên còn nhìn thấy Đạo tử cùng bàn, vì thế Đường Nhạc Sơn oán hận cắn răng, thầm nghĩ:
- Là các ngươi muốn chết, không trách được người khác, sau hôm nay, trong tứ đại công tử cũng nên xóa tên hai người, Vô Danh công tử, Vô Nhạc công tử, sẽ chôn thân ở Bách Đảo!
Đường Nhạc Sơn đang nổi giận, Chân Vô Danh xa xa lại ảo não, được Lãnh Thiền Quyên bảo vệ, lúc này giống như tiểu gia bích ngọc rúc vào bên cạnh Lãnh Thiền Quyên.
- Đảo chủ, có người vu khống Vong Nữ nhà chúng ta giết người vô tội, đứa Nhỏ Thu Thiền kia sao có thể giết người lung tung đây.
Trai bao của Lãnh Thiên Quyên gặp đảo chủ nhà mình đến, lập tức không sợ hãi khiêu khích một câu.
- Ở Bách Đảo chỉ địa, ai dám vu khống Thu Thiền nhà ta, người đó liền chết!
Lãnh Thiền Quyên ha hả cười lạnh một tiếng, ngoài dự liệu của mọi người, giơ tay cầm lấy Chương Thạch ở một bên lên.
Chương Thạch còn bị nhốt trong uy áp của Từ Ngôn tránh không thoát, căn bản nói không nên lời, lúc này Lãnh Thiền Quyên bỗng nhiên làm khó dễ, ai cũng không ngờ tới.
Một khi bị Lãnh Thiền Quyên nắm trong tay, Chương Thạch nhất thời lòng như tro tàn, hắn muốn thay bạn tốt báo thù là thật, nhưng hắn cũng không muốn đưa mình dựng vào, chỉ cần hai tay Lãnh Thiền Quyên năm lại một phần, hắn sẽ phải chết tại chỗ.
Ngay cả kêu cứu cũng không kêu được, Chương Thạch bị dọa đến cả người phát run, ngay khi hắn sắp bị Lãnh Thiên Quyên đánh chết, một bàn tay thon dài bỗng nhiên từ một bên dò xét tới.
Ball
Một chưởng, võ lên cánh tay Lãnh Thiền Quyên, đau đến mức vị nữ nhi đảo chủ nhếch miệng, Chương Thạch cũng bị nàng ném sang một bên.
- Tiểu tử, xen vào việc của người khác, sẽ chết.
Lãnh Thiền Quyên không để ý tới Chương Thạch chạy thoát một kiếp, mà là đem ánh mắt nhìn chằm chằm thanh niên ra tay.
- Đây không phải là xen vào việc của người khác, mà là ngăn cản phiền toái, ân oán giữa Nữ Nhi đảo các ngươi và Cửu Tình Đảo, cũng không quan hệ gì với ta ta.
Từ Ngôn thở dài, hắn xuất thủ ngăn cản Lãnh Thiên Quyên, là bởi vì giam cầm Chương Thạch không phải là người khác, chính là Từ Ngôn hắn, nếu Cửu Tỉnh Đảo truy xét, đem hắn cùng Nữ Nhi Đảo quy thành một đám, sao lại không phải là phiền toái sao?
- Ngươi nói không liên quan, liền không liên quan sao?
Ánh mắt Lãnh Thiền Quyên trở nên cổ quái, giống như nhìn trúng vật yêu thích gì đó, liếc mắt một cái nhìn chằm chằm Từ Ngôn, nói:
- Ngươi chính là nhân chứng quan trọng, lời khai của ngươi, có thể rửa sạch oan khuất của Thu Thiền nhà ta, cho nên, ngươi phải theo ta trở về Nữ Nhi Đảo mới được, yên tâm, bản đảo chủ sẽ không bạc đãi ngươi.