Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1261 - Chương 1261: Hắc Thủy Khốn Lưỡng Nghỉ

Chương 1261: Hắc Thủy khốn Lưỡng Nghỉ Chương 1261: Hắc Thủy khốn Lưỡng NghỉChương 1261: Hắc Thủy khốn Lưỡng Nghỉ

Lôi phù thượng phẩm, giá trị kinh người, Từ Ngôn cũng không có bao nhiêu.

Thiên Lôi Kiếp chỉ là ngụy trang mà thôi, trong ngàn tấm phù lục bị Từ Ngôn tế xuất đích xác có lôi phù, ba tấm thượng phẩm, trăm tấm hạ phẩm, còn lại tất cả đều là bùa ẩn thân các loại.

Thủ đoạn phô trương thanh thế, nhìn như đơn giản, hơn nữa khắp nơi đều là sơ hở, nhưng không chịu nổi khí thế kinh người của Từ Ngôn, bộ dáng ngưng trọng liều mạng kia, mặc cho ai nhìn lại đều phải tin tưởng vị này đang vận dụng tuyệt chiêu.

Lấy ba tấm lôi phù thượng phẩm làm đầu rồng, con phù lục chỉ long này ầm ầm nổ tung trước mặt cường địch, uy lực của ba tấm lôi phù thượng phẩm có thể nói là kinh người, hơn nữa trăm tấm lôi phù hạ phẩm, giữa Từ Ngôn và Đường Nhạc Sơn nổi lên một ngọn núi lửa, mặt đất đều chấn động.

Âm ầm! Âm ầm! Ầm ầm!

Phù lục chi long nổ tung, hình thành biển lửa che trời, thanh thế to lớn, trong lúc nhất thời nham mộc trấn như phế tích lay động dữ dội.

Bởi vì nếm qua hai lần thiệt thòi, biết tên đối diện là người nói mà không tin, Đường Nhạc Sơn lần này cũng không tin tưởng Từ Ngôn nữa, thúc dục hai kiện pháp bảo cực phẩm gắt gao bảo vệ trước người, quản nó là lôi phù hay hỏa phù, trước chắn lại rồi nói sau.

- Tên này lấy đâu ra nhiều bùa chú như vậy, chẳng lẽ hắn lấy hết bùa chú của Địa Kiếm tông đều mang theo trên người?

Đường Nhạc Sơn một bên phòng ngự, một bên phân tích thực lực của đối thủ.

Theo lý thuyết, loại người mới ra mắt như Từ Ngôn, tuyệt đối không có kinh nghiệm đánh nhau, nhưng vừa giao thủ Đường Nhạc Sơn đã nhìn ra, kinh nghiệm của người ta chỉ sợ so với hắn còn nhiều hơn, những chiêu thức giương đông đánh tây kia, nhìn qua không lên được mặt tiền, trên thực tế là cay độc đến cực điểm.

Nhất là chiêu bùa chú này của Từ Ngôn, càng làm cho Đường Nhạc Sơn kinh hãi, bùa chú không hao phí linh lực nhất, chỉ cần số lượng đủ, năng lượng đã cuồn cuộn không ngừng thi triển, chỉ cần số lượng bùa chú đủ nhiều, hao tổn Hóa Thần đều có khả năng.

- Ngoại trừ bùa chú, hắn còn có hậu thủ gì nữa?

Đường Nhạc Sơn trong lúc ngăn cản lôi quang hỏa hải đồng thời nhớ lại nhìn thấy ở Lâm Uyên đảo, hắn chưa giao thủ cùng Từ Ngôn, lại nhìn thấy người ta trong thời gian rất ngắn đánh chết đông đảo Nguyên Anh của Lưỡng Nghỉ phái.

Hỏa quang tản hết, lôi quang lui đi, Đường Nhạc Sơn trong lòng tự nhủ quả nhiên lại là phương pháp lừa địch, con phù tỉnh chi long kia căn bản cũng không phải do thượng phẩm lôi phù tạo thành.

Đường Nhạc Sơn đang muốn phản kích, bỗng nhiên nghe được đối thủ gâm nhẹ một tiếng.

- Phục Linh Quyết!

Không đợi Đường Nhạc Sơn nhớ tới Phục Linh Quyết là công pháp gì, một giọt nước màu đen ẩn dưới chân hắn bỗng nhiên xảy ra biến đổi lớn.

ồu

Hắc thủy ngập trời, ở giữa không trung hình thành một đoàn thủy cầu khổng lồ phương viên mười trượng.

Một hồ nước đen, lúc trước dùng một chút coi như mưa đen phá hạn mộc chỉ độc, hiện giờ còn lại hơn phân nửa, vừa hay dùng để đối phó Đường Nhạc Sơn.

Hắc Thủy bị Từ Ngôn khống chế ở phương viên mười trượng, một đoàn thủy cầu lớn như vậy, lực áp bách của nó có thể nói là kinh người, Đường Nhạc Sơn trực tiếp bị bao bọc ở trong đó.

Từng đạo kiếm quang theo ống tay áo Từ Ngôn trượt xuống, hơn một trăm thanh trường kiếm trong nháy mắt bị tế xuất, đâm vào Hắc Thủy Cầu.

Pháp quyết mịt mờ được thi triển dù không người có thể nhìn thấy, không người nghe thấy lời thì thâm mang theo sát ý lạnh lùng. - Tru Yêu kiếm trận!

Từ Ngôn rất ít khi ở trước mặt người khác biểu hiện sát chiêu của mình, lúc này đây thi triển Tru Yêu kiếm trận cơ hồ không ai nhìn thấy, bởi vì đoàn nước đen ngăn cản ánh mắt người ngoài, có thể cảm nhận được kiếm trận oanh sát, chỉ có một mình Đường Nhạc Sơn bị vây trong đoàn nước đen.

Hơn trăm pháp bảo tạo thành Tru Yêu kiếm trận, uy lực được tăng lên đến một loại trình độ có thể nói là khủng bố, trong đoàn nước đen phát ra tiếng ong ong buồn bực, mơ hồ có thể nhìn thấy đạo đạo kiếm quang xuyên thấu qua hắc thủy.

Chiến trường của Từ Ngôn và Đường Nhạc Sơn đấu đến hung hiểm vạn phần, những người khác đấu đến khó phân khó giải, thậm chí không chết không thôi.

Chân Vô Danh vận dụng kiếm pháp sở trường, nhưng nhất thời không cách nào đánh bại Lãnh Thiên Quyên.

Kim phủ cùng ngân thuẫn của Lãnh Thiền Quyên tiến lui có căn cứ, đừng nhìn vị nữ nhi đảo chủ này cao lớn thô kệch, tựa như một mãng phu, trên thực tế kinh nghiệm đánh nhau thập phần phong phú, ứng đối cực kỳ lão đạo.

Mặc dù bị Chân Vô Danh chiếm thế thượng phong, trên khuôn mặt lạnh lùng cũng không có vẻ e ngại, thỉnh thoảng còn có thể phản kích một hai.

Chân Vô Danh thật ra căn bản không có dùng toàn lực, với trình độ giảo hoạt của hắn, người khác không liều mạng hắn tuyệt đối sẽ không liều mạng, càng thỉnh thoảng liếc mắt nhìn tình hình chiến đấu giữa Từ Ngôn và Đường Nhạc Sơn.

- Làm thịt Cừu Thanh Sơn của Vô Tướng phái, Đường Nhạc Sơn của phái Lưỡng Nghi chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết, chuyên chọn cao thủ thành danh làm thịt, hắn đây là muốn đứng đầu trên Thiên Anh bảng.

Chân Vô Danh không quan tâm một Lãnh Thiền Quyên, ngược lại càng thêm tò mò về chiến lực của Từ Ngôn, thầm nghĩ:

- Ta không đánh hắn, Hiên Viên Tuyết lại bị hắn nắm trong tay, Đinh Vô Mục ở ngoài Vãng Sinh động dùng hai mắt, Thiên Anh bảng lần này chưa chắc có thể hoàn toàn khôi phục chiến lực, tâm cơ của nữ nhân Nhạc Vô Y kia mới là sở trường nhất của nàng, mà tâm cơ của Từ Ngôn tên này hình như còn đáng sợ hơn so với Nhạc Vô Y, tính ra tính vào, top 5 Thiên Anh Bảng chỉ còn lại một Bao Tiểu Lâu.

Âm thầm suy đoán Bao Tiểu Lâu cùng Từ Ngôn, ai chiến lực càng mạnh, Chân Vô Danh có vẻ không yên lòng.

Hắn càng như thế, Lãnh Tận Quyên ngược lại càng thêm không thích, cuối cùng nữ nhi đảo chủ oa oa kêu quái dị, tức giận nói:

- Chân Vô Danh! Ngươi có phải là khinh thường bà già ta hay không! Nếu ngươi không ra toàn lực, tốt, ta ra toàn lực!

Dưới tiếng rống to, Lãnh Thiền Quyên một tay bắt lấy Kim Phủ, tay kia bóp lấy Ngân Thuẫn, sau đó hai tay sừng lực, ầm ầm một tiếng, Kim Phủ cùng Ngân Thuẫn bị hợp thành một chỗ.

Ở trước mặt Lãnh Thiền Quyên, xuất hiện một thanh kim ngân cự đao, đao dài ba trượng, lưỡi đao là vàng, chuôi đao là bạc, dưới sự thúc dục của Lãnh Thiền Quyên phát ra tiếng sấm ầm ầm.

Cự đao sinh lôi, dưới chân Lãnh Tận Quyên còn có sóng bão nổi lên trăm trượng, vị đảo chủ Nữ Nhi Đảo này hiện tại giống như dạ xoa tra hải đảo, ngay cả hai con mắt cũng biến thành màu lam quỷ di.

Một khi cường giả trên cao bắt đầu đánh nhau thật sự, Kim Đan ở xung quanh đang đánh nhau nhao nhao dừng tay, chạy về phía địa phương xa hơn.

Nguyên Anh cường giả ác đấu vốn đã khủng bố, Nguyên Anh xếp ở hàng đầu Thiên Anh bảng ác đấu càng làm cho người ta kinh hãi, Lãnh Thiền Quyên thúc dục ra bí pháp vô cùng kinh người, ngay cả Chân Vô Danh cũng trong nháy mắt thu nạp tâm thân, không dám nghĩ nhiều về cái khác, mà là toàn lực ứng phó.

- Hải hồn chú! Lãnh Thiên Quyên ngươi muốn liều mạng đúng không, được! Bổn công tử phụng bồi đến cùng!

Nhận ra sát chiêu của Lãnh Tận Quyên, cả người Chân Vô Danh nổi lên kiếm khí, trong ánh mắt hiện lên một cỗ lạnh lùng cùng quyết nhiên.

Lấy hải hồn làm chú, là sát chiêu sở trường nhất của Lãnh Tận Quyên, hơn nữa không dễ dàng vận dụng, một khi thúc dục Hải Hồn Chú, chứng tỏ Lãnh Thiên Quyên động sát khí.

Chân Vô Danh vốn đã xem thường nữ nhi đảo chủ, sao lại bị Lãnh Thiền Quyên dọa sợ, hắn đích xác không muốn liều mạng quá sớm, nhưng tuyệt đối không sợ đồng giai, nếu không danh hiệu Vô Danh công tử kia, sao có thể truyền khắp Tây Châu vực.

Chân Vô Danh và Lãnh Tận Quyên bắt đầu liều mạng đánh nhau, Vương Ngữ Hải cũng thi triển toàn lực, thúc dục phi kiếm toàn lực ứng phó.

Số lượng địch nhân quá nhiều, cường địch Nguyên Anh hơn bọn họ gấp mấy lần, khiến Vương Ngữ Hải căn bản không dám suy nghĩ nhiều.

Mình bên này có Vô Danh công tử cùng Đạo tử, đối phương giống nhau có tông chủ phái Lưỡng Nghỉ cùng Nữ Nhi đảo chủ, Vương Ngữ Hải đã không cách nào phán đoán sau lần ác chiến này mình còn có thể sống sót trở lại Lâm Uyên đảo hay không, nhưng hắn cảm thấy trận chiến này mười phần thống khoái.

Không lâu trước đây, đảo chủ Lâm Uyên đảo cũng là một nhân vật sát phạt quyết đoán, đáng tiếc sau khi thân lên vị trí đảo chủ, Vương Ngữ Hải càng ngày càng cố ky.

Cho đến ngày nay, hắn cảm thấy không có ràng buộc.

Vương Ngữ Hải không để ý sinh tử không muốn đường lui, càng đánh càng dũng mãnh, đánh đảo chủ Hắc Thủy Đảo - Vu Độc liên tục lui về phía sau, mặt không có chút màu máu.
Bình Luận (0)
Comment