Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1268 - Chương 1268: Hận Thù Không Giải Thích Được

Chương 1268: Hận thù không giải thích được Chương 1268: Hận thù không giải thích đượcChương 1268: Hận thù không giải thích được

Câu hỏi đột ngột này của Từ Ngôn khiến Chân Vô Danh hơi sửng sốt.

Nhớ lại một lúc lâu, thần sắc Chân Vô Danh biến hóa, nói:

- Đích xác có chút đặc biệt, lông mày Đinh Nhị so với người bình thường hơi dày một chút...

Nói xong, sắc mặt Chân Vô Danh càng thêm âm trầm, tựa như muốn vặn ra nước, nghiến răng nghiến lợi trầm giọng quát:

- Chung Ly Bất Nhị, cư nhiên là hắn! Nếu ngươi không hỏi, mấy năm nay ta chưa từng hoài nghi Đinh Nhị này, không chỉ mê hoặc ta cứng rắn xông vào Nữ Nhi Đảo, suýt nữa bị vây chết trong quỷ vụ, còn dẫn đội đi tới hiểm địa, dẫn ra đại yêu Minh Thử, hắn rốt cuộc để ý ở đâu!

Mấy lần ba lượt muốn đặt Chân Vô Danh vào chỗ chết, sát ý khó hiểu đến từ Chung Ly Bất Nhị, ngay cả Chân Vô Danh cũng không thể lý giải.

- Chung Ly Bất Nhị rất muốn giết chết vị công tử Vô Danh này, lại không muốn để cho người ngoài biết ngươi Chân Vô Danh chết vì tay ai, vì thế bày ra một cái bẫy trí mạng cho ngươi, xem ra Chung Ly kia có tình cảm độc nhất vô nhị dành cho ngươi a.

Từ Ngôn nửa đùa nửa thật nói:

- Ngươi lại suy nghĩ một chút, mấy năm nay khi ngươi mạo hiểm, bên cạnh có bóng dáng Chung Ly Bất Nhị hay không.

Từ Ngôn vừa nói như vậy, Chân Vô Danh sợ hãi cả kinh, không nói gì nữa, bắt đầu cẩn thận nhớ lại những năm tháng này, càng nhớ lại, thần sắc của hắn lại càng âm trầm.

Đầu thuyền có cuồng phong gào thét, dần dần hiện ra uy áp của Nguyên Anh đỉnh phong, uy áp không thể khống chế đang theo tâm tư Chân Vô Danh phập phồng bất định, tốc độ của Ngọc Chu nhanh đến cực hạn, đáy thuyền đã xuất hiện dấu hiệu tiêu hao. - Thời điểm ta đến Nguyên Anh trung kỳ, một lần lịch lãm dưới đáy sông, suýt nữa bị Ác Giao đánh chết, đồng hành hơn trăm người, sống không tới một thành, Ác giao ở đáy sông sâu dưới thành trì, từ xa nhìn lại giống như không có gì, có người đề nghị muốn đi thành trì thăm dò một phen, mới có một kiếp này, nếu không ta căn bản sẽ không đi Không Thành cổ quái dưới đáy sông kia.

- Lúc đến Nguyên Anh hậu kỳ, vì luyện chế pháp bảo cực phẩm, ta từng đi xa đến cực bắc Tây Châu vực, độc hành ở cuối đất bắc, đã từng gặp qua một lần Hải Thị Thần Lâu, thiếu chút nữa, cứ như vậy rơi vào trong đó, trong Hải Thị Thần Lâu xuất hiện là Phi Thiên Vũ Cơ, mỗi một người đều xinh đẹp như hoa, đình đình ngọc lập, mị thái thiên thành, trên thực tế địa điểm xuất hiện Hải Thị Thần Lâu là một cổ yêu động khẩu, ta có thể ngửi được khí tức của Yêu vương.

Trong hồi ức của Chân Vô Danh xuất hiện hai lần tuyệt hiểm, ngữ khí của anh không chỉ trầm thấp, còn có mê mang ở trong đó.

- Tên gia hỏa đề nghị thăm dò ác giao hiểm địa là một tu sĩ Nguyên Anh nhìn như bình thường. Lúc ấy hắn đội mũ, che lông mày. Hiện giờ xem ra, hẳn là cũng là Chung Ly Bất Nhị ngụy trang, Hải Thị Thần Lâu ở cuối địa phương phía bắc, ta không biết là tự nhiên hình thành, hay là có người bố trí, bất quá phi thiên vũ nữ trong đó, mỗi người đều là bộ dáng ta thích, điểm này có thể nói là quỷ dị.

Chân Vô Danh mờ mịt nhìn về phía xa, tự nhủ:

- Nếu không tính Hải Thị Thần Lâu trong chuyến đi bắc địa, Chung Ly Bất Nhị nằm sấp bên cạnh ta ít nhất ba lần, ba lần đó hắn suýt nữa hại chết ta, nếu như Hải Thị Thần Lâu ở bắc địa cũng có liên quan đến hắn, như vậy trình độ hiểu rõ của hắn về ta, đã đạt tới trình độ đáng sợ.

- Hắn muốn ngươi chết, lại muốn ngươi chết rất tự nhiên, loại ám sát này cần kỹ xảo cực cao cùng số lượng lớn bố trí.

Từ Ngôn gật gật đầu, nói:

- Chung Ly Bất Nhị vì Vô Danh công tử ngươi, có thể nói hao hết tâm tư, dốc hết gia sản, các ngươi rốt cuộc có cừu oán gì, hắn muốn hại ngươi như thế? - Ta nào biết được!

Chân Vô Danh tức giận nói:

- Ta và tên kia căn bản không có qua lại, chúng ta không phải người của một thế giới, nếu nhất định phải tìm ra một chút chung, đó chính là chúng ta đều rất thích mỹ nhân.

- Có lẽ là ghen tị với Vô Danh công tử ngươi, Chung Ly Bất Nhị muốn độc chiếm mỹ nhân thiên hạ, mới muốn giết chết tình địch như ngươi.

Từ Ngôn bất đắc dĩ cười, nói:

- Không có hận ý vô duyên vô cớ, Chung Ly Bất Nhị có thể nằm úp sấp bên cạnh ngươi trình độ này, nếu như hắn ra tay, giết chết ngươi hẳn là không tính quá khó khăn, bỏ gần cầu xa như thế, muốn cho ngươi, vị Thiên Kiêu của Nhân Kiếm Tông chết ở hiểm địa hoặc là miệng của yêu tộc, mục đích của Chung Ly Bất Nhị, cũng rất khó đoán.

Từ Ngôn thoáng trầm ngâm, tiếp tục nói:

- Loại hành động này, hẳn là xuất hiện trên người đồng môn, Chung Ly Bất Nhị cũng là Thiên Kiêu, bởi vì ghen túc, muốn diệt trừ tảng đá chắn đường là ngươi, ngươi vừa chết, hắn có thể trở thành đệ nhất thiên kiêu trong tông môn, cho nên hao hết tâm tư muốn hại chết ngươi, còn phải không lưu lại dấu vết cùng chứng cớ, chỉ có như vậy mới phù hợp với động cơ của Chung Ly Bất Nhi.

- Chúng ta không phải đồng môn, hắn là cao thủ của Thiên Cổ phái, Phản Kiếm minh một phương, ta là trưởng lão của Nhân Kiếm tông, Kiếm Vương điện nhất mạch, chúng ta nhất định là địch nhân.

Chân Vô Danh nhíu mày nói.

- Vậy thì không giải thích được động cơ của Chung Ly Bất Nhị, vốn có thể đơn giản giết chết ngươi, hắn lại lựa chọn thủ đoạn phức tạp, ngoại trừ không muốn để cho người khác phát giác có người xuống tay với ngươi, còn có tác dụng gì đây.

- Không để cho người ta phát giác... Chân Vô Danh càng ngày càng hồ đồ, hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, rốt cuộc là ai muốn mạng của hắn, mục đích chân chính của Chung Ly Bất Nhị là cái gì.

- Có thể nói thế này hay không, người của Kiếm Vương điện, không muốn để ngươi còn sống?

Từ Ngôn suy nghĩ một khả năng khác.

- Nhân Kiếm Tông là tông môn chi nhánh Kiếm Vương điện, ta ở Kiếm Vương điện không có địch nhân, cũng không chọc qua ai, không nên...

Chân Vô Danh trở nên mặt mày ủ rũ, nếu như đem thân phận Chung Ly Bất Nhị đổi thành người của Kiếm Vương điện, như vậy suy đoán này của Từ Ngôn mới hợp lý.

Chẳng lẽ trong Kiếm Vương điện có người muốn Chân Vô Danh hắn vô thanh vô tức tiêu diệt ở trong thiên địa?

Suy nghĩ loại suy đoán không thể tưởng tượng nổi này, Chân Vô Danh cũng không tin, nói:

- Trừ phi Chung Ly Bất Nhị là người của Kiếm Vương điện, điểm này căn bản không có khả năng, trong Kiếm Vương điện cũng tuyệt đối không ai muốn mạng của ta. Với thiên phú của ta, Kiếm Vương Điện chỉ có thể bảo vệ ta mà không hại ta, chỉ sợ suy đoán của chúng ta đều sai rồi, ngay từ đầu đã sai rồi, mấy năm nay ta trải qua nguy cơ, căn bản là không liên quan gì với Chung Ly Bất Nhị.

- Vạn sự đều có khả năng, chúng ta vốn nên là cừu gia địch nhân, đều có thể trở thành đồng bọn chiến hữu, trong Kiếm Vương điện chẳng lẽ thật sự không ai muốn ngươi chết sao.

Từ Ngôn nói những lời này có chút tru tâm, nhưng tuyệt đối không có ý đó, chuyện đồng môn tương tàn tương sát, ở Tây Châu vực cũng không phải là không có.

- Nếu như phỏng đoán thành lập, như vậy Chung Ly Bất Nhị vì sao lại trở thành người của Kiếm Vương điện? Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao, cho dù ta có cừu gia âm thầm, nhưng thân phận Chung Ly Bất Nhị đã là cao thủ Phản Kiếm Minh, sao hắn lại có thể có liên quan cùng Kiếm Vương điện? Chân Vô Danh vẫn không muốn tin tưởng suy đoán này của Từ Ngôn, bởi vì Chung Ly Bất Nhị thành danh nhiều năm, Thiên Kiêu phái Thiên Cổ, sao có thể dính dáng với Kiếm Vương điện.

Chân Vô Danh không tin trong Kiếm Vương điện thật sự tồn tại cường địch muốn đẩy hắn vào chỗ chết, bất quá Từ Ngôn cũng không phải là người của Kiếm Vương điện, ngay cả việc dùng lấy thi thể đại trưởng lão trở thành tiểu sư thúc cũng có thể tồn tại, Chân Vô Danh vô duyên vô cớ có thêm một cừu gia ở trên Kiếm Vương điện cao cao, thật sự không tính là gì.

Cừu hận hình thành, thường thường làm người đương sự cũng không biết, đợi đến khi biết, cũng đến thời khắc sinh tử.

Như có điều suy nghĩ nhìn Chân Vô Danh, Từ Ngôn thấp giọng nói:

- Vô Danh huynh đừng quên, Chung Ly Bất Nhị cách đây không lâu đồng thời xuất hiện ở Cô Tuyết Lâu, cùng vị Hồn ngục trưởng kia.
Bình Luận (0)
Comment