Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1281 - Chương 1281: Đấu Tiên Đài (Thượng)

Chương 1281: Đấu Tiên đài (thượng) Chương 1281: Đấu Tiên đài (thượng)Chương 1281: Đấu Tiên đài (thượng)

Bước lên hải vực ngắn ngủi, leo lên hòn đảo đá ngầm nhỏ kỳ dị tản ra khí tức lôi đình, Chân Vô Danh đời này lần đầu tiên ngay cả hiểm địa nhất đẳng làm sao leo lên cũng không biết.

Chính hắn căn bản cũng không nhúc nhích, hoàn toàn bị Từ Ngôn kéo lên Đấu Tiên đài.

- Từ Ngôn! Ngươi quá đen đi, tốt xấu gì chúng ta liên thủ ngộ sát qua cao thủ Hồn Ngục, lại liên thủ đại chiến Hắc Thủy Đảo, ngươi không lừa chết ta có phải là không sống nổi hay không? Hai chúng ta có bao nhiêu thù hận! Đến mức đó saol

Chân Vô Danh thiếu chút nữa giậm chân mắng to.

- Vô Danh huynh an tâm chớ nóng nảy, nếu đã đến Đấu Tiên đài, vẫn là ngẫm lại làm thế nào hái Lôi Vụ thảo đi.

Từ Ngôn bình tĩnh nói, giống như tính tình rất tốt.

Chân Vô Danh không thể làm gì được mà thở dài không thôi, bây giờ hắn xem như biết chỗ lợi hại của Từ Ngôn ở nơi nào, không phải chiến lực cao tuyệt, cũng không phải tâm cơ khôn khéo, mà là da mặt dày hơn công tử Vô Danh hắn.

- Được được, coi như ta xui xẻol

Chân Vô Danh biết nói cái khác cũng vô dụng, hắn không phải mẹ chồng chanh chua, lập tức tập trung vào hòn đảo nhỏ dưới chân.

- Vừa rồi khuyên ngươi đừng cứu người không được mà bồi thêm một mạng, ngươi nói sẽ không bồi thêm một cái mạng, chắc là có nắm chắc thu hoạch Lôi Vụ thảo.

Chân Vô Danh cẩn thận quan sát bốn phía, không dám vọng động một bước, trước mặt không xa đã có một đạo lôi đình uốn lượn quanh quẩn giữa không trung, có vẻ nhìn thấy mà giật mình.

- Không nắm chắc, Lôi Vụ Thảo là cái gì ta chưa từng thấy qua.

Từ Ngôn cũng đang nhìn chằm chằm phía trước, thuận miệng nói. - Vậy ngươi còn tự tin như vậy! Nói cái gì sẽ không liều mạng!

Ánh mắt Chân Vô Danh trừng to.

- Dù sao ngươi cũng sẽ đến, chúng ta cũng sẽ chết cùng nhau, cái này không phải là lấy hai cái mạng sao.

Từ Ngôn nói những lời này thiếu chút nữa khiến Chân Vô Danh tức chết, vuốt vuốt ngực, chỉ than kết bạn không cẩn thận.

Khi Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh leo lên Đấu Tiên đài, trên bờ Hiên Viên đảo, chân mày hong Hiên Viên Bằng hơi nhíu lại, truyên âm nói:

- Tuyết nhi bị nhốt ở Đấu Tiên đài, hai người bọn họ đi lên, sẽ không ảnh hưởng đến an nguy của Tam muội chứ?

Truyền âm của Hiên Viên Bằng là hỏi vị phụ thân đảo chủ kia, nhưng vừa nghe thấy hay chữ Tuyết Nhi, còn xưng hô tam muội, sắc mặt Hiên Viên Hạo Thiên lập tức trở nên âm trầm.

- Chết mới tốt! Không tới Thiên Anh Lôi đã dám tự mình vọng động Đấu Vương kiếm, nàng càng ngày càng không tuân thủ quy củ, hừ!

Ánh mắt Hiên Viên Hạo Thiên lạnh như băng nhìn chằm chằm phương hướng Đấu Tiên đài, trong truyên âm không hề có cảm tình.

Truyền âm của Hiên Viên Hạo Thiên mang theo một loại lạnh lùng vô tình, rất khó tưởng tượng đây là ý nghĩ của một vị phụ thân, cư nhiên không thèm để ý đến an nguy của nữ nhi mình.

Hiên Viên Bằng nghe ra được phụ thân phẫn nộ, không nhiều lời, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Đấu Tiên đài, tràn ngập một loại thân sắc phức tạp.

- Tam muội, tự mình lo đi, nếu ngươi lại phạm sai lầm, chỉ sợ cũng không phải trừng phạt đơn giản như bị xóa đi một đoạn ký ức...

Âm ầmlI

Một tia lôi đình nổ lên ở trên hòn đảo nho nhỏ, cuồn cuộn nổi lên hắc phong, Đấu Tiên đài vốn đã bị mây đen cùng kinh lôi bao vây, ở bên ngoài nhìn không thấy đến tột cùng, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một ít lôi hồ chạy loạn ở trên tiểu đảo.

Lôi đình chỉ địa mà ngay cả Hóa Thần cường giả cũng không thể nhìn thấu, có thể thấy được lực lượng ẩn chứa kinh người đến trình độ nào.

Từ Ngôn cùng Chân Vô Danh sau khi leo lên tiểu đảo, một bước cũng không đi, đã cảm nhận được uy hiếp của lôi kiếp.

Đỉnh đầu chớp nhoáng không ngừng, bốn phía cuồng phong gầm thét, đứng ở tòa Đấu Tiên đài này, giống như đứng ở một nơi tận thế, chỉ cân vọng động mảy may sẽ bị lôi đình nuốt chửng.

Răng rắc!

Một đạo kinh lôi màu vàng nổ tung trên đỉnh đầu Từ Ngôn và Chân Vô Danh, tiếng sấm chấn động kinh thiên động địa, phá vỡ bóng đen trong nháy mắt, chiếu sáng cả Đấu Tiên đài.

Lôi quang chợt lóe rồi biến mất, trong ánh sáng ngắn ngủi, có thể nhìn thấy giữa đảo tồn tại một sơn động tự nhiên hình thành, giống như một ngôi nhà bằng đá.

- Có người trên đảo?

Chân Vô Danh nhìn thấy nhà đá, không khỏi kinh ngạc nói:

- Không phải là tán tiên của Hiên Viên gia chứ, Lôi Vụ thảo ở đâu, sao một gốc cũng không nhìn thấy?

- Hắn là không phải Tán Tiên, nếu như Đấu Tiên đài có Tán Tiên, Hiên Viên Hạo Thiên sẽ không để cho chúng ta dễ dàng đi lên.

Từ Ngôn vừa nói vừa thử tản ra linh thức, thỉnh thoảng nhíu mày.

Một khi lấy linh thức cảm giác, linh thức tản ra lập tức như gặp phải sét đánh, cảm giác đau nhức ngay cả bản thể Từ Ngôn cũng cảm nhận được rõ ràng.

- Đừng lãng phí linh thức, lôi đình nơi này không phải lôi đình tâm thường, có thể thôn phệ linh thức.

Chân Vô Danh ngẩng đầu nhìn chằm chằm bầu trời trên đỉnh đầu, nói: - Là đạo kiếm ý kia gây ra, kiếm ý khuấy động thiên địa hình thành khí thế phá thiên, vì thế dẫn tới thiên lôi oanh sát, lôi đình trên Đấu Tiên trên đài này căn bản là do kiếm ý cùng thiên lôi triền đấu gây ra, tán tiên Hiên Viên gia cư nhiên mạnh mẽ đến mức như thế, kiếm ý ngàn vạn năm trước còn có thể dẫn động thiên lôi.

Bởi vì tu kiếm, Chân Vô Danh có thể cảm giác rõ ràng kiếm ý trên Đấu Tiên đài có bao nhiêu cường hoành, hơn nữa cỗ kiếm ý này mang theo một loại ý đấu chiến khó hiểu, giống như muốn đấu thiên đấu địa, đấu qua chí cường tứ hải bát hoang mới có thể bỏ qua.

- Đấu Tiên đài, Đấu Vương kiếm, cổ tu Hiên Viên gia hiếu đấu, tán tiên nhà bọn họ cũng nhất định là người hiếu đấu, chẳng lẽ gọi là Đấu Tiên? Từ Ngôn suy đoán một phen, lắc đầu không suy nghĩ nhiều, mà là ngưng tụ mắt trái.

Đấu Tiên đài không tính là quá lớn, căn bản không có tung tích Lôi Vụ Thảo, dùng mắt trái của Từ Ngôn cũng không thể nhìn toàn bộ tiểu đảo.

- Đi, đi thạch ốc xem một chút, có lẽ trong phòng đá trồng Lôi Vụ thảo.

Từ Ngôn dứt lời xuất ra một thanh phi kiếm chắn ở đỉnh đầu, bước ra một bước, khi mũi chân hắn vừa rơi xuống đất, đỉnh đầu bỗng nhiên lóe ra lôi quang.

- Cẩn thận!

Trong tiếng kinh hô của Chân Vô Danh, cột lôi to bằng cánh tay trống rỗng rơi xuống, nổ tung một mảnh lưới sấm sét, bao phủ Từ Ngôn trong đó.

Trong ánh sáng chói mắt, Chân Vô Danh trong lòng kinh ngạc vạn phần, hắn lấy mu bàn tay che chắn lôi quang, trên trường kiếm trước người nổi lên hàn quang, cả người hoàn toàn bị kiếm ý tinh thuần bao bọc.

Với kinh nghiệm của Chân Vô Danh, trong nháy mắt có thể phân biệt được đạo lôi đình nổ tung trước mặt mạnh bao nhiêu.

- Tiếp cận uy năng của Hóa Thần! Từ Ngôn ngươi không chết!

Chân Vô Danh vận dụng kiếm ý phòng ngự, vội vàng hô, khi hắn bắt được mu bàn tay chắn trước mắt, thấy được một màn càng thêm kinh người. Từ Ngôn cư nhiên tung tích cũng không có.

- Bổ không còn? Sẽ không chết nhanh như vậy sao?

Chân Vô Danh nghi ngờ, hắn thế nào cũng không tin Từ Ngôn sẽ dễ dàng bị chém chết như vậy.

Khi tiếng rắc một tiếng giòn vang lên, trong tiếng vũ khí rơi xuống đất, âm thanh của Từ Ngôn từ phía sau Chân Vô Danh truyền đến:

- Lôi điện lực còn dễ nói, trong đó cư nhiên bao bọc kiếm ý kinh thiên, Vô Danh huynh tinh thông kiếm đạo, vẫn là ngươi mở đường dễ dàng hơn một chút, khụ khụ khụ.

Nói xong còn ho khan hai tiếng, nghe thấy Từ Ngôn chưa chết, Chân Vô Danh thở ra một hơi, quay đầu lại nhìn, lại thiếu chút nữa bị dọa nhảy dựng lên.

Phía sau Từ Ngôn hắn, bộ dáng quá thảm, tóc tai bù xù, quần áo rách nát, trên đầu còn đang bốc khói, suýt nữa bị lôi đình bổ cháy khét.

- Ngươi không phải là giả vờ đúng không?

Chân Vô Danh nhếch miệng, hồ nghi nói:

- Thực lực của ngươi không dưới ta, một đạo lôi điện tiếp cận Hóa Thần mà thôi, cũng không phải trình độ Hóa Thần chân chính, chẳng lẽ ngươi còn không ngăn được?

- Ta không am hiểu Kim linh lực, sợ nhất chính là lôi điện.

Từ Ngôn ho khan đưa ra một lời giải thích hoàn mỹ, người ta không am hiểu lôi điện, ai cũng không có biện pháp.

Dưới ánh mắt không giải thích được của Chân Vô Danh, Từ Ngôn xuất ra ba kiện cự thuẫn phòng ngự, mười tám kiện phi kiếm, ba mươi sáu lá bùa, cộng thêm một bộ kim giáp không biết thu thập ở nơi nào.

Tự mình mặc vào kim giáp, âm thanh từ Ngôn rầu rĩ truyên đến:

- Ta đã chuẩn bị xong, Vô Danh huynh, ngươi có thể bắt đầu mở đường.
Bình Luận (0)
Comment