Chương 1340: Trường Minh Đăng
Chương 1340: Trường Minh ĐăngChương 1340: Trường Minh Đăng
Thì ra xương cá Thủ Đồng khiêng tới không phải nhặt được, mà là nện ra từ trong bụng Thôn Hải Kình.
Nghe nói tin tức này, mặt mũi Từ Ngôn trắng bệch, trách không được mặt đất ẩn ẩn chấn động, xương cá bị người đập mất một đốt, Thôn Hải Kình có nguyện ý.
- Thủ Đồng ngươi là kẻ ngu à! Xương cá của Thôn Hải Kình mà ngươi cũng dám nên gãy.
- Ngươi muốn hại chết Giao Nhân tộc chúng ta có phải hay không?
- Thủ Đồng ngươi là tai họa, nếu Thôn Hải Kình nổi giận, Giao quốc không chừng sẽ bị hủy diệt.
- Một chút xương cốt nhỏ mà thôi, không nghiêm trọng như vậy đâu...
Thủ Đồng hiện tại cũng cảm thấy mình có chút lỗ mãng, nhưng hối hận đã vô dụng, chỉ có thể chờ mong Thôn Hải Kình bình phục lửa giận.
Lúc này ngay cả trưởng lão già nua đều đi vào Hỏa Hoàng tháp, lão yêu vương bị sở tác sở vi của Thủ Đồng chọc tức đến toàn thân phát run, kém chút bị tức chết, hung hăng gõ gõ đầu Thủ Đồng.
- Thật là một Thủ Đồng! Xương cá Thôn Hải Kình là không thể nện được, một khi cá lớn phẫn nộ, Giao quốc sẽ không còn tồn tại.
Trưởng lão răn dạy, Thủ Đồng không dám không nghe, cúi đầu không lên tiếng, Giao Nhân khác đều đang sợ mất mật, duy chỉ có Từ Ngôn dần dần khôi phục bình thường.
Lấy năng lực nhận biết cường hoành của Từ Ngôn, đã phát hiện mặt đất Ngư Phúc thành chấn động càng ngày càng nhẹ, xuất hiện dấu hiệu bình phục.
Linh thức tản ra, cũng không có phát hiện uy áp cường hoành đến từ Thôn Hải Kình xuất hiện, Từ Ngôn rốt cục thở phào một cái.
Xương cá Thủ Đồng nện ra nhìn qua không nhỏ, nhưng đối với Thôn Hải Kình tới nói, không có ý nghĩa, hẳn là cá lớn không quan tâm thiếu chút xương cá, có chút bất mãn nhưng cũng không có nổi giận.
Rất nhanh mặt đất bình phục, Giao Nhân trưởng lão cùng những dũng sĩ khác mới an tâm, Thủ Đồng hắc hắc ngốc nghếch vừa cười vừa nói:
- Ta đã nói nói, Thôn Hải Kình mới không quan tâm chút xương cá như thế đâu, phò mã ngươi nhìn xương cá lớn như thế có thể đề luyện ra không ít cá dầu rồi hay không? Nếu không đủ, ta lại nghĩ biện pháp.
- Đủ rồi đủ rồi, đầy đủ.
Từ Ngôn hòa ái cười nói:
- Thủ Đồng dũng sĩ quả nhiên dũng mãnh, can đảm này của ngươi, ngay cả ta đều không thể với tới, ha ha, đúng, xương cá này là đánh xuống ở nơi nào, chờ luyện chế ra Trường Minh Đăng, Thủ Đồng dũng sĩ cần phải mang ta đi nhìn một cái mới được, ta cũng mở mang tầm mắt.
- Không có vấn đề! Ngay ở khu vực sơn cốc!
Thủ Đồng miệng đầy đáp ứng, đối với Từ Ngôn tán dương, hắn dũng mãnh còn rất vui vẻ, thật tình không biết vị phò mã trước mặt cười càng hòa ái, có người sẽ bị hố càng thảm.
Đã đánh xuống đến xương cá lớn như thế mà Thôn Hải Kình cũng không tức giận, Từ Ngôn cho rằng gõ lại nhiều thêm một khối đối với Thôn Hải Kình khổng lồ như hải đảo tới nói, cũng không tính là gì, thật vất vả gặp được một đầu Hóa Vũ tính tính tốt như Thôn Hải Kình, có thể nào không nhiều chiếm chút lợi lộc.
Chấn động bình phục, trưởng lão cùng Giao Nhân khác dồn dập rời đi Hỏa Hoàng tháp, còn lại Từ Ngôn một người bắt đầu luyện chế Trường Minh Đăng.
Bên trong xương cá tồn tại dầu cá, là vật liệu làm bấc đèn thiêu đốt tốt nhất, xương cá của hải thú Hóa Vũ đề luyện ra dầu cá, cực kỳ chịu lửa.
Không đến hai ngày, ròng rã một vò dầu cá bị tỉnh luyện ra, lại lấy linh thảo đặc thù bện thành bấc đèn, dùng phòng lưu ly trên đỉnh Hỏa Hoàng tháp xem như chụp đèn to lớn, chờ đến ánh lửa dấy lên, toàn bộ Ngư Phúc thành lại lần nữa khôi phục quang minh.
Tuy nói Từ Ngôn luyện chế Trường Minh Đăng còn không đạt được độ sáng kỳ dị như hạt giống hỏa diễm, nhưng cũng chênh lệch không quá nhiều, bên trong Ngư Phúc thành có thể xưng sáng như ban ngày.
- Lại có mặt trờiI.
- Đúng vậy. chúng ta lại có mặt trời, thật tốt quá.
Bên đường, Giao Nhân hài đồng mong đợi đầy cõi lòng vỗ tay reo hò, rất nhanh tất cả Giao quốc đều thoải mái reo hò, dưới tháp cao, Giao Nhân công chúa mỹ lệ hát ca nhảy múa, vì quang minh lần nữa hàng lâm, cũng vì phò mã trí dũng song toàn.
- Hi vọng ngươi có thể ở lại lâu một chút, thời điểm rời đi, cũng đừng quên Giao Nhân tộc, ngươi vĩnh viễn là phò mã của Giao quốc ta...
Trưởng lão già nua đứng ở đằng xa, mặt mũi tràn đầy ý cười, cho dù ho khan cũng mang theo nụ cười vui vẻ.
Từ Ngôn đến, vì Giao Nhân tộc mang đến tai nạn, cũng mang tới hi vọng, Giao quốc bình tĩnh từ khi nhiều thêm một vị phò mã trời ban, lại trở nên càng thêm náo nhiệt.
Trong phòng lưu ly, sau khi luyện chế ra Trường Minh Đăng, Từ Ngôn đợi một trận, tính toán một phen tốc độ dầu thắp tiêu hao.
- Một vò dầu thắp, chí ít đốt cái hai ngàn năm không khó.
Nhẹ gật đầu, Từ Ngôn rời đi Hỏa Hoàng tháp, hai ngàn năm quang minh đầy đủ Giao Nhân tộc nghỉ lại bụng cá, về phần hai ngàn năm sau Giao quốc là dáng dấp ra sao, đừng nói Từ Ngôn không biết, ngay cả Thôn Hải Kình cũng không biết, làm sao thì những Giao Nhân này cũng chỉ nghỉ lại trong bụng cá mà thôi.
Xương cá Thủ Đồng đưa tới còn lưu lại một chút, trở lại chỗ ở bị Từ Ngôn đưa vào chút ít Long Lân Sa, luyện chế thành một Thiên Thạch Tiễn.
Từ Ngôn chỉ có một Thiên Thạch Tiễn, thời điểm đánh nhau, linh bảo Long Thiệt Cung cũng chỉ có thể vận dụng một lần, trừ phi lại đi kiếm Thiên Thạch Tiễn về, hắn sớm muốn luyện chế nhiều một chút Thiên Thạch Tiễn, chỉ là không có cơ hội, bây giờ mượn xương cá còn lại, lại thành công luyện chế được một cái.
Xương cá còn lại, nếu như đưa vào Long Lân Sa, đủ luyện chế ra cây Thiên Thạch Tiễn thứ ba, bất quá Từ Ngôn lại không thúc giục Anh hỏa, mà đang vuốt xương cá còn sót lại trâm ngâm không nói.
Xương cá khác biệt Long Lân Sa cùng Ly Kim San Hô, chẳng những cứng cỏi, mà trình độ kiên cố lại không thua gì bất kỳ vật liệu luyện khí cực phẩm gì.
Dù sao cũng là xương cá của hải thú Hóa Vũ, xương cá Thôn Hải Kình là một loại vật liệu luyện khí cực kì thưa thớt, thích hợp nhất dùng để luyện chế một chút nhuyễn giáp.
Vật liệu làm giáp trụ có da cá cùng răng nhọn của Phòng Giác Thạch, Từ Ngôn không lo lắng bảo giáp, mà nhớ tới Hiên Viên Tuyết.
Hiên Viên Tuyết lấy xương dưỡng kiếm, cần thường xuyên cường hóa xương sống lưng của mình, không chỉ tu luyện Hiệp Thiên Hạ loại kỳ công luyện thể này, còn muốn thu thập hài cốt Yêu tộc cường đại, luyện hóa cột sống của mình.
Lúc đầu, tam tiết xương cốt Hóa Vũ loại vượn trong tay Từ Ngôn kia tương đối thích hợp, lại bị Từ Ngôn luyện chế vào cái trán.
- Xương cá cá lớn thích hợp nhất, xem ra trước khi đi phải vì Tuyết nhi thu thập một chút mới được...
Từ Ngôn suy nghĩ đến Hiên Viên Tuyết, tự nhiên biểu hiện ra một loại tưởng niệm, trong miệng nói nhỏ, không nghĩ tới vừa lúc bị Tiểu Tịch bưng tới linh trà nghe rõ ràng.
- Ai là Tuyết nhi?
Giao Nhân công chúa tuổi tác không lớn, thiên chân vô tà, thế nhưng là không ngu, ngầm trộm nghe ra vẻ tưởng niệm trong giọng nói của phò mã.
- Một vị cố nhân.
Từ Ngôn cười cười, bình tĩnh nói.
- Là nữ hài tử nhân tộc ngươi thích, đúng không?
Tiểu Tịch chu cái miệng nhỏ nhắn, cúi đầu nhìn đuôi cá của mình, thất lạc nói: - Nữ hài nhân tộc nhất định xinh đẹp hơn ta, các nàng sẽ vui sướng chạy nhảy, ta lại không...
- Ai nói công chúa sẽ không chạy, qua một lúc nhất định khiến Tiểu Tịch cũng có thể lấy hai chân chạy, tựa như nữ hài nhân tộc.
Nhìn Giao Nhân công chúa thất lạc, Từ Ngôn mỉm cười nói.
- Thật! Phò mã không có gạt ta chứ! Ta cũng có thể chạy giống như nữ hài nhân tộc?
Tiểu Tịch nghe xong mình sẽ có được hai chân, vui mừng quá đỗi, hai con mắt to trở nên sáng lóng lánh, đầy cõi lòng chờ mong.
- Nói được thì làm được, Giao Nhân công chúa hiền lành của chúng ta nhất định sẽ thành nhân tộc chi thân chân chính.
Từ Ngôn bảo đảm nắm chắc, hắn có Linh Lung Quả, ngay cả yêu linh ăn đều có thể huyễn hóa thân người, Tiểu Tịch cảnh giới Đại Yêu hẳn là cũng có thể có được thân người chân chính.