Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1379 - Chương 1379: Cường Giả Tụ Tập (Trung)

Chương 1379: Cường Giả Tụ Tập (Trung) Chương 1379: Cường Giả Tụ Tập (Trung)Chương 1379: Cường Giả Tụ Tập (Trung)

Trải qua sự kiện Ma tộc ở Tuyết quốc, Kim Ngọc phái giống như mai danh ẩn tích, trên thực tế cũng không có bị diệt, mặc dù người Kim Ngọc phái lần này trình diện không nhiều, nhưng Kim Đồng xuất hiện vẫn để Từ Ngôn có chút ngoài ý muốn.

Cũng không phải ngoài ý muốn Kim Đồng sẽ tham gia Thiên Anh lôi, mà là bởi vì dung mạo của Kim Đồng, trở nên càng nhỏ hơn.

Trước đó Kim Đồng là thiếu niên mười mấy tuổi người, khí khái hào hùng bất phàm, bây giờ nhìn lại chỉ có sáu bảy tuổi lớn nhỏ, mà cũng không nhìn thấy loại cao ngạo cùng oai hùng kia, cả người lộ ra âm trầm tựa như lão yêu tinh.

Khí tức Kim Đồng rõ ràng đại biến, để Từ Ngôn khẽ nhíu mày, hắn luôn cảm thấy trong thân thể Kim Đồng có một lão quỷ đang tá túc.

Thật ra loại này ảo giác không sai, công pháp Kim Ngọc phái vốn là từ già luyện đến nhỏ, trước khi Kim Đồng Ngọc Nữ bái nhập vào tông môn đều là lão giả còng lưng sắp xuống lỗ, không còn mấy ngày sống ở nhân gian - thể loại kia.

Bên người Kim Đồng có một thiếu nữ đang ngồi, xem ra là Ngọc Nữ lần này, chỉ là tuổi tác của Ngọc Nữ rõ ràng lớn hơn Kim Đồng rất nhiều.

- Ngọc Nữ chết mất hai người, nên đến ngươi, Kim Đồng...

Ánh mắt Từ Ngôn lạnh lẽo trong khoảnh khắc liền trở nên điềm nhiên như không sao, năm đó suýt nữa bị Kim Đồng Ngọc Nữ đánh giết, món nợ này chỉ tính một nửa, Ngọc Nữ bị Từ Ngôn lấy Võ Thần Pháo oanh sát, Kim Đồng lại không có chết.

Đã muốn chấm dứt ân oán, cần phải tinh tường hết thảy cừu gia, ánh mắt Từ Ngôn vượt qua Kim Ngọc phái, rơi vào Thiên Cổ phái nhân số phong phú.

Dẫn đội Thiên Cổ phái là một tu sĩ lạ lãm, cũng không có thân ảnh của Chung Ly Bất Nhị.

- Chung Nhị tên kia lại cải trang thành người nào...

Từ Ngôn không tìm được Chung Ly Bất Nhị, hắn bỗng nhiên thu hồi ánh mắt, rơi vào trên người kẻ xấu xí bên cạnh, một suy đoán không hiểu nổi lên trong lòng, Từ Ngôn cả kinh bỗng nhiên khẽ giật mình.

Kẻ xấu xí Cao Nhân xuất hiện, thật là vì một trận giao dịch, hay cố ý tiếp cận?

- Nghe nói Doãn Linh lung kia còn có rất nhiều sự tích, phần lớn không muốn người biết, hết lần này tới lần khác ta biết không ít, hắc hắc, chỉ cần hai ấm linh tửu, chư vị có thể nghe cái mới mẻ, thế nào, có người ra linh tửu... Ai nha nha Thiện công tử ngươi nắm lông mày ta làm gì! Lông mày lão phu vốn không nhiều, đừng, đừng nắm chặt.

Náo loạn bỗng nhiên xuất hiện rất nhanh bị Từ Ngôn lấy hai vò rượu ngon lắng lại, sau khi nắm chặt mấy cây lông mày của kẻ xấu xí, Từ Ngôn phát hiện lông mày của Cao Nhân đích thật là thật, không chỉ có không nồng, căn bản cũng không có bao nhiêu.

- Ta nói Từ Đại Thiện! Ngươi có bệnh kính gì hả, nắm chặt lông mày người ta? Chính ngươi không có àI

Cao Nhân thở phì phò nắm lấy hai vò cây linh tửu. phụng phịu.

- Nhất thời cảm xúc bành trướng, nông dân như chúng ta chưa thấy qua cảnh tượng hoành tráng như thế này, nếu cao hứng thì ẽ nắm chặt chút gì, ở quê quán của chúng ta, ta đều nắm chặt lá cây tới.

Từ Ngôn áy náy cười một tiếng, hắn hiện tại cũng không nghi ngờ Cao Nhân, vị này hoàn toàn chính xác không phải Chung Nhị cải trang.

- Lá cây ở phía sau một bên kia, ta vốn không có nhiều lông mày.

Cao Nhân quệt miệng nói, vội vàng thu lại hai vò cây linh tửu, phía sau bọn hắn là một gốc cây già, bất quá tổn thất mấy sợi lông mày đổi lấy hai vò linh tửu, cuộc mua bán này hắn cảm thấy không lỗ.

Không thấy được Chung Ly Bất Nhị, Từ Ngôn tăng thêm cẩn thận, theo Từ Ngôn, mức độ nguy hiểm của Chung Nhị tên kia thậm chí vượt qua Bao Tiểu Lâu.

Trong lúc nháo chuyện với Cao Nhân, lông mày Từ Ngôn bỗng nhiên phong khẽ nhúc nhích, cảm thấy có một ánh mắt đang xa xa trông lại. Quay đầu nhìn lại, tại địa phương đối diện thuộc về tán tu chiếm cứ, Đồ Thanh Chúc một đầu tóc xanh đang nở nụ cười yếu ớt, thời khắc bốn mắt nhìn nhau, giống như có kiếm khí đao mang tràn ngập bay lên.

Lại là một gia hỏa khó chơi, Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, dung mạo hơi mập này của hắn chỉ có tu sĩ lúc trước trong tầng tám của tửu lâu mới nhận ra, mà Đồ Thanh Chúc chính là thứ nhất.

Đã ném ra diện mạo của Thiện công tử, Từ Ngôn tự nhiên không cách nào lại tuỳ tiện cải biến, nhưng hắn từ đầu đến cuối có chút không hiểu, vì sao Đồ Thanh Chúc mang đến cho hắn một cảm giác giống như túc địch, mà đối phương cũng hoàn toàn chính xác mang theo địch ý sâu đậm, nếu không, không có khả năng lấy dị thú Tang Hồn Tước đến nhìn trộm của mình.

Thiên Anh lôi tràn đầy bất ngờ, cục diện còn phức tạp hơn xa so với Từ Ngôn dự liệu, xem ra lần này Thiên Anh lôi tuyệt không phải chiến bại một Bao Tiểu Lâu đã có thể tuỳ tiện thu hoạch vị trí đứng đầu bảng.

Càng là tràn đầy bất ngờ, càng có thể kích động chiến ý một người, Từ Ngôn cũng như thế.

Từ Ngôn không quan tâm ban thưởng của Thiên Anh lôi, hắn chân chính để ý là bình an tiếp đám sư huynh Vương Khải, Hà Điền trở về, mà Thiên Anh lôi thì là đường tắt tốt nhất có được khí nô.

Chỉ cần Từ Ngôn cướp đoạt hạng đầu, vô cùng có khả năng thu ba người muốn tới tay, chỉ cần cứu ba người sư huynh, mấy vị Yêu Vương còn lại thì càng dễ làm hơn, cùng lắm thì hao phí chút tài sản đổi những Yêu Vương kia, Từ Ngôn cũng không cho rằng giá trị khí nô còn cao hơn vật liệu cực phẩm hoặc pháp bảo cực phẩm.

Vì bằng hữ, Từ Ngôn nghĩa vô phản cố đã tới Thiên Anh lôi, mà lần này Thiên Anh lôi, hắn cũng sẽ chân chính vận dụng toàn lực, không có giữ lại.

Thời khắc khi Từ Ngôn ở trong lòng tính toán cường địch, chân trời có một dải lủa màu hồng thật dài xuất hiện, từng đạo ánh kiếm từ phương hướng Kiếm Vương điện lao đến, dồn dập rơi vào khán đài Kiếm Vương điện, đúng là lệ môn nhân đệ tử thuộc Kiếm Vương điện. Sau một khắc, giữa không trung trống rỗng xuất hiện một lão giả tóc xám.

Đồng thời khi lão giả xuất hiện, khí tức Hóa Thần trung kỳ tùy theo khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ sân đấu, phía dưới uy áp của Hóa Thần cường giả, ồn ào bốn phía dần dần thối lui.

Xuất hiện giữa không trung không chỉ có lão giả tóc xám, còn có một thân ảnh cao to, người này chỉ có chỉ có một con mắt, nhìn dung mạo giống như hung thần ác sát, chính là Hồn Ngục Trường, Thân Đồ Liên Thành.

Thân Đồ Liên Thành xuất hiện, đưa tới vô số tiếng hô thấp giọng, Hồn Ngục Trường rất ít hiện thân người trước, nhất là loại thịnh sự này, ngoại trừ Bách Thần bảng bắt đầu ra, Thiên Anh bảng chỉ tranh chưa bao giờ thấy qua Hồn Ngục Trường hiện thân.

- Lần này ngay cả Hồn Ngục Trường đều đến đây tọa trấn, chẳng lẽ lại là Ma tộc quấy rối?

Sau khi cường giả Hồn Ngục hiện thân, có tu sĩ bắt đầu nghị luận.

- Làm sao có thể! Nơi này là Kiếm Vương sơn, chỗ tông môn Kiếm Vương điện, lại là thời điểm nhân tộc cao thủ hội tụ Tây Châu vực, Ma tộc gan to hơn nữa, dám đến khiêu khích ngay lúc này?

- Đừng quên mấy năm trước ma ảnh ở Tuyết quốc, Ma tộc người ta đều chui vào Tây Châu vực chúng ta mấy thập niên, còn không phải không ai phát hiện.

- Lời tuy như thế, dù sao Tuyết quốc Hoàng tộc thiếu người tiếp xúc, còn nữa nói đó là địa bàn của Kim Ngọc phái, có Kim Ngọc phái che chở, Ma tộc càng có niềm tin.

- Kim Ngọc phái làm sao còn dám xuất hiện, bọn hắn làm cho mọi người phẫn nộ, không sợ hợp nhau tấn công?

- Cái gì Kim Ngọc phái, phản đồ cấu kết dị tộc mà thôi, nên nhanh chóng diệt trừ bọn hắn, giữ lại sớm muộn gì cũng là tai họal

Hồn Ngục Trường xuất hiện, để bên trong đám tu sĩ vây xem truyền ra tiếng thảo phạt Kim Ngọc phái, có lẽ có người đã sớm nhìn Kim Ngọc phái không vừa mắt, chỉ bất quá trở ngại Thất Phái liền cành, không dám nhắc tới cùng mà thôi. Bây giờ cao thủ Kiếm Vương điện đến, tự nhiên xuất hiện tiếng hô thảo phạt Kim Ngọc phái.

Không biết không nghe thấy, hay căn bản không có tâm tư để ý tới, thân ảnh cao lớn của Thân Đồ Liên Thành dẫn theo cao thủ Hồn Ngục bay đến trên đài một phương Kiếm Vương điện, hắn ngồi xuống một trong hai chủ vị, nói rõ Thiên Anh lôi lần này sẽ do hai vị cường giả Kiếm Vương điện tọa trấn, Hồn Ngục Trưởng hắn là người thứ nhất.

- Lại là kỳ hạn mười năm, thời điểm Thiên Anh tranh bảng, lão hủ ra mắt chư vị đồng đạo, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Lão giả tóc xám đồng thời xuất hiện cùng Thân Đồ Liên Thành, chắp tay sau lưng lơ lửng giữa không trung, nhìn bốn phía xung quanh, khí vũ bất phàm, người này là cao thủ Kiếm Vương điện chủ trì Thiên Anh lôi lần này.

Chính chủ đến, ánh mắt tất cả tu sĩ trong lúc nhất thời đều tụ tập trên người lão giả tên là tại xám, duy chỉ có Từ Ngôn, đang mang theo chấn kinh nhìn về một thân ảnh mặc áo trắng phía sau lưng Thân Đồ Liên Thành.

Hai chữ sư huynh, suýt nữa thốt ra.
Bình Luận (0)
Comment