Chương 1394: Phân Xử Thử
Chương 1394: Phân Xử ThửChương 1394: Phân Xử Thử
Một khi giao đấu giai đoạn thứ hai bắt đầu, cục diện trên lôi đài tất cả đều rất khẩn trương.
Tranh vào Top 100 cũng không phải danh ngạch ngàn người, vô luận vì ban thưởng pháp bảo, hay là vì thành danh, phàm là người lên đài, chắc chắn xuất ra thực lực chân chính.
Bắt đầu tham gia Thiên Anh bảng, lại không có chuyện nương tay, hai bên đánh nhau có thể xưng gặp mặt chính là tử chiến.
Hung hiểm vật lộn trên lôi đài, đối với đại đa số vây xem tu sĩ mà nói, là từng màng giao đấu mạo hiểm tuyệt luân, nhìn thấy trận đấu, tiếng kinh hô của bọn họ nổi lên bốn phía, bất quá đối với những cao thủ chân chính trên Thiên Anh bảng, như cũ không đáng chú ý, chí ít theo Chân Vô Danh, trình độ đánh nhau như vậy căn bản không gọi liều mạng, chờ đến khiêu chiến thi đấu giai đoạn thứ ba, mới gọi là chém giết chân chính.
- Tên kia thế mà còn sống trở về, thật chẳng lẽ có câu chuyện tai họa di ngàn năm?
Trên quan chiến đài của Đạo Phủ, chẳng biết lúc nào Vô Danh công tử đã lại gần, vừa nắm lấy nho trên bàn, vừa thở dài nói:
- Ngươi chưa trừ dư độc không cách nào lên đài, còn tưởng rằng lần này tứ đại công tử không cách nào thành hàng, ai, suy nghĩ thiếu đi Vô Nhạc công tử ngươi, lại nhiều thêm Thiện công tử, da mặt hắn dày bao nhiêu mới dám tự xưng Thiện công tử cơ chứ?
Chân Vô Danh đi tìm Đạo Tử tố khổ, vừa ăn nho vừa dùng cằm chỉ điểm phương hướng Từ Ngôn, nói:
- Thấy không, A Ô chỉ lo ăn cũng được làm cho một cây quạt xếp, trên mặt thượng còn viết một chữ ngốc, ngay cả đồ đần đều đùa nghịch, hắn xấu bao nhiêu chứ, còn có mặt mũi nói mình là Thiện công tử!
- A Ô khờ ngốc, có lẽ là ham chơi tự mình viết. Đạo Tử cười ha ha, nghe Chân Vô Danh phàn nàn.
- Không có khả năng! A Ô là kẻ ngu ngay cả chữ ngốc cũng sẽ không viết, khẳng định là người xấu kia viết, nếu không phải hắn viết, ta sẽ ăn cả cái đĩa này.
- Vô Danh huynh không phải đã nói, nếu người kia còn sống trở về, ngươi ăn một trăm cái đĩa.
- Câu nói đùa mà thôi, đừng tưởng là thật, ngươi người này thật sự là không thú vị, đi đi, ăn chút nho của ngươi đã nghĩ để người ta ăn đĩa, thật là hẹp hòi.
Đạo Tử không cách nào tham gia Thiên Anh lôi, mà loại cao thủ mười vị trí đầu như Chân Vô Danh lại không cần lên đài ở hai giai đoạn trước, cho nên Đạo Tử cùng Chân Vô Danh bây giờ đều một thân nhẹ nhõm, một mực xem náo nhiệt là được.
Trăm tòa lôi đài, hai trăm cao thủ chân chính quyết đấu, nhanh nhất không ra mười hơi đã phân ra thắng bại, chậm nhất sau một canh giờ còn đang lẫn nhau thăm dò, một khi có lôi đài phân ra thắng bại, không xuống dưới, sẽ có trận giao đấu tiếp theo ngay sau đó bắt đầu, tu sĩ Kiếm Vương điện phụ trách lôi đài sẽ sớm leo lên lôi đài trống, đứng trên lôi đài hô tên các tu sĩ sẽ lên đài trận tiếp theo, dẫn hai bên ra trận.
Rất nhanh, tên Từ Đại Thiện bị một vị tu sĩ Kiếm Vương điện cách đó không xa hô lên, Từ Ngôn trấn định tự nhiên phi thân lên lôi đài.
Hắn không nhận ra đối thủ đối diện, lại biết là một vị cao thủ của Không Thiền phái.
Bởi vì đối thủ là hòa thượng mặc tăng bào màu đen, cả người trắng nõn, mũi chính miệng vuông, tuổi tác không lớn, nhìn bộ dáng là người thiếu niên.
- A Di Đà Phật, tại hạ Không Thiền phái... Ai UI
Hòa thượng hô lên Ai U cũng không phải thật gọi ai u, mà là béo thanh niên đối diện trước một khắc còn mỉm cười chắp tay ôm quyền, tựa như chờ hắn trước nói tục danh, sau một khắc đã có thể cười mỉm hạ tử thủ, trọn vẹn mười thanh phi kiếm như quỷ mị phá không mà đến, dọa đến hòa thượng khoác hắc bào kém chút hồn bay lên trời.
Răng rắc răng rắc một trận giòn vang, mười thanh phi kiếm cũng không có đâm vào tim hắc bào hòa thượng, hòa thượng không kịp nói danh hào một mặt kinh sợ chỉ lấy đối thủ, tức giận lớn tiếng mắng.
- Ngươi thật hèn hạ! Ta chính là người phật gia, ngươi cũng có thể hạ độc thủ như vậy, ngươi không sợ chết sau nhập A Tỳ Địa Ngục! Cùng ngươi chào hỏi mà thôi, ngươi lại đi kia đánh lén, có thể thấy được cách làm người của ngươi làm cho người ta khinh thường! Loại tiểu nhân hèn hạ như ngươi không xứng leo lên Thiên Anh lôi, loại tiểu nhân hàn hạ như ngươi...
- Như thế nửa ngày đều không chết, sinh mệnh lực của các hạ có thể xưng kinh người.
Từ Ngôn cười cười đánh gãy đối phương dông dài, mắt phải lóe lên kiếm mang, nói:
- Dùng thân phận giả ở chỗ này chào hỏi ta, đến cùng hai chúng ta là ai muốn đánh lén đây, nếu ta không động thủ trước, chẳng phải bị ngươi tính toán?
- Nhãn lực không tệ, còn có thể nhìn ra giả thân của tal
Hắc bào tăng nhân mặc dù bị pháp bảo đâm thông thấu, lại quái dị không chết, ở bên trái của hắn, không khí lắc lư một trận, hiện ra một hắc bào tăng nhân khác giống nhau như đúc, nói chuyện cũng chính là người áo đen thứ hai mới vừa rồi xuất hiện.
- Đã nhìn ra được, vậy ngươi đoán xem, chân thân của bản tọa là cái nào đâu.
Tiếng thứ ba vang lên, phía bên phải hắc bào tăng nhân thế mà lại xuất hiện một thân ảnh, ba người giống nhau như đúc, liền tiếng đều không chút nào khác biệt.
Ba người áo đen giống nhau như đúc đồng thời hiện thân, để tràng diện trở nên quỷ dị, nhất là người áo đen bị pháp bảo oanh sát, không chỉ có không chết, còn giữ lại mười thanh trường kiếm ở trên ngực của mình, khóe miệng mang theo cười lạnh.
- Thủ đoạn của Không Thiền phái hoàn toàn chính xác bất phàm, thì ra các ngươi tu chính là pháp môn xác không, làm ra nhiều vỏ bọc, chẳng lẽ có chỗ dùng?
Từ Ngôn cũng đang cười lạnh, không chỉ có cười lạnh, còn chẳng thèm ngó tới, lần nữa thôi thúc ra một kiện pháp bảo thượng phẩm, là một thanh loan đao, chộp trong tay chỉ ba người áo đen đối diện, ngưng tiếng gào to. - Không Thiền phái đại danh đỉnh đỉnh cũng không gì hơn cái này, làm trò xiếc phô trương thanh thế, tu tiên giới thế mà còn có người ca ngợi, không biết thức thời, tốt xấu gì cũng sửa đổi vỏ bọc của ngươi một chút, đều cùng một bộ dáng còn có năng lực chấn nhiếp gì? Để cho người ta vừa nhìn đã biết hai cái khác là xác không, ngươi nên đổi hai cái trong đó thành khác bộ dáng, cứ như vậy mới có tác dụng dọa người, chí ít trước khi chưa giao thủ, người khác còn tưởng rằng ngươi bên này có ba cao thủ, đánh ba, khí thế đơn thuần thì ai hơn được ngươi.
Chỉ vào ba bộ phân thân mà đối phương phân ra, Từ Ngôn chậm rãi nói, nói chuyện đầy đủ đạo lý, hắc bào tăng nhân nghe được đều không thể không bội phục.
- Nha nha, vẫn là tên hiểu chuyện, bất quá loại người tâm nhìn hạn hẹp như ngươi, vẫn là đừng đến tham gia cho mất mặt.
Hắc bào tăng nhân vẫn rất kiên nhẫn, nghe xong Từ Ngôn thao thao bất tuyệt, hắn mới khinh bỉ cười một tiếng, nói
- Ngươi thật cho là Không Thiền phái chúng ta tu đều xác rỗng? A, rất sai! Không Thiền phái ta tu chính là thân ngoại hóa thân, một khi đại thành sẽ có ngàn vạn phân thân, đạt tới tình trạng bất tử bất diệt.
- Xác rỗng cũng có thể bất tử bất diệt? Da trâu của ngươi đều muốn thổi đến xé trời.
Từ Ngôn cười ha ha.
- Cái gì khoác lác! Không Thiền phái ta khinh thường khoác lác, thân ngoại hóa thân chi pháp kết hợp tinh túy hai nhà Phật Đạo, nhận được chân truyền của Bát Đại Minh Vương cùng Đạo gia để diễn hóa, tu luyện tới chỗ cao thâm, có thể đạt tới đến ta sẽ là phân thân, phân thân là cấp độ của taI
Nghe người ta nói hắn khoác lác, hắc bào tăng nhân nổi giận đùng đùng giải thích.
- Khỏi cần phải nói, nếu những phân thân rách rưới của ngươi hữu dụng, trước biến hóa dung mạo khác để ta nhìn thử, ngay cả dung mạo đều không cải biến được, ai mà tin ngươi cái gì nhận được Phật Đạo chân truyền, ta nhìn phân thân ngươi đều là vật vô dụng từ một cái khuôn đúc ra mà thôi. - Tốt tốt tốt! Bản tọa sẽ để ngươi kiến thức một chút, biến cho ta.
Hắc bào tăng nhân giận quát một tiếng, hai người hai bên phân biệt biến hóa ra khác biệt hình dạng, không chờ hắn đắc ý, đã nghe béo thanh niên đối diện kinh hô lên.
- Ngươi chơi xấu! Ba người đánh một mình ta! Ta kháng nghị!
Từ Ngôn nhìn ra sau lưng ba Hắc Bào tăng nhân hô:
- Vị trưởng lão này ngươi đến phân xử thử, ba người bọn hắn đánh một mình ta.
- Cái gì ba người, ba người đều là ta...
Hắc Bào tăng nhân gặp Từ Ngôn tìm người phân xử, hắn cũng gấp, quay đầu muốn giải thích, thế nhưng vừa quay đầu lại, hắn biết mình bị lừa rồi, bởi vì sau lưng căn bản rỗng tuếch.