Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1398 - Chương 1398: Không Tính Không May

Chương 1398: Không Tính Không May Chương 1398: Không Tính Không MayChương 1398: Không Tính Không May

Giao đấu Thiên Anh lôi giai đoạn thứ hai có thể xưng mạo hiểm, người thứ nhất bỏ mạng, chính là đối thủ của Đồ Thanh Chúc.

Một chút người có tâm đã nhìn ra, từ giai đoạn thứ nhất bắt đầu, đối thủ của Đồ Thanh Chúc là không có người sống, tất cả đều bị hắn đánh giết.

ĐỒ Thanh Chúc gần đây thanh danh vang dội, lần này Thiên Anh lôi có thể xưng rực rỡ hào quang, thậm chí có người cho rằng Đồ Thanh Chúc người này có thể xông vào mười vị trí đầu thậm chí trước ba.

Về phần Thiện công tử cùng Đồ Thanh Chúc quật khởi tại Tây Châu vực, thì là tên tuổi ngoài ý muốn, dù xông vào Top 100, theo người khác cũng thấy là Từ Đại Thiện có vận khí tốt mà thôi.

Người khác nhìn ra sao, Từ Ngôn không thèm để ý, Đồ Thanh Chúc làm thịt mấy đối thủ, hắn cũng không hứng thú, để hắn bất mãn chính là, mình đang cùng Tuyết nhi bốn mắt nhìn nhau, gia hỏa Đồ Thanh Chúc không mở mắt kia lại đánh ra một mảnh máu tươi, chặn ánh mắt của Từ Ngôn.

- Thủ đoạn tàn nhẫn! Người Vĩnh Vọng phong làm sao ra tay máu tanh như thế, có thể so với Ma tộc.

Tu sĩ ở một bên có hiểu rõ Vĩnh Vọng phong thấp giọng nói.

- Vĩnh Vọng phong không phải chỉ có một sư một đồ à, chẳng lẽ vị phong chủ Nam Cung Vĩnh Vọng kia là một nhân từ nương tay?

Có người hiếu kì hỏi một câu.

- Nam Cung Vĩnh Vọng mềm lòng hay không thì ta không biết, ta chỉ biết là môn nhân Vĩnh Vọng phong phần lớn tính tình không tệ, Vĩnh Vọng phong người ta hoàn toàn chính xác chỉ có một sư một đồ, nhưng cũng có môn nhân, chỉ là không nhiều mà thôi, chân truyên chân chính chỉ có một người, đó là Đồ Thanh Chúc.

- Nghe nói Nam Cung Vĩnh Vọng thế nhưng là cường giả mười vị trí đầu Bách Thần bảng, Đồ Thanh Chúc này chắc hẳn không đơn giản, nhìn hắn nhẹ nhõm chém giết đối thủ, chỉ sợ ít nhất là sát nhập mười vị trí đầu.

- Giết tới trước mấy đó là bản sự của người ta, thật nếu gặp phải vị hung thần này vẫn là nhận thua cho thỏa đáng.

- Còn có một vòng cuối cùng đã phân ra người đứng trăm hạng đầu, nhìn ai có thể rút trúng đối địch với Đồ Thanh Chúc.

Nghe những người khác nghị luận, khóe mắt Từ Ngôn nhảy một cái, ván giao đấu kế tiếp cũng đừng rút trúng gia hỏa tà dị kia.

Tuy nói không sợ đối phương, nếu là tranh đấu trước trăm đã gặp được cường địch như thế, không chừng sẽ ảnh hưởng đến chiến tích giai đoạn thứ ba.

Một vài cao thủ chân chính muốn tranh đua mười vị trí đầu không muốn nhất nhìn thấy là mình đã gặp phải địch nhân cường đại ở trước giai đoạn thứ ba, dù thắng được, cũng sẽ nguyên khí đại thương, có thể xung kích mười vị trí đầu hay không là hai chuyện.

Nhìn đánh nhau trên lôi đài, Từ Ngôn ẩn ẩn phát giác được dấu hiệu vận rủi tiến đến, lông mày của hắn nhíu đến càng sâu.

Lại là một ngày trôi qua, theo một trận quyết đấu trên lôi đài cuối cùng kết thúc, giao đấu vòng thứ hai giai đoạn thứ hai triệt để kết thúc, tu sĩ Nguyên Anh lần này thắng được chừng hơn hai trăm mười người.

Giao đấu vòng thứ ba cực kỳ hung hiểm, nhìn như nhân tuyển vòng thứ ba nhiều một chút, trên thực tế thật phải hoàn thành giao đấu, có thể còn có trăm người thắng được hay không đều là hai chuyện, chiến đến bỏ mạng, thậm chí đồng quy vu tận cũng không phải không có.

Trưởng lão Kiếm Vương điện Vu Hôi lơ lửng giữa không trung, mắt nhìn hai trăm vị Nguyên Anh còn lại, lão giả nhẹ gật đầu, vung tay lên xáo trộn 200 cái tên trong Thiên Anh trên bảng, sau khi dựng lại.

Trong khoảnh khắc hơn hai trăm cái tên riêng phần mình phân đến đối thủ, quyển trục rộng lớn bay lên cao, để những người khác thấy rõ ràng.

- Đều thấy rõ rồi chứ, thấy rõ, riêng phần mình lên đài đi. Lão giả Vu Hôi nhìn khắp bốn phía, cao giọng quát:

- Sau trận chiến này, trăm người còn có thể ở trên lôi đài, chính là cao thủ Top 100 Thiên Anh lôi, lưu danh Thiên Anh bảng.

Có thể trở thành cao thủ Top 100, có thể xếp hạng phía trên Thiên Anh bảng, đây là một loại vinh quang cùng tán thành, đại biểu hàm nghĩa, là cường giả cao thủ Top 100 trong Nguyên Anh của Nhân tộc.

Sưu Sưu sưull

Lần lượt từng thân ảnh nhún người nhảy lên, phân biệt rơi lên trên trăm lôi đài, một ván đấu vòng loại cuối cùng của giai đoạn thứ hai Thiên Anh lôi, nhất định cực kỳ đặc sắc, cũng nhất định tràn đầy hung hiểm.

- Đối thủ của ta thế mà là Lãnh Thiền Quyên - đảo chủ của Nữ Nhi đảo, bại tướng dưới tay mà thôi, xem ra lần này rút thăm không tính không may, ngược lại vận khí không tệ.

Từ Ngôn nhìn thấy đối thủ của mình, rốt cục yên tâm, đối thủ của hắn không phải người ngoài, chính là Đảo chủ Nữ Nhi đảo, Nhân Hùng - Lãnh Thiên Quyên.

Còn đang nghĩ đối thủ của mình sẽ là Đồ Thanh Chúc loại nhân vật khó chơi kia, không nghĩ tới nghênh đón một vị bại tướng dưới tay.

Tuy nói lúc ở Thiên Hải đảo không có chân chính giao thủ với Lãnh Thiền Quyên, bất quá đối phương bị Chân Vô Danh áp chế đến cơ hồ liên tục bại lui, Từ Ngôn cũng không phải không nhìn thấy, Lưỡng Nghỉ phái một phương đại bại, có thể xưng toàn quân bị diệt, nếu Lãnh Thiền Quyên không phải chạy thật nhanh, nàng cũng phải chết ở Hắc Thủy đảo.

Từ Ngôn liếc nhìn Lãnh Thiền Quyên thân cao thể lớn đã đợi bên trên một lôi đài, xoa tay bôi bàn tay, hiện ra vô cùng hung hãn.

Âm thầm cười lạnh một tiếng, Từ Ngôn phi thân, leo lên lôi đài cách đó không xa.

- Ha ha, một tiểu mập mạp đến, ngược lại là trắng tinh, vào bên trong nồi chưng chín thì nhất định có mùi vị không tệ. Lãnh Thiên Quyên châm chọc một phen, tập trung vào thanh niên lên đài, cười gần nói:

- Ngươi gọi Từ Đại Thiện? Cái tên quái gì không biết, chớ nói với lão nương ngươi là một thiện nhân nha.

- Tại hạ đích thật là thiện nhân, thật không thích nhất đánh nhau, hết thảy dĩ hòa vi quý mới tốt, ha ha, Lãnh đảo chủ đại danh đỉnh đỉnh, tại hạ nghe như sấm bên tai, kính đã lâu kính đã lâu.

Từ Ngôn ha ha cười nói:

- Trước đó chỉ nghe nghe Lãnh đảo chủ thủ đoạn cao minh, hôm nay thấy một lần, nguyên lai Lãnh đảo chủ còn thích nói đùa, cũng không phải hung ác như lời đồn, ngươi như vậy mà tự xưng lão nương, thật sự là chọc người cười chết, ha ha, loại trò đùa này, tại hạ lần đầu nghe nói, ha ha ha ha.

Từ Ngôn bên này cười lớn, một bên cười một bên che bụng, giống như nghe được chuyện cười lớn.

Nhìn nụ cười này của hắn, mặt to Lãnh Thiền Quyên liền trầm xuống, ánh mắt âm sâm nhìn chằm chằm Từ Ngôn, chờ đối phương cười đến không sai biệt lắm, Lãnh Thiên Quyên lạnh như băng nói:

- Ai nói đùa với ngươi, ta là nữ nhân, tự xưng lão nương có gì không thể.

- Lãnh đảo chủ lại nói giỡn, ha ha, trò đùa này của ngươi thật thú vị, nghe một lần cười một lần, lớn lên đều cường tráng hơn cẩu hùng, còn nói mình là nữ nhân, nếu ngươi là nữ nhân, Vô Danh công tử phong lưu phóng khoáng kia chẳng phải là thái giám, ha ha, cười chết ta rồi.

Từ Ngôn cười đến cong người, mặt to Lãnh Thiền Quyên đã biến xanh, hai con tròng mắt lộ ra sát ý ngàn trượng.

Không chỉ Lãnh Thiên Quyên đang bị lửa giận vạn trượng thiêu đốt, ngay cả Chân Vô Danh đang ở trên quan chiến đài của Nhân Kiếm tông nơi xa đều đang thầm mắng Từ Ngôn, Vô Danh công tử rất không thích nghe hai chữ thái giám nhất, ai nói, hắn đều muốn cùng liều mạng với người đó. - Lại dùng chiêu đâm chọc, tên kia là ác nhân, lần này dùng phép khích tướng trên người Lãnh Thiền Quyên, không chọc đảo chủ Nữ Nhi đảo tức chết thì không thôi, hắc, thật hắc.

Chân Vô Danh âm thầm nói, hắn phát hiện Từ Ngôn là người xấu, lại thích tỏ ra mình không có ý xấu, có loại bằng hữu này ở bên người, lỡ đi vào con đường lạc lối đều là chuyện nhỏ, không biết lúc nào sẽ bị hố chết.

- Từ Đại Thiện, ngươi muốn chết! Ngươi đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi.

Lãnh Thiền Quyên gầm thét một tiếng, tế ra búa vàng, thuẫn bạc hai kiện pháp bảo, một tay nắm lấy một kiện, mặt to vặn vẹo phát ra tiếng la oa oa đầy kỳ quái, giống như hung thần ác sát, phóng tới đối thủ.
Bình Luận (0)
Comment