Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1415 - Chương 1415: Châm Ngòi

Chương 1415: Châm ngòi Chương 1415: Châm ngòiChương 1415: Châm ngòi

Thời gian một ngày đã qua hơn phân nửa, sau khi đài chủ lôi đài thứ bảy toàn thắng hai trận, bước chân Từ Ngôn khẽ động, phi thân lên, nhảy lên lôi đài thứ bảy.

Đối diện là Lý Hàm Tiếu cùng Hầu Cửu Tuyền vừa phân ra hai cỗ thân hình từ pháp môn tan thể.

Đôi cao thủ hợp xưng là Tiếu Cửu Tuyền, là một đôi vợ chồng đạo lữ nhiều năm, không chỉ cùng ăn cùng ở, ngay cả bế quan đều ở cùng một cái động phủ, có thể xưng như hình với bóng, tình cảm càng cực sâu, nếu không phải như thế, cũng tu không thành phương pháp tan thể kỳ dị.

Chính là phương pháp tan thể tồn tại, để đôi vợ chồng lúc đầu thiên phú không tính tuyệt đỉnh này có được cơ hội đạp vào mười vị trí đầu Thiên Anh lôi, sau khi kết hợp một thân, sức chiến đấu của bọn họ có thể xưng tăng gấp bội, chiếm cứ xếp hạng thứ bảy đã có bốn lần.

Lý Hàm Tiếu là một vị nữ tử thanh tú xinh đẹp, bên trên gương mặt có một nốt ruồi duyên, nhìn lại càng lộ vẻ đa tình, Hầu Cửu Tuyền thì phổ thông hơn nhiều, vóc dáng không cao, một nam tử mười phần chắc nịch, không chỉ dung mạo phổ thông, nói cũng không nhiều, hai lần trước giao đấu ra mặt tranh cãi đều là Lý Hàm Tiếu, bất quá một khi vận dụng phương pháp tan thể, xuất hiện bản thể thì là của Hầu Cửu Tuyền.

Không đợi nghỉ ngơi một lát, hai vợ chồng này đã thấy lại có người lên đài, mà béo thanh niên lên đài nửa câu không nói đã đưa tay đánh ra pháp thuật cuồng phong.

Trên lôi đài lập tức cuồng phong gào thét, vợ chồng Lý Hàm Tiếu sầm mặt lại, dồn dập xuất thủ ngăn cản, theo cuồng phong xuất hiện, một hạt Long Lân Sa bị phong kín trong sóng linh khí theo cuồng phong vô thanh vô tức rơi vào trên vạt áo của Lý Hàm Tiếu, bởi vì không có linh khí, lại cực kỳ nhỏ bé, đối phương nhất thời không có phát giác.

Liên tục kinh nghiệm ba lần ác chiến, cho dù ai đều sẽ mệt mỏi, trong lòng Lý Hàm Tiếu thầm hận, trên mặt hiện ra thái độ yếu đuối, trước khi ngăn lại cuồng phong, nói: - Các hạ ngược lại biết lựa chọn thời điểm, chuyên môn chọn thời khắc người khác mỏi mệt, ngươi không phải khi dễ người à, ta là một nữ tử nhu nhược, cũng không có khí lực to lớn giống như nam nhân các ngươi.

Lý Hàm Tiếu cũng không ngốc, nàng biết khiêu chiến cuối cùng ngày đầu tiên là khó chơi nhất, dù vợ chồng các nàng có thể kết hợp một thân, ở trên Thiên Anh lôi cũng không thể mảy may chủ quan.

Thiên hạ vô số người kỳ tài, ai biết có gặp phải cao thủ cường đại hay không.

Muốn lấy nữ nhân trời sinh yếu thế hình thành cảm giác thương hại để ngăn chặn cường địch, từ đó đạt được thời cơ chỉnh đốn, vị môn chủ Liễu Diệp môn này có thể nói tính toán khổ tâm, thậm chí tận lực ngăn phu quân nàng - Hầu Cửu Tuyền ở phía sau.

Từ Ngôn lên đài lúc đầu mang theo một thân sát khí mà đến, bất quá vừa nghe Lý Hàm Tiếu nói như vậy, hắn lập tức sững sờ.

Lý Hàm Tiếu từ đầu đến cuối đang quan sát béo thanh niên đối diện, khi thấy thần thái trên mặt đối phương, trong lòng nàng vui mừng, trong lòng tự nhủ gặp gia hỏa hơi non, nhìn lão nương như thế nào đùa bỡn ngươi xoay vòng vòng.

Người mới thì nơi nào đều có, nguyên anh đỉnh phong tân tấn mặc dù không quá phổ biến, nhưng vẫn tồn tại như cũ.

Coi Từ Ngôn là kẻ lỗ mãng mới ra đời, giọng nói Lý Hàm Tiếu trở nên càng ngày càng nhu hòa, nói:

- Nhìn các hạ lạ mặt như thế, không biết là cao thủ nơi nào? Trẻ tuổi có triển vọng như vậy, chắc hẳn thanh danh cũng sẽ không thấp, ta từng nghe nói gần đây có hai vị thanh niên tuấn kiệt nổi danh nhất, một vị là đến từ Vĩnh Vọng phong - Đồ Thanh Chúc Đồ công tử, một vị khác thì được vinh dự vị công tử thứ năm, Thiện công tử, các hạ không phải là một trong hai vị tuấn kiệt kia đó chứ?

Lý Hàm Tiếu rất rõ ràng biết Từ Ngôn là ai, nàng cũng không phải không thấy tranh đấu Top 100 trước đó, coi như không có quá để ý Từ Ngôn, cũng có thể có chút ấn tượng mới đúng, dù sao dựa vào trí nhớ của Nguyên Anh đỉnh phong, đã gặp qua là không quên được thì dễ như trở bàn tay.

- Tại hạ Từ Đại Thiện, xưng hô Thiện công tử đều là bằng hữu bọn họ lung tung kêu ra mà thôi, tứ đại công tử thanh danh hiển hách, sao ta có thể sắp xếp chung được chứ.

Từ Ngôn trố mắt chỉ chốc lát, nghe đối phương nói chuyện, hắn lập tức ngượng ngùng gãi đầu một cái, một bộ dáng ngây ngô, khóe miệng cười ngây ngô lộ ra mười phần thuần phác.

- Quả nhiên để ta đoán trúng, Thiện công tử khiêm tốn, trẻ tuổi tài cao, nói ra là những tài tuấn các ngươi, đúng rồi, ta nghe nói Thiện công tử xuất thân phú quý, thích vung tiền như rác, không biết là thật hay giả?

Lý Hàm Tiếu lại nói một câu chuyển đề tài, Hầu Cửu Tuyền sau lưng nàng thì thừa cơ khôi phục linh lực, luân phiên hai lần ác chiến, hai người hao phí cũng không ít linh lực.

May mắn, tên thứ ba lên đài chính là mao đầu tiểu tử không có kinh nghiệm gì, Lý Hàm Tiếu âm thầm cười lạnh, mặt ngoài nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói nhu hòa, chờ nàng khôi phục toàn bộ linh lực, sẽ trở mặt xuất thủ, đến lúc đó tuấn kiệt hay không tuấn kiệt, Thiện công tử hay Ác công tử, đều sẽ trở thành bại tướng dưới tay.

Từ Ngôn giống như không nhìn ra đối phương dụng ý, người ta hỏi cái gì, hắn còn nghiêm túc trả lời, nói đến vung tiền như rác, Từ Ngôn nghĩ nghĩ, nói:

- Vung tiền như rác ngược lại là thật, linh thạch mà thôi, tính không được cái gì, sử dụng hết lại đi đổi lấy không được sao.

- Đổi? Thì ra Thiện công tử thân gia kinh người, mang theo bảo bối đếm mãi không hết, không biết là loại kỳ vật nào, luôn có thể đổi lấy vô tận linh thạch đâu?

Lý Hàm Tiếu nghe được hiếu kì, cười duyên hỏi tiếp, nếu như đối phương thật có dị bảo kinh người, như vậy chiến bại đối phương cũng không quan trọng, chiến bại đối phương xong đồng thời đoạt đi hết thảy dị bảo trên người đến tính như hoàn mỹ.

Leo lên Thiên Anh lôi, sinh tử do trời định không do người, về phần túi trữ vật trên người, tự nhiên ai thắng sẽ thuộc về người đó. Lý Hàm Tiếu bắt đầu đánh tâm tư vào trên người Từ Ngôn, thật tình không biết chính nàng đang một chút xíu lâm vào thâm uyên vạn kiếp bất phục.

- Tự nhiên là Long Lân Sa, nửa năm trước không phải đưa cho phu nhân một hạt sao, chúng ta còn định ra...

Nói đến đây Từ Ngôn đột nhiên biến sắc, vội vàng sửa lời nói:

- Không có định qua một năm ước hẹn, chúng ta trước kia chưa bao giờ thấy qua, phu nhân chớ trách, Hầu Tông chủ tuyệt đối đừng hiểu lầm, ta cùng phu nhân thật là lần đầu tiên gặp mặt!

Mang theo sắc mặt sợ hãi, Từ Ngôn liên tục khoát tay, một tia linh lực âm thâm phun trào, Long Lân Sa bị phong kín khí tức một lần nữa tản mát ra quang trạch, bên hông Lý Hàm Tiếu lóe lên ánh vàng, một sợi linh khí bay lên.

- Ăn nói lung tung! Ai cùng ngươi có cái gì một năm ước hẹn, Từ Đại Thiện ngươi không nên ngậm máu phun người!

Lý Hàm Tiếu nghe xong lời Từ Ngôn nói, đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó nổi cơn giận dữ.

Vị tông chủ Liễu Diệp môn này hiện tại xem như đã nhìn ra, Thiện công tử căn bản cũng không phải thiện nhân, mà là ác nhân điển hình, người ta đang muốn châm ngòi vợ chồng các nàng, muốn để cho hai người không cách nào thi triển phương pháp tan thể.

Một khi sinh lòng hai niệm, Tiếu Cửu Tuyền sẽ không còn tồn tại, Lý Hàm Tiếu cùng Hầu Cửu Tuyền cũng căn bản không có cách kết hợp thành một người.

- Đúng đúng, là tại hạ lỗ mãng, ta vừa rồi hoàn toàn là ngậm máu phun người, Hầu Tông chủ chớ trách, Hầu Tông chủ tuyệt đối đừng hiểu lầm.

Từ Ngôn không để ý tới lửa giận của Lý Hàm Tiếu, mà mang theo một loại biểu lộ chột dạ nhìn Hầu Cửu Tuyền đang càng ngày càng xanh mặt.

- Từ Đại Thiện! Ngươi đây là châm ngòi ly gián! Hai vợ chồng ta dắt tay nhiều năm, há có thể bị người ngoài như ngươi châm ngòi! Ngươi đã leo lên lôi đài, cũng đừng nghĩ còn sống đi xuống... Đây là cái gì? Lý Hàm Tiếu đang giận dữ muốn xuất thủ, bỗng nhiên nắm lên một hạt cát nhỏ bé từ trên vạt áo, mặt mũi tràn đầy không hiểu.

- Phu nhân, tại sao trên người ngươi lại có một hạt Long Lân Sa?

Khi Hầu Cửu Tuyền nhìn thấy Long Lân Sa trong tay Lý Hàm Tiếu, phẫn nộ của hắn rốt cuộc áp chế không nổi, trầm mặt chất vấn:

- Phu nhân lại khi nào cùng vị Thiện công tử này quyết định một năm ước hẹn, một năm sau, các ngươi muốn đi nơi nào?
Bình Luận (0)
Comment