Chương 1434: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (thượng)
Chương 1434: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (thượng)Chương 1434: Lực chiến Bao Tiểu Lâu (thượng)
Lôi thứ nhất, Bao Tiểu Lâu biến ảo khí tức cùng bộ dáng, giống như một đầu hung thú chân chính, sau lưng hắn ngưng hình mà ra mãnh hổ trong nháy mắt biến mất.
Từ Ngôn thôi thúc kiếm nhãn thấy được hổ hình kia chui vào cự kiếm trong tay Bao Tiểu Lâu, có thể có được Kiếm Hồn, chắc hẳn kiếm này tuyệt không tâm thường.
Cự kiếm nhìn từ bề ngoài chỉ có trình độ pháp bảo cực phẩm, ở trong mắt Từ Ngôn trở thành vũ khí hung hiểm, Long Ly trong tay bị hắn siết chặt mấy phần.
- Hổ Khiếu Kiếm! Có thể để cho Bao Tiểu Lâu vận dụng Hổ Khiếu Kiếm, Thiện công tử không đơn giản.
Bên trong tiếng nghị luận dưới đài, có người nhận ra vũ khí của Bao Tiểu Lâu.
- Vũ khí thành danh của Bao Tiểu Lâu, nghe nói trong kiếm phong ấn một đầu hung hồn, có quan hệ với huyết mạch Yêu tộc của Bao Tiểu Lâu.
- Thật hay giả! Vũ khí tồn tại Kiếm Hồn, chẳng lẽ là linh bảo.
- Bao Tiểu Lâu đến tột cùng là huyết mạch của loại Yêu tộc nào, hẳn là có quan hệ với Hổ tộc?
- Ai biết được, huyết mạch bí ẩn mấu chốt nhất, hẳn là không có mấy người trong thiên hạ biết được huyết mạch của Bao Tiểu Lâu.
- Xem ra Từ Đại Thiện kia gặp nguy hiểm, ta đặt ba mươi vạn linh thạch, lần này Bao Tiểu Lâu nhất định có thể thắng lợi.
- Năm mươi vạn linh thạch, đặt Bao Tiểu Lâu thắng.
Trên đài quan chiến nghị luận ầm ï lộ ra náo nhiệt không thôi, mười lôi đài cũng xuất hiện người thứ ba lên đài, người này đến từ Nhân Kiếm tông, khiêu chiến là lôi thứ bảy của Cung Bá Đình.
Cung Bá Đình bị thương không nhẹ, rất nhiều người cũng nhìn ra được hắn là một người yếu nhất phía trên mười lôi bây giờ, cơ hội như vậy có thể nào bỏ lỡ, khiêu chiến thi đấu ngày cuối cùng, lôi thứ bảy nhất định phải chiến đủ ba trận. Ngoại trừ Cung Bá Đình ra, tạm thời không ai gặp được người khiêu chiến.
Lôi thứ tư, Chân Vô Danh quét mắt nhìn Cung Bá Đình liền lại lần nữa dời ánh mắt rơi vào trên người Từ Ngôn và Bao Tiểu Lâu.
- Hổ Khiếu Kiếm, Thiên Tình Giáp, Bao Tiểu Lâu thế mà vận dụng lực lượng huyết mạch, lần này có ý tứ.
Chân Vô Danh ngoại trừ quan chiến lôi thứ nhất ra, thỉnh thoảng nhìn về phía phương hướng lôi thứ ba, thầm nghĩ:
- Vĩnh Vọng phong Đồ Thanh Chúc sợ là rất khó đối phó, trừ ta ra chỉ sợ không ai sẽ khiêu chiến hắn, Nhạc Vô Y căn bản vô duyên trước ba, A Ô chỉ nhận lôi thứ mười của hắn, Từ Ngôn cùng Tạ Mạo đều đang lên đài đánh nhau, chỉ còn lại Chung Ly Bất Nhi...
Quét mắt nhìn lôi thứ tám, Chân Vô Danh căn bản sẽ không trông cậy vào Chung Ly Bất Nhị thay hắn đi dò xét Đồ Thanh Chúc một phen, Chung Nhị tên kia quỷ dị giống như u hồn, đang chộp hai tay lại cùng nhau, không nhúc nhích cười mỉm, nhìn qua rất làm người ta sợ hãi.
- Càng sớm càng tốt, đã không ai đi tranh hạng thứ ba kia, bản công tử đi thử xeml
Âm thầm quyết định chủ ý, Chân Vô Danh phi thân lên, một bước leo lên lôi thứ ba, hắn vừa trèo lên lôi đài, bốn phía lần nữa xuất hiện xôn xao.
- Ba lôi đầu đều đồng thời giao đấu, trăm năm khó gặp nha.
- Những năm qua, tranh đấu top ba Thiên Anh lôi chưa từng có cảnh tượng ba lôi đủ chiến, lần này Thiên Anh lôi quả nhiên đặc biệt.
- Vô Danh công tử đối chiến Đồ Thanh Chúc, lại là một trận giao đấu đặc sắc, hai người hẳn là lực lượng ngang nhau, nhất định là một trận long hổ đấu!
- Ta nhìn Vô Danh công tử càng hơn một bậc, Chân Vô Danh đã thành danh nhiều năm, Đồ Thanh Chúc kia chỉ bất quá là nhân vật gần hai năm nay mới xuất hiện.
- Chớ xem thường nhân tài mới nổi, không chừng Đồ Thanh Chúc có năng lực đè ép Chân Vô Danh, ổn định chiếm lôi thứ ba.
Chân Vô Danh lên đài, tạm thời dẫn đi số lượng lớn ánh mắt của tu sĩ, mà lúc này, trên lôi thứ nhất đang ở trong bình tĩnh quỷ dị, dần dần dâng lên chiến ý bàng bạc.
Cự kiếm bảo giáp, mãnh hổ ngưng hình, khí thế Bao Tiểu Lâu nhảy lên tới cực hạn, nhất là hai mắt với trọng đồng cùng hai răng nanh sắc bén, biểu thị hắn thức tỉnh huyết mạch Yêu tộc.
- Hổ Khiếu Kiếm, lấy hổ cốt chế tạo, luyện chế thanh kiếm này mất ta ba mươi năm thời gian, hiếu kì à, vì sao ta dùng ba mươi năm mới luyện thành một thanh kiếm
Răng nanh hơi động, Bao Tiểu Lâu cười gần phát ra tiếng hỏi thăm đầy trêu chọc, một đôi quái nhãn gắt gao tập trung vào Từ Ngôn.
- Bởi vì ngươi quá ngu ngốc, kiếm cũng không biết luyện.
Từ Ngôn xách ngược lấy đao kiếm Long Ly, không nhanh không chậm trả lời một câu, lưỡi đao hẹp dài kéo ở sau lưng.
- Thiên Tình Giáp, lấy vảy hổ luyện chế, giáp trụ này chỉ dùng nửa năm đã luyện chế thành công, kỳ quái không, hổ vì sao có vảy, cùng là một đầu yêu thú, vì sao dùng xương và vảy luyện chế ra pháp bảo lại có thời gian chênh lệch nhiều như vậy.
Giống như không nghe thấy Từ Ngôn trả lời, Bao Tiểu Lâu tự mình nói về giáp trụ trên người, sau đó lưu lại một nghỉ vấn.
- Bởi vì ngươi khai khiếu, rốt cục học xong luyện khí.
Từ Ngôn mỉm cười tiếp tục đáp trả nghi vấn của đối phương, hai người bây giờ không giống đối thủ sắp quyết chiến, ngược lại giống như bạn bè đang nói chuyện trời đất.
- Ta đã sớm lĩnh hội luyện khí, đã sớm có thể luyện chế ra pháp bảo, thậm chí cực phẩm pháp bảo, ta có thể luyện hóa hổ vảy, có thể luyện hóa hổ cốt.
Bao Tiểu Lâu nhe răng cười biến thành lạnh lẽo, ngữ khí của hắn băng hàn như đao, nói:
- Đoán xem, vì sao kiếm phải dùng ba mươi năm mới luyện chế, mà giáp, chỉ dùng nửa năm đây?
Bành! Bước ra một bước, khoảng cách giữa Bao Tiểu Lâu và Từ Ngôn chỉ có ba trượng, loại khoảng cách này không gần không xa, chính là khoảng cách tử chiến tốt nhất.
- Thật muốn ta đoán?
Từ Ngôn cười ha ha, nói:
- Đoán đúng có thưởng.
- CóI
Bao Tiểu Lâu cười phá lên, nói:
- Chỉ cần ngươi đoán đúng, đưa ngươi trăm vạn linh thạch.
- Quả nhiên là đứng đầu Thiên Anh bảng, giải đố mà thôi, đều có thể đưa ra trăm vạn linh thạch tặng thưởng.
Ánh mắt Từ Ngôn ngưng tụ, tập trung vào cự kiếm trong tay Bao Tiểu Lâu, mắt phải lóe lên kiếm mang, lạnh giọng nói:
- Ba mươi năm luyện chế một thanh kiếm, đương nhiên sẽ không phải là phàm vật, Hổ Khiếu Kiếm của ngươi, chắc hẳn tiếp cận trình độ linh bảo, mà Thiên Tình Giáp kia, cũng chỉ là pháp bảo.
- Thông minh.
Bao Tiểu Lâu cao giọng khen một câu, nói:
- Từ Đại Thiện, ngươi thật không đơn giản, không chỉ có tâm tư hơn người, còn biết tuyệt học kiếm nhãn của một mạch Kiếm Vương điện chúng ta, Hổ Khiếu Kiếm là ta hao phí tâm lực, trọn vẹn dùng hai mươi chín năm thời gian mới rèn đúc thành công, mà chỉ là kiếm phôi mà thôi, ba mươi năm dùng hai mươi chín năm, thời gian một năm còn lại, ta từ đầu đến cuối đang do dự, biết ta đang do dự cái gì không, ha ha ha ha.
Tiếng cười điên cuồng của Bao Tiểu Lâu ngoại trừ điên cuồng ra, còn có một loại khí tức huyết tinh, lộ ra rất quái dị.
- Ngươi đang do dự, muốn giết chết nó hay không...
Ánh mắt Từ Ngôn ngưng tụ, lạnh giọng nói: - Giết chết đầu mãnh hổ có huyết mạch giống ngươi kia.
- Thật thông minhI
Bao Tiểu Lâu cười gắn, nâng lên cự nhận, quát:
- Cho ngươi chút dấu vết để lại đã có thể nhìn trộm ra chân tướng, Từ Đại Thiện, tâm cơ của ngươi quả nhiên không tâm thường, như vậy tiếp theo nên để ta đoán một cái, đoán một cái ngươi kiếm nhãn tuyệt học từ chỗ nào mà tới.
- Không cần đoán, một thái giám vô danh dạy ta.
Từ Ngôn ngược lại sảng khoái, cũng không nói láo, vô danh thái giám câu này vừa ra khỏi miệng, Chân Vô Danh ở trên lôi thứ ba đang khiêu chiến Đồ Thanh Chúc kém chút phun ra một ngụm máu già.
- Lúc nào tuyệt học của Kiếm Vương điện ta ngay cả thái giám đều học được, Thiện công tử nói dối không có nháy mắt quả thật làm cho người ta bội phục.
Bao Tiểu Lâu lại đi tới trước một bước, nâng lên cự nhận trực chỉ đối thủ, quát:
- Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội, đã ngay cả di ngôn cũng không muốn lưu thêm vài câu, vậy thì chịu chết đi.
OanhIll
Linh lực cùng yêu khí hai loại khí tức tuyệt nhiên khác nhau nổ lên ở trên người Bao Tiểu Lâu, hung thú đứng đầu Thiên Anh bảng, sau một khắc phi thân lên, chỗ mũi kiếm hướng tới, địch nhân mạnh hơn đều muốn nuốt hận ở Hoàng Tuyền.
- Tiểu Lâu bất tử, đầu bảng không đổi, xem ra ngươi chỉ có thể triệt để chết mất mới có thể trống đi vị trí đứng đầu bảng, đã như vậy, vậy thì chết đi...
Bên trong tiếng nói nhỏ, toàn thân Từ Ngôn bành trướng lên linh lực ba động mãnh liệt, một kiện hắc giáp quỷ dị nổi lên, giáp trụ như bọ cạp, sau lưng có răng sắt tạo thành đuôi bọ cạp, một tấm mặt nạ xuất hiện càng làm cho Từ Ngôn lộ ra âm trầm.
Tấm kia mặt nạ có chút đặc biệt, khóe mắt sâm bạch dường như lệ quỷ, khóe miệng câu lên mang theo nụ cười quỷ quyệt, để người nhìn thấy phát lạnh trong lòng.
- Quỷ Diện! Chỗ khán đài của Hồn Ngục, Vương Khải cùng Hà Điền hơi mở hai mắt, lúc này đều tâm thần đại chấn.
Trước đó bọn hắn còn không dám kết luận gia hỏa gọi là Từ Đại Thiện có phải Từ Ngôn hay không, bây giờ thấy được mặt nạ quen thuộc, bọn hắn rốt cục có thể xác định béo thanh niên leo lên lôi thứ nhất là Từ Ngôn, Từ Tử Kiếm.