Chương 1492: Lão Phu Ở Đây
Chương 1492: Lão Phu Ở ĐâyChương 1492: Lão Phu Ở Đây
Vốn định lấy kẻ xấu xí Cao Nhân ra cản tai, nghe xong câu Liễu Diệp môn căn bản cũng không có Cao Nhân nhân vật này, Từ Ngôn sững sờ.
- Không có khả năng!
Mắt thấy Lý Hàm Tiếu cùng Hầu Cửu Tuyền muốn ra tay, Từ Ngôn gào to một tiếng, hiện ra bộ dáng tức giận, rống to lên tiếng.
- Họ Cao tên Nhân, dung mạo xấu xí, hắn là Nguyên Anh trưởng lão của Liễu Diệp môn, làm sao có thể không có người này? Cao Nhân ở Thiên Anh lôi mua ba lệnh bài mới danh hiệu Thiên Anh, lại giết vào Top 100, trước kia giao thủ cùng A Ô, chính là kẻ xấu xí chạy loạn trên lôi đài cùng A Ô kia, các ngươi suy nghĩ lại một chút, hắn thật không phải trưởng lão của Liễu Diệp môn?
Từ Ngôn vừa hô, quả nhiên hữu hiệu, Lý Hàm Tiếu cùng Hầu Cửu Tuyền rối rít giật mình, dừng lại tay đang thi triển pháp bảo pháp thuật.
Từ Ngôn không phải thật sự tức giận, hơn phân nửa là ngụy trang mà thôi, chính là vì kéo dài một hai.
- Nói hươu nói vượn, Liễu Diệp môn ta căn bản không có Nguyên Anh trưởng lão gọi Cao Nhân!
Ánh mắt Hầu Cửu Tuyền hiện lạnh, nổi giận đùng đùng quát.
- Ngươi đang trì hoãn, ngươi có thương tích trong người, Từ Ngôn, hôm nay cho dù ngươi nói thiên hoa loạn trụy, vợ chồng chúng ta cũng sẽ không mắc lừa!
Lý Hàm Tiếu trợn mắt nhìn, tiếp tục kết ra pháp quyết.
- Không có Cao Nhân... Vậy Liễu Diệp môn các ngươi dù sao cũng nên có cường nhân họ Cao chứ!
Từ Ngôn thấy đối phương không có trúng kế, rống lên một câu lung tung, tàn đao Long Ly trong tay hơi động.
Bây giờ cục diện cực kỳ bất lợi đối với Từ Ngôn, liều mạng Long Ly từ bỏ, hắn cũng không thể bị vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền cuốn lấy, đến lúc đó không chỉ có muốn ứng đối đôi vợ chồng tu vi vừa đề thăng này, còn muốn ứng đối đại trưởng lão nhị trưởng lão cùng Hồn Ngục cao thủ, nếu cừu gia tề tụ, Từ Ngôn sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Vốn nghĩ vận dụng lực lượng cuối cùng của Long Ly, không đợi tàn đao xuất hiện, Từ Ngôn chợt phát hiện vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền đối diện lần nữa khẽ giật mình.
- Cường nhân họ Cao...
Đáy mắt Hầu Cửu Tuyền xuất hiện vẻ khiếp sợ, nhìn về phía phu nhân nhà mình.
- Lão tổ Liễu Diệp môn...
Lý Hàm Tiếu hiện ra vẻ mặt đầy kinh sợ, không còn muốn ra tay, mà tập trung vào Từ Ngôn, chất vấn:
- Ngươi ở nơi nào nhìn thấy kẻ xấu xí Cao Nhân, nói thật mọi chuyện cho ta nghe!
Có hi vọng!
Trong lòng Từ Ngôn vui mừng, không ngờ cái này cũng có thể đoán mò trúng, tuy nhiên hắn bề ngoài xem ra nhưng rất chăm chú, vô cùng nghiêm trọng nói hươu nói vượn.
- Tôi và Cao Nhân quen biết ở một chỗ hiểm địa, hắn lúc ấy ở trong hiểm địa lại bước đi như bay, vừa đi vừa hát, xem ra thoải mái tự tại, tiếng ca mờ mịt, ý cảnh cao thâm, dẫn tới ánh mắt từng đầu đại yêu mê mang lại chờ mong, giống như mê muội.
Nói ánh mắt kinh ngạc cùng chờ mong của vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền lúc này thành dị thú, Từ Ngôn bắt đầu liên miên bất tận, huyền lại càng ảo giảng thuật, không nói việc hắn và Cao Nhân quen biết ở một chỗ hiểm địa, còn miêu tả Cao Nhân đến thần thân bí bí, nhìn như Nguyên Anh bình thường, lại hình như chí cường ẩn giấu thực lực.
Lấy công lực kể chuyện xưa của Từ Ngôn, đừng nói bịa đặt ra một Cao Nhân khác, nói hắn trở thành một con rồng chuyển thế đều có người tin.
Thao thao bất tuyệt, lắc lư một hồi, vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền có chút nửa tin nửa ngờ.
công lực Từ Ngôn bố trí chuyện xưa là thứ nhất, mấu chốt là Liễu Diệp môn hoàn toàn chính xác tồn tại một vị chí cường họ Cao, đó là lão tổ Liễu Diệp môn, có thể xưng là tồn tại cường đại nửa bước Độ Kiếp.
sau khi Từ Ngôn nói xong, gặp hai người thần sắc bất định, biết rõ còn cố hỏi:
- Hai vị tông chủ, cường giả họ Cao Liễu Diệp môn đến tột cùng là ai, chẳng lẽ ngay cả hai vị tông chủ cũng không biết tung tích?
Lý Hàm Tiếu trừng Từ Ngôn một chút, nói:
- Liễu Diệp môn ta chỉ có một vị cường giả họ Cao, không phải Cao Nhân gì, mà gọi là Cao Thiên Tề, chính là Hóa Thần lão tổ của Liễu Diệp môn ta.
Lão tổ Liễu Diệp môn thật ra tính không được bí ẩn, bởi vì Cao Thiên Tề cái tên này thực sự quá mức vang dội, vang dội đến cơ hồ mọi người đều biết.
Nghe nói Cao Thiên Tề ba chữ, Từ Ngôn giật mình, nói:
- Cường giả xếp hạng thứ hai Bách Thần bảng - Cao Thiên Tề.
Cao thủ trước ba Bách Thần bảng, vị thứ nhất là Đan Thánh Mạc Hoa Đà, vị thứ ba là Phật Tử Ninh Ngữ, mà vị thứ hai, chính là lão tổ Liễu Diệp môn, Cao Thiên Tề.
Một hồi nói bậy mà thôi, ngay cả Từ Ngôn cũng không có liên tưởng Cao Nhân cùng cao thủ trước ba Bách Thần bảng đến với nhau, bây giờ nghe nói Cao Thiên Tề cái tên này, lại liên tưởng đến kẻ xấu xí Cao Nhân xuất hiện quỷ dị, Từ Ngôn không khỏi âm thầm kinh hãi.
Không lẽ thật để cho mình đoán trúng, kẻ xấu xí Cao Nhân kia chính là lão tổ Liễu Diệp môn Cao Thiên Tầề.
Bằng không hắn vì sao hết lần này tới lần khác ngụy trang thành trưởng lão của Liễu Diệp môn.
- Nếu như Liễu Diệp môn có cường giả như thế tọa trấn, trách không được có thể trung lập nhiều năm, không đầu nhập vào Kiếm Vương điện, cũng không dựa thế Phản Kiếm minh, thì ra có cường giả nửa bước Độ Kiếp tồn tại.
Từ Ngôn gật đầu tán thưởng.
- Cao Nhân trong miệng ngươi kia hiện ở nơi nào, hắn đã sát nhập vào Top 100, chẳng lẽ cũng đến Lâm Lang đảo?
Hầu Cửu Tuyền kinh nghỉ hỏi.
- Phu quân đừng vội, ta có nhớ vị Cao Nhân kia, hoàn toàn chính xác dung mạo xấu xí, nhưng không có đạp vào truyền tống trận, lưu tại Tây Châu vực căn bản không đến Lâm Lang đảo.
Lý Hàm Tiếu nhíu chặt lông mày, nhớ lại kẻ xấu xí lọt vào danh sách cao thủ Top 100, nàng nhìn về phía Từ Ngôn, trầm giọng hỏi:
- Ngươi nói ngươi cùng cao nhân kia quen biết tại hiểm địa, về sau từng đi qua nơi nào?
- Về sau chúng ta kết bạn đi vào Thiên Anh lôi, trên đường đi uống từng ngụm rượu lớn, ăn từng miếng thịt bự, một bữa tửu yến không có hơn ngàn linh thạch là không thể, ỷ vào ta là Địa Kiếm tông Tiểu sư thúc, tiếp đãi lão tổ Liễu Diệp môn các ngươi ăn uống đều đủ.
Từ Ngôn quệt miệng nói, hơi có vẻ tự hào, giống như mở tiệc chiêu đãi Hóa Thần cường giả tối đỉnh là vinh hạnh của hắn.
Nghe nói lão tổ ăn uống miễn phí, còn lăn lộn cùng với Từ Ngôn, sát ý trong lòng Hầu Cửu Tuyền phai nhạt đi mấy phần, mà đôi mắt đẹp của Lý Hàm Tiếu hơi chuyển, nở nụ cười lạnh.
- Nghe qua Địa Kiếm tông Tiểu sư thúc biết ăn nói, Thiện công tử càng là không tầm thường, không chỉ có ngang ngược, lòng dạ còn rất sâu, Từ Ngôn, ngươi thừa cơ kết giao với lão tổ Liễu Diệp môn, căn bản là hoang ngôn, kẻ xấu xí Cao Nhân kia không phải lão tổ của Liễu Diệp môn tal
Lý Hàm Tiếu nói như vậy, không chỉ có Từ Ngôn sững sờ, ngay cả Hầu Cửu Tuyền đều khẽ giật mình.
- Làm sao mà biết? Chẳng lẽ, ngươi có thể khám phá ngụy trang của Hóa Thần đỉnh phong?
Từ Ngôn không để lại dấu vết dời vê sau một bước, trong lòng bàn tay có một cái bóng thản nhiên rơi xuống mặt đất. Trong khoảng thời gian này, miệng hắn không có nhàn rỗi, dưới lòng bàn chân càng không nhàn rỗi, từ đầu đến cuối đang kéo dài khoảng cách cùng vợ chồng Hầu Cửu Tuyền, bất cứ lúc nào chuẩn bị rời khỏi.
- Lão tổ nhà ta đi xa đến Nam Châu vực, bây giờ hẳn là đang lịch luyện ở địa giới Yêu tộc của Nam Châu vực, căn bản không có trở về!
Lý Hàm Tiếu nói kiểu này, Hầu Cửu Tuyền bỗng nhiên hiểu ra.
Trước khi lão tổ Liễu Diệp môn đi xa hoàn toàn chính xác lưu lại ghi chép, Cao Thiên Tề người này cùng Yêu tộc liên quan không ít, cũng không phải nói vị cường nhân này có huyết mạch gì của Yêu tộc, mà là hắn thường xuyên ẩn hiện ở địa bàn Yêu tộc, thích nhất lịch luyện tại địa giới Yêu tộc, khi tu vi Cao Thiên Tê đạt đến Hóa Thần đỉnh phong, đi xa Nam Châu vực, quyết định lịch luyện trăm năm.
Cao Thiên Tề là lần trước sau khi tham gia Bách Thần bảng tiến về Nam Châu vực, bây giờ tính ra không đến năm mươi năm.
Một nữa trăm năm còn chưa tới, lão tổ nhà mình có thể nào sớm trở về, thế là Lý Hàm Tiếu kết luận Từ Ngôn đang nói láo.
Gặp hai người không tin, Từ Ngôn thở dài, một chỉ phía sau hai người, nói:
- Hai vị đã không tin, vậy chính miệng hỏi một chút kẻ xấu xí Cao Nhân có phải lão tổ Liêu Diệp môn các ngươi hay không, ầy, hắn tới.
- Giảo quyệt chi pháp, Từ Ngôn, thủ đoạn của ngươi cũng chỉ có tiểu nhi mới tin, hừi
Hầu Cửu Tuyền ngay cả đầu cũng không quay lại, cười lạnh nói.
- Chúng ta cũng không phải oa nhi ba tuổi, biết cái tên nhà ngươi quỷ kế đa đoan, như thế nào mắc lừa, có phải chờ chúng ta quay đầu, ngươi sẽ thừa cơ bỏ chạy hay không, vọng tưởng!
Lý Hàm Tiếu mắt hạnh hàm sát, căn bản cũng không tin.
Giống như bị phơi bày trò xiếc, Từ Ngôn đầu tiên nhíu mày, tiếp đó nhún vai, sau đó buông tay bày ra tư thái không thể làm gì, sau một khắc có tiếng nói truyền đến từ sau lưng vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền. - Hắn lần này không có nói láo, lão phu ở đây!